Chương có nội dung bằng hình ảnh
Giữa trưa thời tiết nóng nhất, Hoắc Trạch vừa dứt lời, trùng hợp một trận gió nóng thổi qua khiến mặt nước hồ bơi nổi lên những đợt sóng xanh.
Diệp Lạc Dao nằm trên ghế thưởng thức mọi biến hóa sắc mặt của Lý Trì, cười đến mức không ngậm được miệng.
【 Không ngờ đúng không? Trợn mắt rồi đúng không! 】
【 A hey, anh ba mình bây giờ không nóng lòng ký hợp đồng nữa, đến lượt anh ta gấp đến bốc hỏa rồi. 】
Cùng lúc đó, phòng khách Hoắc gia.
Ba Hoắc mẹ Hoắc đã sớm mở ra camera theo dõi sau bể bơi, còn cố ý quay cận cảnh Lý Trì.
Nhìn từng biểu cảm thay đổi trên gương mặt Lý Trì trên mành hình lớn, cả nhà đều mang theo ý cười.
Người trẻ tuổi, thời đại thay đổi rồi!
"Xem ra cậu ta có chút hoảng loạn rồi." Ba Hoắc cười nói.
Mẹ Hoắc nói: "Không chỉ có một chút hoảng loạn, là vô cùng hoảng loạn."
Phân giải camera giám sát của Hoắc gia không hề kém so với camera của chương trình, những giọt mồ hôi trên huyệt thái dương Lý Trì hiện rõ dưới ống kính có độ phân giải cao.
Khóe miệng Hoắc Yến giương cao: "Hiện tại xem thử cậu ta định làm thế nào."
Đồng ý hạ mức lương hay là trực tiếp đẩy cửa rời đi?
Cả nhà đều vô cùng mong chờ.
Diệp Lạc Dao và Hoắc Trạch cũng mong đợi không kém.
Thậm chí chỉ vì chờ đợi câu trả lời của Lý Trì, Hoắc Trạch không vội đi thay đồ bơi ngay mà đi tới ngồi xuống chiếc ghế dựa cạnh Diệp Lạc Dao, còn ra hiệu Lý Trì cũng ngồi xuống.
Lý Trì lúc này nào còn tâm tình để ngồi?
Nghe thấy câu "hai hướng lựa chọn" kia Lý Trì liền choáng váng.
Xác thật.
Giống như những gì Hoắc Trạch đã nói, cho dù thực lực của Lý Trì không thể xem nhẹ nhưng Hoắc Trạch xác thực có rất nhiều sự lựa chọn, suy cho cùng chiến đội bọn họ cũng không phải không có tuyển thủ làn trên.
Hoắc Trạch muốn chiêu mộ một tuyển thủ làn trên trước khi mùa giải mới đến, cũng chỉ vì để có thêm một chiến lược dự bị.
Nói cách khác, bở lỡ một tuyển thủ làn trên xuất sắc như Lý Trì quả thật đáng tiếc, nhưng cũng không phải không có tuyển thủ khác.
Huống hồ lui một bước, cho dù Hoắc Trạch thật sự không chiêu mộ được tuyển thủ làn trên thích hợp, chiến đội bọn họ vốn dĩ có tuyển thủ làn trên cũng không phải không thể kịp thời điều chỉnh sang chiến thuật mới.
Hoắc Trạch còn có rất nhiều lựa chọn.
Nhưng Lý Trì lại khác.
Cậu ta hiện tại bán độ đã bị người khác nắm giữ trong tay, trước mắt cậu ta chỉ còn lại một sự lựa chọn duy nhất ———— gia nhập chiến đội của Hoắc Trạch.
Nếu như không phải có người nắm giữ được bằng chứng bán độ, Lý Trì cũng sẽ không chấm dứt hợp đồng với MH, càng sẽ không vòng vo với Hoắc Trạch lâu như vậy, thậm chí ngay khi Hoắc Trạch kéo dài thời gian không ký hợp đồng, Lý Trì sẽ đẩy cửa rời đi ngay.
Nhưng nay đã khác xưa.
Lý Trì không còn sự lựa chọn nào khác.
