Tần Diệu quét mắt nhìn camera trước mặt, không dám tưởng tượng làn đạn lúc này rầm rộ thế nào.
Cũng chỉ có ba Hoắc và mẹ Hoắc có thể ăn toàn bộ quá trình dưa, còn có thể cùng lúc theo dõi làn đạn.
Đối với chuyện này, hai người tỏ vẻ: Xem trực tiếp ngay tại hiện trường quả nhiên vui hơn xem bản cắt nối biên tập!
Sau khi Lưu Nghiên lên xe trực tiếp đến bên cạnh Chu Tử Kiện, trong số các làn đạn đã có cư dân mạng tinh mắt nhận ra nét không vui trên mặt Đỗ Nguyệt Cầm:
"Sao tôi có cảm giác Đỗ Nguyệt Cầm không thích Lưu Nghiên lắm?"
"Quá bình thường, Đỗ Nguyệt Cầm nhìn trúng Chu Tử Kiện, Lưu Nghiên vừa đến liền gần gũi với Chu Tử Kiện, cô ta có thể vui được mới lạ. Hơn nữa với tính khí của Đỗ Nguyệt Cầm, tôi cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy."
Khi nhìn thấy bình luận này, các cư dân mạng có chút nghi ngờ.
Tính tình Đỗ Nguyệt Cầm không tốt nhưng hiện tại không phải đang ghi hình chương trình sao? Cô ta chắc không thể làm khó Lưu Nghiên ngay trước ống kính đâu đúng không?
Sau đó lời cư dân mạng vừa nói không bao lâu liền thấy Đỗ Nguyệt Cầm hùng hồn đột nhiên đứng dậy đi tới trước mặt Lưu Nghiên và Đỗ Nguyệt Cầm.
Nhìn thấy một màn này, rada hóng chuyện của cư dân mạng đều đồng loạt kích hoạt.
"Không phải chứ không phải chứ, chẳng lẽ Đỗ Nguyệt Cầm sẽ xé Lưu Nghiên ngay trước mặt chúng ta sao?"
"Không có khả năng? Tốt xấu gì hiện tại còn đang........"
Kết quả làn đạn này mới gõ chữ được một nửa, Đỗ Nguyệt Cầm trong màn hình đã nổi giận đùng đùng quát Lưu Nghiên: "Ý cô là gì ——."
"WTF??"
"Xé thật à?"
Ngay khi cư dân mạng cho rằng cốt truyện drama hấp dẫn nhất trong ngày công chiếu đã xuất hiện, Lê Tư Viễn lại đúng vào lúc này đứng dậy, trực tiếp đẩy cốt truyện Tu La Tràng lên đến cao trào.
Khi nghe Lê Tư Viễn phát ra một tràng dài, trong thời gian gần một phút, toàn bộ màn hình đều chi chít làn đạn.
Kinh hãi, nghi ngờ, còn có cư dân mạng xem náo nhiệt ăn dưa lập tức sục sôi, phòng trực tiếp 《 Cùng nhau đi du lịch 》một phát trở thành phòng trực tiếp có nhiệt độ phổ biến nhất trên toàn bộ trang mạng.
Làn đạn trong phòng trực tiếp từ làn sóng này nối tiếp làn sóng kia:
"Oa, minh tinh nổi tiếng cãi nhau!"
"Lần đầu tiên được xem minh tinh cãi nhau lại có chút kích động, có việc gì cần chú ý không?"
"Ha ha ha ha ha ha ha ha cứu mạng, chương trình này của các người là sao đây, mới bắt đầu ghi hình ngày đầu tiên khách mời của các người đã trực tiếp xé rồi sao?"
"Nhưng mà, Lê Tư Viễn mắng khiến tâm can tui sung sướng."
"Ừm ừm, xem hay, thích xem, đến nhiều chút!"
Trước màn hình trực tiếp, đạo diễn và nhà sản xuất bốn mắt nhìn nhau.
Đạo diễn do dự nhìn nhà sản xuất: "Cần tắt live-stream không?"
Nhà sản xuất suy nghĩ một lúc: "........ Tần tổng vừa rồi chẳng phải đã nói rồi sao......"
Dù sao có thể phát sóng được hay không thì cũng đã phát sóng rồi, so với việc ngắt trực tiếp giữa chừng bị cư dân mạng đuổi theo đòi bản hoàn chỉnh chi bằng dứt khoát để khán giả mạng xem sướng mắt đi.
Đạo diễn: "........"
Mặc dù kiểu "tai nạn" phát sóng trực tiếp này quả thực là lần đầu tiên xuất hiện trong cuộc đời sự nghiệp của ông, nhưng phòng trực tiếp của bọn họ hiện tại đã trở thành độ phổ biến nhất trên toàn trang mạng, hình như cũng không phải không thể chấp nhận?
