Chờ sau khi tất cả người chơi đều có mặt, Hạ Nhạc Thiên lặng lẽ đếm nhân số.
Ngoài cậu và Thích Lệ Phi ra, tổng cộng có tám người chơi, năm nam ba nữ, trong đó có một người chơi nam thoạt nhìn trên dưới 50, một người chơi nữ khoảng 30.
Còn lại đều là thanh niên thanh nữ.
Nhưng trong đó một người chơi khiến cho Hạ Nhạc Thiên chú ý, người này có hơi béo phì, đeo mắt kính, mặt mũi đầy dầu, trên trán mọc vài hạt đậu thanh xuân, sưng to phiếm mủ, nhìn có vẻ sắp căng nổ tới nơi.
Quan trọng nhất là, đôi mắt người này lộ ra vẻ phù phiếm, cả người như bị đào rỗng.
Hơn nữa, vẻ mặt của người này không có chút sợ hãi nào, chỉ có tò mò và hưng phấn.
Người chơi bình thường sẽ phản ứng kiểu này sao?
Đáp án là không.
Tám người chơi trước tiên chú ý tới tàu biển chở khách ở ngoài xa, có thể nói đây là con tàu chở khách chạy định kỳ đồ sộ nhất mà bọn họ từng thấy qua.
Tuy rằng nó cách bờ biển khá xa, nhưng ai cũng có thể cảm giác được sự xa hoa của con tàu.
"Thật đồ sộ! Lát nữa chúng ta sẽ lên đó sao?" Người chơi nam mà Hạ Nhạc Thiên đang chú ý hưng phấn thốt lên, lớp dầu trên mặt càng thêm bóng loáng.
Người chơi khác nhịn không được nhìn người chơi này thêm vài lần, vẻ mặt không thể tin nổi.
"Anh, không sợ hãi sao?" Một người chơi nữ trẻ tuổi run bần bật hỏi.
"Vì sao lại sợ hãi?" Người chơi nam mặt dầu mỡ khó hiểu hỏi lại, sau đó phấn khích nói: "Trò chơi 3D chân thật như thế này, chẳng lẽ các người không vui sao?"
Vẻ mặt các người chơi lập tức trở nên quái dị, người này là thằng đần à?
"Chúng ta vẫn nên xem nhiệm vụ trò chơi trước đã." Một người chơi khí chất trầm ổn bỗng nhiên mở miệng, ánh mắt mịt mờ đảo qua từng người chơi, cuối cùng dừng lại trên một người chơi nam thoạt nhìn có chút cường tráng.
Theo lý mà nói, trong tất cả người chơi, người dễ dàng thu hút ánh mắt của mọi người hẳn là Thích Lệ Phi mới đúng.
Vẻ ngoài của hắn vô cùng khí chất, nếu thật sự đi vào thế giới Hiện Thực, chỉ sợ sẽ khiến vô số người vây xem.
Chỉ là ở trong trò chơi, tất cả người chơi đều theo tiềm thức bỏ qua Thích Lệ Phi, giống như mức độ tồn tại của Thích Lệ Phi rất mỏng manh, không khiến bất kỳ kẻ nào chú ý.
Ngoại trừ Hạ Nhạc Thiên.
Hạ Nhạc Thiên nhịn không được trộm nhìn Thích Lệ Phi, từ sau khi trò chơi mở ra, đỉnh đầu Thích Lệ Phi lại xuất hiện ba dấu chấm hỏi thần bí.
Thích Lệ Phi nhướng mày, cũng cho Hạ Nhạc Thiên một cái liếc mắt.
Hạ Nhạc Thiên nhịn không được cong khóe miệng, cảm giác có thể ở bên người mình thích thật sự khiến người ta suиɠ sướиɠ.
Cho dù là trong trò chơi chết chóc có thể bỏ mạng bất kỳ lúc nào, vẫn không ảnh hưởng đến tâm trạng lúc này của Hạ Nhạc Thiên.
Có lẽ là vẻ mặt của Hạ Nhạc Thiên cùng các người chơi đang sợ hãi khẩn trương quá mức tương phản, người chơi nam khí chất trầm ổn lập tức cảm thấy quái dị, âm thầm ghi tạc gương mặt Hạ Nhạc Thiên vào lòng.
Lúc này, người chơi khác đều lấy điện thoại ra, Hạ Nhạc Thiên cũng móc di động xem xét nhiệm vụ trò chơi.
[Tàu Biển Tử Vong Chở Khách Chạy Định Kỳ]
[- Khu vực này được gọi là biển Tử Vong, trong biển có rất nhiều oán quỷ mấy trăm năm không được giải thoát, chúng nó oán độc mà tham lam nhìn người ngồi trên thuyền, muốn xé nát các ngươi, từng ngụm từng ngụm nuốt sạch.
•Giới thiệu nhiệm vụ: Mười người chơi sẽ được thả xuống con thuyền nhỏ ở giữa biển, hãy nghĩ cách câu được ba lệ quỷ đổi lấy cơ hội lên thuyền, sau ba ngày nếu như không lên thuyền sẽ nghênh đón sóng thần đáng sợ.
