Quỷ đoản mệnh của Tạ gia sống lâu trăm tuổi
Tác giả: Di Nhiên
Dịch: Quá khứ chậm rãi
Chương 78: Lương thiện
"Quý lão gia!" Yến Tam Hợp không nhìn Bùi Tiếu, tiếp tục hỏi: "Nguyên nhân lão thái thái thiên vị ngươi và lão nhị, là xuất phát từ lòng áy náy không nuôi lớn các ngươi, hay là bởi vì sợ gia tộc Trương thị, nên mới không thể không thiên vị."
Lời này khiến sau lưng Quý Lăng Xuyên đổ mồ hôi lạnh.
Hắn hữu khí vô lực nói: "Yến cô nương, có thể từ từ cho ta thở một hơi rồi nói sau không?"
"Cái này thì có gì mà từ từ, rất đơn giản, hai chọn một đi."
Bùi Tiếu cười gằn: "Ta từ nhỏ đã lớn lên ở chỗ lão thái thái, đến sau khi ông ngoại mất cũng chưa từng nghe nói đến Quý gia và Trương gia có qua lại gì?"
"Cái tên nhóc hỗn xược này, ngươi câm miệng cho ta!" Quý Lăng Xuyên vỗ bàn, mặt tái mét.
Tên nhóc hỗn xược không chỉ không câm miệng, còn chỉ vào Yến Tam Hợp rồi giải thích cho mình.
"Không có đúng sai, chỉ có chân tướng, cậu à, chúng ta phải tìm ra chân tướng thì mới khiến cho quan tài bà ngoại khép lại, không còn thời gian nữa đâu!"
Lời này vừa dứt, ánh mắt Yến Tam Hợp và Lý Bất Ngôn đã đụng nhau: Bùi đại nhân này quả nhiên là chẳng màng bà con gì sất!
Đã đến nước này, Quý Lăng Xuyên còn có cái gì có thể che giấu.
"Trương gia từ vẫn luôn không để mẫu thân ta vào mắt, quà tết hàng năm cho Trương gia, đều là phụ thân ta tự tay chuẩn bị."
"Trong phủ có chuyện vui hay buồn gì thì phụ thân cũng chỉ dẫn hai huynh đệ chúng ta đi, mẫu thân cả đời này chưa từng bước vào cửa Trương gia, cũng không hỏi đến chuyện bên kia."
Quý Lăng Xuyên ch ảy nước mắt: "Mẫu thân ta khi còn sống thường nói xin lỗi ta và nhị đệ, lòng rất áy náy, cho nên mới thiên vị một chút."
Yến Tam Hợp cười gằn: "Cũng là sợ ảnh hưởng đến tiền đồ của hai huynh đệ các ngươi, nên không dám hỏi đến."
"Yến cô nương, người đi lên chỗ cao, nước chảy xuống chỗ thấp." Cảm xúc Quý Lăng Xuyên đè nén đã lâu, đợt nhiên như đê vỡ: "Không có mẫu thân cả, thì Quý gia không có ngày hôm nay; không có Trương gia giúp đỡ, ta và nhị đệ không có ngày hôm nay; không có ta và nhị đệ, người trong phủ này cũng không được hưởng nhiều phước tốt như vậy."
Hắn quay lưng lau nước mắt: "Lại nói, nếu mẫu thân cả có thể có con của mình, thì mẫu thân ta đừng mong có thể vào kinh làm thiếp, có khi đến ngọn núi lớn ở quê hương bọn họ cũng không đi ra được, cả đời chỉ là một ngư nữ."
Yến Tam Hợp nghe ra sự bất mãn ngập tràn trong lời nói này.
Quý lão gia hình như không có mẫu từ tử hiếu với lão thái thái nhỉ?
"Quả thật không có!" Giọng nói Quý Lăng Xuyên lạnh như băng sương trong ngày đông giá rét: "Nữ nhân trong nội trạch, nhỉ nhìn thấy một tấc vuông xung quanh mình, sao có thể hiểu được trời đất ở bên ngoài. Ta và nhị đệ cực khổ sáng lập phần gia nghiệp này, thế mà bà ấy chỉ vì một con chó mà muốn con cháu mình gặp tai họa, đúng là quá ngu xuẩn!"
"Ngươi!"
"Tên nhóc ngươi đừng được nước lấn tới." Quý Lăng Xuyên vỗ bàn, tức giận đứng dậy: "Ngươi thử sờ lương tâm mình mà nói đi, ta đối xử với bà ngoại ngươi như thế nào? Có hiếu thuận hay không? Ngoại trừ không thể cho bà và ông ngoại ngươi hợp táng ra thì có làm gì cho bà thất vọng không?"
Bùi Tiếu á khẩu không trả lời được.
Trong yên lặng, Yến Tam Hợp đứng lên, từng bước từng bước đi lên phía trước, ánh mắt nhướng lên nhìn thẳng vào hắn.
"Quý Lăng Xuyên, có phải ngươi khinh thường mẫu thân ruột của mình không?"
"Ngoài việc sinh ta ra thì bà ấy đã cho ta cái gì, chỉ biết khúm núm trước mặt ông bà ta, khúm núm trước mặt phụ mẫu ta, khúm núm trước mặt ta." Quý Lăng Xuyên cười gằn liên tục: "Ta không phải khinh thường bà, ta là hận mình không được thác sinh trong bụng mẫu thân cả, nếu như ta là cháu ngoại thật của Trương gia thì Trương gia bên kia sao có thể trơ mắt nhìn ta gặp chuyện không may mà mặc kệ được?"
Yến Tam Hợp: "Nói như vậy, ngươi cũng khúm núm trước mặt Trương gia?"
"..."
Quý Lăng Xuyên quá sợ hãi.
"Bởi vì ngươi nhỏ yếu, cho nên khi đối mặt với kẻ mạnh, ngươi không thể không khúm núm. Khi ngươi đụng phải người nhỏ yếu hơn ngươi, thắt lưng của ngươi cũng sẽ thẳng hơn bất cứ ai." Ánh mắt nặng nề của Yến Tam Hợp như lưỡi dao sắc bén: "Quý