Lý Trì đương nhiên có thể tìm chiến đội khác nhưng có lẽ cậu ta còn chưa ký hợp đồng với chiến đội khác thì tin tức cậu ta bán độ sẽ bị người kia tiết lộ ra ngoài.
Tới khi đó Lý Trì mới thật sự xong đời!
Lý Trì hơi hít một hơi, nói với mình không cần hoảng.
Cậu ta cần phải suy xét thật kỹ, tại sao Hoắc Trạch lại đột nhiên nói những lời này với mình?
Chẳng lẽ Hoắc Trạch nhìn ra mục đích của mình, hay là hắn chỉ đơn thuần muốn hạ thấp mức lương của mình xuống?
Không, không có khả năng.
Không nhiều người biết năm đó mình bán độ, Hoắc Trạch cho dù đi điều ra cũng cần một khoảng thời gian. Nhưng mình mới liên hệ với Hoắc Trạch tối qua, đến ngày hôm nay Hoắc Trạch đã chuẩn bị ký hợp đồng với mình rồi.
Nếu như hắn thật sự có hoài nghi với mình, tuyệt đối sẽ không thể thảo luận chi tiết hợp đồng trong một đêm với mình.
Cho nên, Hoắc Trạch nói những lời này với mình giống như những gì hắn vừa mới nói ———— là vì hạ mức lương!
Nghĩ đến đây, trong lòng Lý Trì bỗng bừng lên một ngọn lửa.
Lý Trì ngước mắt nhìn về hướng Hoắc Trạch cách đó không xa, hắn lúc này đang thoải mái nằm trên ghế dựa, thấy Lý Trì nhìn sang còn nở nụ cười nhẹ với Lý Trì.
Người hầu mang hoa quả và trà tới, Hoắc Trạch cười hỏi Lý Trì: "Muốn qua đây ngồi nói chuyện không?"
Nói cái rắm!
Hiện tại nội tâm Lý Trì tức giận vô cùng, cố tình cậu ta lúc này không thể trở mặt cùng Hoắc Trạch.
Vì thế cậu ta chỉ có thể đè nén cơn tức giận trong lòng, qua một lúc lâu mới mở miệng nói: "Hoắc đội, anh không nói đùa đấy chứ?"
Diệp Lạc Dao nghe thấy Lý Trì nói lời này liền cười.
【 Đương nhiên không đùa rồi, có gì đáng đùa giỡn với anh đâu? 】
Hoắc Trạch cong môi, cười nói: "Đương nhiên không có, loại chuyện này sao có thể đùa được?"
Sắc mặt Lý Trì càng kém hơn.
Sở dĩ cậu ta nói như vậy là muốn tìm cho mình và Hoắc Trạch một bậc thang, kết quả không ngờ người này căn bản không bước xuống bậc thang đó!
Xem ra Hoắc Trạch quyết tâm muốn giảm mức lương của mình.
Nếu như hôm nay Lý Trì không đồng ý, có lẽ cuộc trò chuyện hôm nay của bọn họ cũng không thể tiếp tục được nữa.
Nội tâm Lý Trì lúc này vô cùng xoắn xuýt mà giãy giụa.
Thành thật mà nói, Lý Trì đương nhiên cũng biết mức lương mình muốn có chút cao.
Nhưng chuyện này cũng không còn cách nào khác, dù sao cậu ta cũng chưa từng nghĩ cuộc đời chuyên nghiệp của mình sẽ kết thúc tại đây.
Vậy nên Lý Trì cần phải cố gắng nghĩa ra thật nhiều kế hoạch sau này cho mình trước khi mình thân bại danh liệt.
Khiến Lỳ Trì hơi nhường bước một chút thật ra cũng không phải không được.
Dù sao chỉ cần giải quyết xong chuyện này, Cố Tung cũng sẽ đưa cho Lý Trì một khoản tiền.
Lý Trì nghiến răng sải bước đi về phía Hoắc Trạch.
Diệp Lạc Dao thấy Lý Trì đi tới, hai mắt hơi nheo lại.