•Yêu cầu nhiệm vụ: Trong lúc này, người chơi không thể lấy bất kỳ vật phẩm gì từ Không Gian Bao Vây.
• Khen thưởng nhiệm vụ: 30 điểm]
Người chơi mặt dầu mỡ thấy mọi người đều lấy di động ra, hắn cũng học theo, vừa xem nhiệm vụ trò chơi vừa đọc, "Tàu biển......Tử Vong chở khách chạy định kỳ? Đây là chủ đề của trò chơi này sao? À đúng ha, suýt chút nữa tôi quên mất, đây là trò chơi đề tài khủng bố."
Hạ Nhạc Thiên chăm chú đọc kỹ từng câu từng nội dung nhiệm vụ, sau đó ánh mắt quét vài lần ở dòng khen thưởng, trong lòng hơi lộp bộp.
30 điểm?
Sao lại nhiều như vậy?
Mọi người đều biết, đa số điểm khen thưởng của trò chơi rất ít, điều này liên quan đến khó khăn trong trò chơi.
Điểm khen thưởng càng cao, có nghĩa là trò chơi càng khó, đây chẳng qua là trò chơi bình thường, nhưng điểm khen thưởng lại sắp cao bằng sự kiện cấp Quỷ Giới ở thế giới Hiện Thực.
Chẳng lẽ, lệ quỷ trong thế giới này có cấp bậc Quỷ Giới sao?
Nếu là vậy.
Chỉ sợ sẽ phiền toái, nhiệm vụ lần này thật sự nan giải.
Nhưng lần này Hạ Nhạc Thiên lại ôm chút mong đợi, dù sao thì trên người cậu cũng có bàn tay bàn, với lại điểm khen thưởng của cậu không giống người thường, nói không chừng điểm khen thưởng của người chơi khác là bình thường.
Đúng lúc này, người chơi năm có khí chất trầm ổn đột nhiên la to một tiếng, chẳng còn chút bình tĩnh tinh anh nào.
"Da Da Hạ?!!! Sao có thể?"
Người chơi khác cũng kinh hô theo, không thể tin tưởng nhìn điện thoại.
Hạ Nhạc Thiên rất bất đắc dĩ.
Từ sau khi Bảng Xếp Hạng xuất hiện, người vẫn luôn chiếm cứ vị trí đệ nhất như cậu còn nổi tiếng hơn cả minh tinh, người dân chưa chắc biết tên của Ảnh Đế, nhưng chỉ cần là người chơi, nhất định sẽ biết ID của cậu.
Loại chuyện này đối với những người khác mà nói, có lẽ là chuyện vô cùng hạnh phúc, nhưng đối với Hạ Nhạc Thiên thì lại chuyện tương đối phiền não.
Chỉ tiếc là trò chơi không cho phép che giấu ID trên Bảng Xếp Hạng, cậu cũng chỉ có thể bị động tiếp thu tất cả chuyện này.
"Ai là Da Da Hạ?" Người chơi mặt dầu mỡ thấy mọi người khoa trương như vậy thì tò mò, kéo người chơi nữ bên cạnh hỏi, "Sao các người lại giật mình như vậy?"
Người chơi nữ làm ra biểu tình anh vậy mà không biết à, sau đó kinh ngạc nhìn hắn: "Anh là tân nhân sao?"
Cũng chỉ có tân nhân, mới không biết đến vị đại lão này.
Người chơi mặt dầu mỡ không ngừng gật đầu, "Đúng vậy, đây là lần đầu tiên tôi vào trò chơi, nơi này thật sự quá chân thật."
"Cũng không biết là
công ty nào chế tạo ra, quả thực trâu bò!!"
Hắn nói một hồi, nhịn không được ngồi xổm xuống vốc một nhúm cát, cảm thụ hạt cát chảy từ khe hở ngón tay xuống, trong không khí tràn ngập mùi tanh mặn đặc trưng của biển, cùng với cảm giác gió nhẹ thổi qua ngọn tóc của hắn, tất cả đều giống hiện thực y như đúc.
"Quá thần kỳ...... Trò chơi này thật trâu bò, chờ tôi đi ra ngoài nhất định phải kêu gọi bạn bè tới chơi trò chơi này." Hắn càng thêm hưng phấn, phủi sạch cát trong tay, ngẩng đầu thì phát hiện tất cả mọi người đều dùng vẻ mặt như nhìn thằng điên để nhìn hắn.
Hắn mờ mịt hỏi, "Vẻ mặt của các người là sao?"
Lúc này Hạ Nhạc Thiên mới biết vì sao từ đầu đến cuối người này không hề khẩn trương, thậm chí còn rất kích động và hưng phấn, hóa ra là hắn vẫn chưa ý thức được trò chơi này sẽ chết người.
"Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một tân nhân ngu xuẩn như cậu." Một người chơi nam khác mở miệng nói, giọng điệu không chút khách khí.