Trên xe bus.
Đỗ Nguyệt Cầm bị lời nói của Lê Tư Viễn làm cho tức đến mức lồ ng ngực kịch liệt phập phồng, cả khuôn mặt đỏ bừng, cô ta trừng mắt nhìn chằm chằm vào Lê Tư Viễn, qua nửa ngày cũng nói ra được một câu.
Tức giận là một chuyện, mặt khác cô ta thật sự bị Lê Tư Viễn mắng một hồi làm cho có chút ngốc.
Với tư cách là tiền bối trong giới giải trí, bất kể Đỗ Nguyệt Cầm đi đến chỗ nào người khác đều sẽ giữ 3 phần thể diện cho cô ta.
Cô ta chưa từng nghĩ sẽ gặp người không cho cô ta chút thể diện nào như vậy, còn chỉ thẳng vào mũi mắng cô ta!
Diệp Lạc Dao nhìn thấy Đỗ Nguyệt Cầm đang suy nghĩ, âm thầm lắc đầu:
【 Thưa ngài, thời đại thay đổi rồi! 】
【 Chẳng lẽ cô chưa từng thấy sau 00 chỉnh đốn kỷ luật nơi làm việc sao? Giới giải trí còn không phải là nơi làm việc? 】
Nghẹn một lúc lâu, Đỗ Nguyệt Cầm mới lạnh giọng nói: "Lê Tư Viễn! Có người nào nói chuyện với trưởng bối như cậu sao?!"
Diệp Lạc Dao chớp chớp mắt.
【 Có lẽ nào Lê Tư Viễn cũng nói chuyện như vậy với trưởng bối nhà mình? 】
Tần Diệu có chút giật mình.
Thật hay giả?
Một giây sau, Lê Tư Viễn dùng hành động thực tế để chứng minh những gì Diệp Lạc Dao nói là thật.
Lê Tư Viễn: "Sao không? Cả nhà tôi đều nói chuyện như vậy với trưởng bối. Không phải tôi không tôn trọng trưởng bối, tôi chỉ không thích loại già mà không đứng đắn như cô."
Được rồi.
Tần Diệu tin.
"Ai già mà không đứng đắn?" Đỗ Nguyệt Cầm vừa nói câu này ra khỏi miệng, sắc mặt cô ta liền thay đổi, ngữ điệu tăng cao: "Cậu nói ai già?!"
Diệp Lạc Dao lại đưa tay che mặt, không nhịn được ở trong lòng cười điên.
【 Ha ha ha ha Đỗ Nguyệt Cầm hoàn toàn bị quấn vào cuộc tranh cãi này rồi...... 】
Diệp Lạc Dao liếc nhìn Tống Triết Hàm đang thoải mái xem náo nhiệt, rồi lại nhìn Lê Tư Viễn.
【 Hai người chắc hẳn không phân cao thấp, cỡ cỡ như nhau. 】
Chu Tử Kiện ngồi không yên, lại lên tiếng khuyên giải: "Chị Đỗ, Tư Viễn, nếu không bớt nói hai cậu....... hiện tại chúng ta còn đang phát sóng trực tiếp!"
Dương Kỳ cũng mở miệng nói: "Đúng vậy, đừng tranh cãi nữa, dù sao chúng ta còn đang ghi hình........."
Nói rồi Dương Kỳ có chút lo lắng nhìn ống kính, thật sự đang live-stream?
Lưu Nghiên mở miệng cũng muốn khuyên nhưng cô vẫn còn nghĩ đến mấy lời khó nghe vừa rồi của Đỗ Nguyệt Cầm, cuối cùng quyết định không nói gì.
Bộ dáng kia Lê Tư Viễn nhìn thế nào cũng là biểu cảm không sợ gì hết.
Dù sao đây cũng không phải lần đầu tiên hắn cãi nhau với khách mời khi ghi hình.
Một lần thì lạ, hai lần thì quen.
Đỗ Nguyệt Cầm tức đến trừng to mắt: "Tôi đừng ầm ĩ nữa? Rốt cuộc là ai ầm ĩ trước? Phát sóng trực tiếp, vừa lúc để khán giả phán xử, xem thử rốt cuộc là ai sai?"