【 Hửm? Chẳng lẽ Lý Trì thỏa hiệp dễ dàng như vậy à? 】
Diệp Lạc Dao vội vàng nhìn sang Hoắc Trạch,
Hoắc Trạch thấy vậy cũng có chút ngạc nhiên.
Dù sao đây cũng là khoản tiền cuối cùng Lý Trì kiếm được sau khi giải nghệ, hắn vốn tưởng rằng Lý Trì sẽ tiếp tục kiên trì, nhưng lại không ngờ sẽ thỏa hiệp nhanh như vậy.
Xem ra, người sau lưng Lý Trì thật sự rất muốn phá hoại chiến đội của hắn!
Mắt Hoắc Trạch hơi thâm trầm, biểu cảm lại không thay đổi.
Lý Trì đi tới ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Hoắc Trạch, không nhìn Hoắc Trạch, cũng không tiếp tục bàn về tiền lương, mà ngược lại nói: "Tôi không ngờ Hoắc đội vậy mà lại là một người lật lọng."
Hoắc Trạch cười: "Dù sao tôi cũng là một người bình thường."
Bàn tay bên hông của Lý Trì khẽ siết chặt, sau một lúc lại nhanh chóng buông lỏng rồi mỉm cười: "Tuy tôi rất không muốn giảm lương nhưng tôi xác thật rất thích đội KTW, cho nên tôi chắc sẽ không liên lạc với những đội khác."
Diệp Lạc Dao uống một ngụm sữa chua:
【 Ồ, Lý Trì nay đang biểu hiện lòng trung thành với anh ba? 】
【 Anh ba, anh đừng để vẻ ngoài của anh ta đánh lừa! Anh ta chỉ muốn lừa tiền của anh sau đó hủy hoại đội của anh! 】
Diệp Lạc Dao nghĩ vậy lại uống thêm một ngụm sữa chua, cảm khái:
【 Đột nhiên có chút muốn uống sữa yến mạch Tần tổng làm. 】
Hoắc Trạch có chút không nói nên lời.
Diệp Lạc Dao có phải em nhảy chủ đề hơi nhanh rồi hay không?
Còn có, Diệp Lạc Dao lo lắng dư thừa rồi.
KTW là chiến đội do một tay Hoắc Trạch lập nên, là toàn bộ công sức của Hoắc Trạch. Sau khi biết mục đích của Lý Trì thì Lý Trì này đã được ghi danh trong danh sách đen của Hoắc Trạch rồi.
Vậy nên sau khi nghe Lý Trì nói lời này xong, Hoắc Trạch chỉ lộ ra một vẻ mặt như cười mà không cười: "Phải không, ngoại trừ MH cũng không có suy xét nào khác?"
Lý Trì không hề do dự: "Đương nhiên."
Nụ cười trên khóe môi Hoắc Trạch càng sâu thêm, cầm điện thoại trả lời một tin nhắn, sau đó đặt điện thoại lên bàn, mói hỏi: "Vậy tôi có thể hỏi lý do không?"
Lý Trì hơi sửng sốt: "Lý do?"
"Lý do cậu thích KTW, còn có lý do cậu không suy xét MH nữa." Hoắc Trạch nói.
Lý Trì mím chặt môi.
Câu hỏi này của Hoắc Trạch không khó.
Trong rất nhiều cuộc phỏng vấn tìm việc làm, người phỏng vấn cũng thường hỏi người đến phỏng vấn câu hỏi này.
Người phỏng vấn thường hỏi câu hỏi này có hai mục đích.
Một là nhìn vào sự hiểu biết của người đến phỏng vấn về doanh nghiệp của bọn họ.
Còn lại chính là muốn biết lý do từ chức thực sự của người đến phỏng vấn.
Lý Trì cảm thấy buồn cười.
Thể thao điện tử dựa trên thực lực, từ khi nào mà bọn họ cần thiết phải trả lới mấy vấn đề hão huyền mà vô nghĩa này?
Cho nên Hoắc Trạch hởi mình vấn đề này chẳng qua muốn biết nguyên nhân thực sự khiến Lý Trì rời MH.
Phải rồi.
