Quỷ đoản mệnh của Tạ gia sống lâu trăm tuổi
Tác giả: Di Nhiên
Dịch: Quá khứ chậm rãi
Chương 51: Bị đánh
Cô nương thì ngốc, nhưng các hạn nhân thì không ngốc, xuyên qua mấy ngõ nhỏ là đến Binh Mã Ti Bắc thành của Tam gia.
Thang Viên và tỳ nữ Hạnh Hoa bên cạnh Nhị tiểu thư, một trái một phải đỡ Nhị tiểu thư ra khỏi Bảo Ngọc Hiên, vội vàng lên xe ngựa.
Yến Tam Hợp chờ xe ngựa rời đi, mới túm nam nhân kia lên kéo ra ngoài.
Những quý công tử này ra đường, tám chín phần mười là cưỡi ngựa, nếu may mắn có thể thuận lợi rời đi như lần trước.
Nhưng ra ngoài đường, Yến Tam Hợp phát hiện là mình sai rồi.
Bây giờ là ban ngày ban mặt, trên đường phố khắp nơi đều là người, giờ mình có thuận lợi lên ngựa thì cũng chẳng chạy nhanh được.
Làm sao đây?
Đang lúc suy nghĩ cách giải quyết thì chợt nghe có người bên cạnh hét lên.
Sao lại là Từ công tử.
Từ công tử là ai? Là con trai độc nhất của Tả thị lang Hình bộ Từ Lai.
Hình bộ Tả thị lang?
Yến Tam Hợp tuy rằng không rõ đó là chức quan gì, nhưng nghe có vẻ là một quan lớn, chỉ là không biết có lớn hơn Tạ gia không thôi.
Vị ở Tạ gia kia...
Hình như đã vào nội các!
Trong lòng thầm tính toán rồi quyết định không chạy nữa.
"Từ công tử, ngươi đùa giỡn cô nương Tạ gia nhà ta, đả thương hộ viện Tạ gia ta trước, sau đó ta mới đả thương rồi bắt ngươi làm con tin." Giọng của nàng rất lớn, dân chúng vây xem ở xa cũng nghe được rõ ràng.
Tạ gia nào?
Chẳng lẽ là nhà Tạ Đạo Chi của nội các?
"Chuyện này vốn không lớn, không bằng làm hòa đi, chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không."
Yến Tam Hợp trước giờ đều dùng mưu trước rồi mới động thủ.
Mấy câu này vừa nói ra, bách tính bên đường đều là người chứng kiến, nếu như chức quan của Tạ phủ không bằng Từ gia thì lúc đến công đường thì nàng chiếm một chữ lý.
Dứt lời, nàng thu dao găm lại, xoay người chạy qua bên kia, ngẩng đầu ưỡn ngực, đứng ở bên đường.
"Hòa mẫu thân ngươi!"
Con trai của Tả thị lang Hộ bộ Từ Lai tên là Từ Thịnh, là một tên quỷ háo sắc không sợ trời, không sợ đất, đùa giỡn một nữ tử thì có là gì, cướp về nhà hi*p trước giết sau hắn cũng dám.
"Bắt ả lại cho ta!"
Tiện nhân này ra tay đứng là mẫu thân nó ác, đau chết hắn rồi.
"Ối, ối!"
Chủ tử lên tiếng, nhóm hộ vệ sao dám không nghe, năm sáu người vây Yến Tam Hợp lại chính giữa.
Sao ném bảng chữ vàng Tạ phủ mà cũng không có tác dụng thế này?
Yến Tam Hợp khẽ cắn môi, nếu vô dụng thì tới đây đi.
Hai hộ vệ kia chạy đi có vẻ không chậm lắm, có thể kéo được bao nhiêu thời gian thì hay bấy nhiêu vậy.
Nàng đặt dao găm ngang trước ngực, nở nụ cười rất nhạt.
"Lên cho ta!" Nhóm hộ về Từ phủ đều là người có võ, vừa rồi là bởi vì chủ tử ở trong tay Yến Tam Hợp mới sợ, lúc này ai nấy đều ra tay tàn nhẫn hơn.
Chiêu thức mà Yến Tam Hợp bắt tên họ Từ lần này giống như bắt Tạ Nhi Lập đợt trước: Thứ nhất là bất ngờ, thứ hai là nhanh.
Nếu như phải chiến một mình thế này thì nàng thật không đủ thể lực đâu.
Huống chi, còn phải đối mắt với đám tay chân hung tàn này, ắt hẳn là chưa tới vài chiêu đã thua rồi.
Lúc này, một gã tùy tùng cầm dao găm nhảy về phía trước, Yến Tam Hợp không thể không cúi người xuống, chủy thủ cắt qua tóc nàng, cũng chỉ có thể tránh đi. Một gã vung chân đã một cái vào bắp chân Yến Tam Hợp khiến nàng đau đớn ngã xuống.
Khi mái tóc dài rơi xuống, dao găm đã đặt ngang dưới cổ nàng, dân chúng xung quanh kinh ngạc hét lên.
"Gia, bắt được người rồi, nên xử trí thế nào đây?"
"Giết cho ta..." Lời nói phút chốc nghẹn lại. Nữ tử trước mắt ngã ngồi dưới đất, tóc xõa trên vai, để lộ khuôn mặt như bạch ngọc, đôi mắt đen bóng giống như trân châu khảm lên. Đẹp đến không thể thở được.
Từ Thịnh ra hiệu gã sai vặt mau đỡ hắn đứng lên: "Giết thì tiếc quá, mang về cho ta..."
(Đúng là đẹp cũng có lợi thiệt)
"Gia, nàng là người Tạ gia đấy." Gã sai vặt đỡ Từ Thịnh thấp giọng nói.
Sắc mặt Từ Thịnh hiện lên sự oán độc.
Người của Tạ gia mang về Từ gia quả thực không đúng, lỡ như gây ra tai nạn chết người không dễ ăn nói.
Nhưng Hình bộ là địa bàn của lão phụ thân hắn, một người chết trong đại lao thì dù có lẽ cha của hoàng đế cũng không thể làm gì!
"Mang về Hình bộ." Từ Thịnh cố nén đau đớn, hừ hừ với dân chúng vây quanh: "Từ Thịnh ta không ỷ thế hiếp người, ta chỉ muốn đưa nàng ta lên gặp quan thôi."
Nhóm hộ vệ vừa nghe lời này thì khóe miệng không hẹn mà cùng nhếch lên.
Vào Hình bộ, trái ớt nhỏ này sao còn đường sống nữa?
Đợi gia chơi xong, nói không chừng còn có thể thưởng cho bọn họ chơi một hồi.
Da mịn thịt mềm, đúng tuyệt sắc mà!
Yến Tam Hợp thấy nhưng biểu cảm này của chúng, bàn tay nắm chặt đến kêu lên răng rắc.
Họ Từ này có thể đùa giỡn