Diệp Lạc Dao lén lút lấy điện thoại ra, nghe thấy câu này của Đỗ Nguyệt Cầm, cậu nhanh chóng cúi đầu xem bình luận, lặng lẽ liệt kê một lúc, Diệp Lạc Dao mới nhỏ giọng kết luận trong lòng:
【 Đại đa số cư dân mạng và khán giả đều ủng hộ Lê Tư Viễn, lý do là bọn họ cũng rất phản cảm kiểu người nói chuyện ồn ào ở nơi công cộng không quan tâm đ ến người khác, càng không thích loại người vô cớ gây sự như Đỗ Nguyệt Cầm. 】
【 Có một bộ phận cư dân mạng cảm thấy là Lê Tư Viễn sai, dù sao hiện tại chúng ta đang phát sóng trực tiếp, Chu Tử Kiện và Lưu Nghiên cho chuyện cũng không có gì đáng trách, là hắn chuyện bé xé ra to. 】
【 Cư dân mạng còn lại cho rằng Chu Tử Kiện, Lưu Nghiên còn có Đỗ Nguyệt Cầm và Lê Tư Viễn đều có lỗi, dù sao trước khi đạo diễn xuống xe cũng đã nói, quá trình tiếp theo sẽ không có cảnh quay đặc biệt quan trọng, mọi người có thể nghỉ ngơi. 】
【 Chu Tử Kiện và Lưu Nghiên lớn tiếng nói chuyện không quan tâm đ ến người khác là sai, Đỗ Nguyệt Cầm từ "ngàn dặm xa xôi" chủ động tìm rắc rối cũng là sai, Lê Tư Viễn trực tiếp đứng lên mắng người càng sai hơn! 】
【 Nhưng Lê Tư Viễn mắng thật sự rất hay, mỗi câu mỗi chữ không tục, nhưng mỗi câu mỗi chữ đều là sỉ nhục. 】
Tần Diệu nghĩ đến giọng điệu kỳ quái vừa rồi của Lê Tư Viễn, cũng không nhịn được cười một tiếng.
Tầm mắt Đỗ Nguyệt Cầm quét một vòng, không thấy có người phối hợp với cô ta, nghe thấy tiếng cười rất nhẹ, cô ta lập tức quay đầu nhìn sang: "Tiểu Tần, cậu nói thử xem!"
Diệp Lạc Dao ngay tức khắc quay đầu, thương yêu nhìn Tần Diệu.
【 Tần tổng, anh sợ náo nhiệt chưa đủ hay sao? Cần phải tự kéo mình xuống nước? 】
Tần Diệu: "........."
Hắn chỉ đơn thuần không nhịn được thôi mà.
Nhưng cũng không phải là tự kéo mình xuống nước, mà là trò hề đã phát triển đến mức này, thực sự nên kết thúc rồi.
Tần Diệu hơi nghiêng đầu nhìn Đỗ Nguyệt Cầm đang tức giận đứng trước mặt mình, bình tĩnh nói: "Đây chỉ là một số mâu thuẫn nhỏ, chị Đỗ cũng không cần phải vì chút chuyện nhỏ này mà tức giận với Tư Viễn."
"Cậu ta chỉ thiếu không chỉ thẳng vào mũi tôi mắng, còn gọi là chuyện nhỏ?" Đỗ Nguyệt Cầm thấy Tần Diệu không nói giúp mình, cơn tức trong lòng càng lớn hơn: "Tiểu Tần, cậu đừng......"
Tần Diệu bỗng chốc giương mắt, ánh mắt ác liệt nhìn thẳng vào Đỗ Nguyệt Cầm.
Trong lòng Đỗ Nguyệt Cầm đột nhiên lộp bộp một tiếng, những lời còn lại đều nghẹn lại ở cổ họng.
Bình thường Tần Diệu khách khí với cô ta, thế cho nên cơn tức vừa rồi của Đỗ Nguyệt Cầm lên đến đỉnh điểm thiếu chút nữa quên mất, Tần Diệu không phải là nghệ sĩ mà cô ta có thể tùy ý "gây khó dễ".
Sau lưng Tần Diệu là cả tập đoàn Tần thị. Đắc tội hắn, đừng nói là chương trình này, cho dù sau này Đỗ Nguyệt Cầm muốn hợp tác với tập đoàn Tần thị cũng tuyệt đối không có khả năng.
Dù trong lòng có tức giận đến đâu, sau khi Đỗ Nguyệt Cầm đối diện với ánh mắt lạnh lùng của Tần Diệu thì cũng lạnh xuống.
Cô ta hơi không được tự nhiên dời tầm mắt, trừng mắt liếc Lê Tư Viễn, mới nói: "Được thôi, vì Tiểu Tần, một trưởng bối như tôi không so đo cùng cậu nữa."
Lê Tư Viễn không chút khách khí mà trợn mắt, trực tiếp ngồi xuống không thèm để ý Đỗ Nguyệt Cầm.