Trong mắt các đội khác, Lý Trì là một tuyển thủ do MH đào tạo, rõ ràng thành tích của đội bọn họ ở mùa trước cũng không tệ, tại sao Lý Trì lại nhất quyến muốn rời MH, chọn KTW?
Là ai cũng sẽ nghi ngờ, vậy nên Hoắc Trạch hỏi như vậy cũng không kỳ lạ.
Mặc dù Lý Trì không thể nói cho Hoắc Trạch biết nguyên nhân thật sự nhưng cậu ta hoàn toàn có thể bịa ra một nguyên nhân rồi nói cho hắn.
Lý Trì thoáng thả lỏng, tựa lưng lên ghế cười nói: "Thật ra, lý do tôi rời khỏi MH thực ra rất đơn giản, chính là có chút không hài lòng với MH."
Hoắc Trạch nhìn cậu ta: "Cụ thể là không hài lòng chỗ nào?"
Lý Trì nhìn đi nơi khác, nhún vai: "Còn có thể là chuyện gì? Chỉ là không thích đồng đội cũ, không chịu nổi huấn luyện viên, càng không thích cách quản lý của đội......"
Nói dối cần đòi hỏi nửa thật nửa giả, cho nên nói thì nói, Lý Trì khó tránh khỏi nghĩ tới trước đó mình có một số bất mãn đối với tầng quản lý của MH.
Lý Trì tựa như đổ đậu qua ống tre, nói ra toàn bộ những điều có thể nói và không thể nói.
Thậm chí ngay cả chuyện tiểu tam của tầng quản lý MH đến đội diễu võ dương oai cũng kể rõ ràng.
Diệp Lạc Dao nghe vậy hai mắt đều mở to.
Sau đó tầm mắt xoay chuyển nhìn chiếc điện thoại được Hoắc Trạch đặt trên bàn.
【 Điện thoại sáng..... chẳng lẽ anh ba đang ghi âm? 】
Hoắc Trạch hơi cong môi.
Từ góc độ camera theo dõi có thể nhìn thấy rõ, ba Hoắc phóng to hình ảnh, cả nhà thấy rõ là đang ghi âm!
Hoắc Yến lập tức cười: "Xem ra lão tam cũng không phải không có đầu óc."
Mẹ Hoắc tức giận nhìn Hoắc Yến: "Con lẽ nào thật sự cho rằng em ba con là đứa ngốc?"
Hoắc Trạch chỉ không quan tâm bất cứ chuyện gì ngoài thể thao điện tử mà thôi.
Một khi liên quan đến chuyện của đội Hoắc Trạch, hắn đều cẩn thận hơn bất kỳ ai.
Trong màn hình, Lý Trì vẫn đang tiếp tục kể vì muốn tỏ ra mình cực kỳ chán ghét MH.
Diệp Lạc Dao nghe đến cau mày.
【 Sao cảm giác càng nghe càng khoa trương vậy, Lý Trì đang thêm mắm thêm muối? 】
【 Nhưng mà mặc kệ anh ta có phải đang thêm mắm thêm muối hay không, rất rõ ràng anh ta đang mắng chửi câu lạc bộ cũ. 】
Diệp Lạc Dao hai mắt hơi phát sáng:
【 Vậy là anh ba đang cắt đứt đường lui của Lý Trì? 】
Hoắc Trạch xác thật có suy nghĩ này.
Dù sao hắn hiện tại vẫn chưa tra ra được chứng cứ Lý Trì bán độ, nên không có cách nào trực tiếp vạch trần chuyện bán độ của Lý Trì.
Tuy biết mục đích của Lý Trì là phá hoại chiến đội của mình nhưng Hoắc Trạch cũng không thể đảm bảo, nếu như mình không gia hạn với Lý Trì thì Lý Trì có dùng cách tương tự với những đội khác hay không.
Hoắc Trạch cực ghét loại chuyện này, nên hắn mới muốn cắt đứt toàn bộ đường lui của Lý Trì.
Không đội nào dám lấy một tuyển thủ bán độ, tương tự, cũng không đội nào dám ký với một tuyển thủ vừa rời khỏi câu lạc bộ liền bôi nhọ câu lạc bộ cũ.