Người chơi nam mặt dầu mỡ lập tức không phục, "Tôi ngu chỗ nào? Tôi chơi game trước giờ chưa từng thua, còn suýt được tham gia giải đấu lớn, anh nói chuyện cho cẩn thận."
"Thiểu năng." Người chơi kia nhịn không được mắng một tiếng, khóe miệng hơi nhếch lên, lộ ra một nụ cười cực kỳ trào phúng.
"Anh!" Người chơi nam mặt dầu mỡ giận đến đỏ mặt, cơ thể mập mạp hơi run lên, nhưng không có lá gan xông lên đánh nhau, chỉ âm thầm liếc mắt trừng đối phương.
"Chẳng những thiểu năng, còn là một tên thỏ đế." Người kia lại trào phúng một câu.
Hạ Nhạc Thiên nhíu nhíu mày, "Đủ rồi, đừng cãi nhau."
Lúc này người chơi mặt dầu mỡ mới không cam lòng ngậm miệng, mà người mở miệng khiêu khích người chơi mặt dầu mỡ cũng không nói chuyện nữa.
Người chơi khí chất trầm ổn thấy Hạ Nhạc Thiên mở miệng ngăn lại, trong đầu bỗng hiện lên một suy đoán, cẩn thận hỏi: "Cậu... là Da Da Hạ sao?"
Tuy Hạ Nhạc Thiên không muốn thừa nhận, nhưng lại sợ có người kéo chân sau khiến mọi chuyện xảy ra biến hóa, chỉ có thể gật đầu, "Đúng vậy."
Người chơi nam này lập tức lộ ra vẻ khẩn trương và kích động, "Tôi vẫn luôn biết cậu, chỉ là trước nay chưa từng gặp qua người thật, không ngờ lúc này lại thật sự cùng ngài tổ đội cùng một trò chơi."
Hạ Nhạc Thiên bị đối phương nhìn đến da đầu tê dại, có chút không khoẻ, " Vậy à... Tôi thấy chúng ta vẫn nên nói chính sự đi."
Trò chơi quan trọng hơn.
Đối phương gật đầu như gà mổ thóc, "Ngài nói đúng."
Người chơi khác đều khó nén kích động, ai cũng không dám tin tưởng bọn họ lại may mắn như vậy, có thể tổ đội cùng một đại lão có thực lực mạnh mẽ như vậy..
Chứng tỏ bọn họ hoàn toàn có thể ôm đùi vị này đại lão này, nằm cũng thắng!
Đương nhiên, bọn họ nhiều ít vẫn có chút thấp thỏm.
Mỗi người đều không phải tân nhân, lúc trước khi tham gia vài trò chơi, những người chơi lâu năm tham gia quá ba lần trò chơi đều lỗ mũi hếch lên trời, nhìn tân nhân bằng nửa con mắt.
Cho nên lúc này nhìn thấy người chơi truyền kỳ đứng vững trên top 1 Bảng Xếp Hạng, thoạt nhìn hiền lành còn dễ nói chuyện, lập tức bị niềm vui thật lớn đập cho choáng váng, không thể tin được.
Đương nhiên, cũng không ai ngốc hoàn toàn, ai biết người chơi Da Da Hạ này có phải đang cố ý giả vờ hiền lành hay không, sau đó mượn cơ hội này dụ dỗ tân nhân, để tân nhân trở thành mồi dò đường.
Nói ngắn lại, ôm đùi là phải ôm.
Nhưng cũng không thể hoàn toàn tín nhiệm vị đại lão này, để tránh thật sự bị đối phương bất tri bất giác hố chết.
Hạ Nhạc Thiên nhân cơ hội này, lập tức hỏi: "Khen thưởng nhiệm vụ của các người là bao nhiêu?"
Các người chơi sửng sốt, sao đại lão lại hỏi vấn đề này?
Không phải điểm khen thưởng của người chơi đều giống nhau sao?
Bọn họ nghi hoặc thì nghi hoặc, nhưng vẫn phối hợp trả lời Hạ Nhạc Thiên, dù sao vấn đề này cũng không phải bí mật, trả lời cũng không ít đi miếng thịt nào.
"Nhiệm vụ khen thưởng 26 điểm, rất nhiều!"
"Tôi cũng 26 điểm, nếu hoàn thành nhiệm vụ này, tôi có thể mua hai đạo cụ phòng thân!"
Không giống những người chơi đang kích động hưng phấn, người chơi nam khí chất trầm ổn lại cảm thấy tình huống không hề lạc quan, "Tôi tham gia trò chơi trước giờ cũng chưa từng thấy điểm khen thưởng nhiều như vậy, lúc trước nghe người chơi khác nói qua, điểm khen thưởng tỉ lệ thuận với độ khó của trò chơi ."
Nói xong những lời này, hắn chợt hiểu ra, chẳng lẽ nguyên nhân đại lão hỏi vấn đề này, là vì đối phương ý thức được điểm số không thích hợp?
****