Tính khí hắn xác thật không tốt nhưng chỉ cần phát giận xong, hắn liền thoải mái, hắn rất nhanh có thể hồi phục bộ dáng thanh niên trầm mặc an tĩnh như trước.
Chỉ là không ầm ĩ nhưng cái miệng của Đỗ Nguyệt Cầm vẫn không tha người: "Đổi thành người khác....... Tôi chắc chắn chưa xong với cậu đâu!"
Đỗ Nguyệt Cầm lại nói với Tần Diệu: "Này Tiểu Tần, cũng không phải là chị tức giận, mà là người trẻ tuổi bây giờ thật sự không biết cách ăn nói......"
Tần Diệu hơi gật đầu không nói gì.
Đỗ Nguyệt Cầm có chút khó coi mà mỉm cười.
Tống Triết Hàm ngồi ở hàng ghế trước Diệp Lạc Dao đột nhiên đứng dậy quay đầu nhìn Đỗ Nguyệt Cầm.
Đỗ Nguyệt Cầm lông mày giật giật, đang định cau mày hỏi hắn có chuyện gì sao, liền thấy Tống Triết Hàm đi về phía trước thản nhiên tìm một chỗ ở chính giữa ngồi xuống.
Đỗ Nguyệt Cầm: "........."
Diệp Lạc Dao nhanh chóng xoay đầu nhìn ra bên ngoài, cố gắng để bản thân không cười ra tiếng
【 Không thể không nói, ánh mắt vừa rồi của Tần tổng khá đẹp trai! 】
【 Chỉ là một câu nói của Tần tổng khiến cuộc vui kết thúc có chút nhanh rồi! 】
Tần Diệu buồn cười nhìn Diệp Lạc Dao.
Cậu vẫn chưa xem đủ à?
Không lâu sau, Diệp Lạc Dao cảm thấy điện thoại của mình rung lên một cái.
Vì không bỏ lỡ bất cứ cơ hội ăn dưa nào, Diệp Lạc Dao đã đặc biệt đăng ký một tài khoản weibo khác để theo dõi tài khoản "Câu Sử", còn cài đặt theo dõi đặc biệt.
Vừa rồi rung lên chính là nhắc nhở của theo dõi đặc biệt.
Diệp Lạc Dao nhanh chóng bấm vào Weibo, vừa nhìn lập tức hiểu ra:
【 Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ——— 】
Tần Diệu bị tiếng cười đột ngột của Diệp Lạc Dao làm cho đinh tai nhức óc, vô thức quay đầu nhìn cậu.
Diệp Lạc Dao vùi đầu vào cánh tay, cơ thể hơi run lên vì cười.
Tần Diệu đang đỉnh hỏi cậu sao vậy liền nghe tiếng cười suồng sã của Diệp Lạc Dao truyền đến:
【 Mình phục rồi, Tống Triết Hàm đi xa như vậy chỉ vì đăng Weibo thôi à? 】
【 Ha ha ha ha ha thật biết chửi! 】
Tần Diệu: "........"
Cho nên rốt cuộc Tống Triết Hàm đã chửi gì?
Trên xe dành cho nhân viên, mẹ Hoắc trực tiếp nhân mở bài đăng Weibo mới nhất của Câu Sử.
Một lần đăng hai Weibo, từ ngữ sắc nhọn, thổ tào sắc bén.
"Câu Sử: Người trẻ tuổi bây giờ tố chất quá cao, nếu tố chất không cao còn có khả năng để cô ngồi than phiền ở chỗ này sao?"
"Câu Sử: Còn chắc ~ chắn ~ chưa ~ xong ~ với ~ cậu ~ ta ~ đâu, có đôi khi thật sự nghi ngờ liệu cô ta có nỗi niềm khó nói gì trong trí thông minh hay không, cho nên mới không phân biệt được trắng đen."
Mấy đường gợn gọng đó trông cực kỳ quái lạ, ba Hoắc mẹ Hoắc thực vui sướng.
Lý Lị có chút tò mò hai người đang cười cái gì, đưa mắt nhìn sang hai người, mẹ Hoắc hào phóng đưa điện thoại cho Lý Lị.
Lý Lị xem xong cũng buồn cười, chỉ là cười rồi cô lại không cười nổi nữa, sắc mặt kinh hãi nhìn về phía mẹ Hoắc: "Tài khoản Weibo này........ sẽ không là của Lạc Dao đấy chứ?"
Cô vừa thấy Diệp Lạc Dao xem điện thoại.
Mẹ Hoắc cười: "Sao có thể?"
Lạc Dao nhà bọn họ muốn thổ tào cái gì thì đều thổ tào ngay tại hiện trường luôn!
Lý Lị bỗng thở phào