"Được rồi." Hoắc Trạch ngắt lời Lý Trì, cậu ta nói nhiều như vậy đủ rồi, cười nói: "Tôi đại khái hiểu rõ rồi."
Lý Trì nhìn nụ cười trên mặt Hoắc Trạch, biết cánh cửa này coi như đã thông qua, rốt cuộc cũng thở phào.
Do dự một lúc, Lý Trì vẫn mở miệng nói: "Vậy chúng ta lại nói đến tiền lương?"
Hoắc Trạch cầm chứng cứ mình muốn lên, cũng không cố ý kéo dài thời gian nữa, gật đầu cười: "Đương nhiên có thể?"
Nói xong, Hoắc Trạch giơ ngón trỏ với Lý Trì: "Tôi chỉ có thể cho cậu con số này."
Lý Trì nhìn Hoắc Trạch giơ thẳng một ngón tay lên trời, trong nháy mắt liền trố mắt.
"Hoắc đội, anh đang nói đùa sao?" Lý Trì tức khắc lạnh lùng, chợt đứng phắt dậy.
"100 vạn? Mức lương này còn tệ hơn mức đối đãi của tôi ở MH! Lương cố định hàng năm của tôi ở MH là 200 vạn!"
Diệp Lạc Dao trái lại vô cùng ngờ vực mà buồn cười nhìn Lý Trì.
【 100 vạn? 】
【 Anh chắc không? 】
Hoắc Trạch nói: "Cậu hiểu lầm rồi."
Sắc mặt Lý Trì dịu đi một chút.
Hoắc Trạch nói tiếp: "10 vạn."
2 chữ ngắn gọn lại khiến Lý Trì nghe như có cảm giác đã trải qua mấy đời.
Cái gì cơ?
10 vạn?
Diệp Lạc Dao ha ha cười lớn:
【 Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ———— 】
【 Lực chí mạng tăng gấp đôi ha ha ha ha ha ha ha, Lý Trì chết lặng rồi! 】
"Không chỉ chết lặng." Hoắc Yến ngồi trên sofa cười nghiêng ngả: "Cậu ta đã không nói chuyện gần một phút rồi!"
Khóe miệng ba Hoắc mẹ Hoắc cũng giương cao.
"Nói chứ, 10 vạn cũng là nhiều rồi." Ba Hoắc cười.
"Không phải sao, đãi ngộ mà MH cho cậu ta cũng không hề thấp, còn là tuyển thủ MH chính tay đào tạo, kết quả cậu ta vậy mà có thể không chút lưu tình thêm mắm thêm muối bôi nhọ câu lạc bộ cũ ở trước mặt câu lạc bộ mới, loại người này ai mà dám nhận?" Mẹ Hoắc nói.
Lại nhìn vào màn hình.
Đã hai phút trôi qua kể từ khi nghe thấy hai chữ "10 vạn", Lý Trì cuối cùng cũng có phản ứng.
Chỉ thấy cậu ta cười một tiếng, sau đó cao giọng cười lớn, cười đủ rồi Lý Trì mới nhếch môi: "Hoắc đội, anh mẹ nó đang đùa tôi?"
Diệp Lạc Dao nhíu mày.
【 Sao hắn vẫn còn nói lời bẩn thỉu! 】
Hoắc Trạch lại không chút để tâm: "Không có, tôi nghiêm túc, trước mắt tôi chỉ có thể cho cậu mức lương này, nếu cậu đồng ý chúng ta có thể ký hợp đồng ngay bây giờ."
"Tôi ký hợp đồng cái con mẹ anh ấy!" Lý Trì tức giận đến mức bắt đầu mỉa mai: "Hợp đồng này của anh ai mẹ nó muốn ký thì ký, dù sao ông đây sẽ không ký."
"Tôi xem như nhìn rõ, anh cảm thấy trêu chọc tôi vui đúng không? Tôi mẹ nó không tiếp nữa!"
"Dù sao thì còn nhiều đội khác, KTW các anh không có thành ý, còn có nhiều đội khác thành ý hơn, còn có khả năng có đội nào