Đại biểu tỷ của nàng cũng từng cho Thẩm Ngôn Khanh hai bạt tai, sau đó đem Yến Ninh cướp ra khỏi phủ Đoan Dương bá, mang đến quý phủ của thập hoàng tử quý chăm sóc nàng. Đại biểu tỷ của nàng cũng từng đề nghị nàng nên hoà ly.
Nhưng mà Yến Ninh lại không dám hoà ly.
Nàng sợ làm tổn thương thể diện của phủ Quốc công.
Đường đường là Lý Quốc công phủ, kết thân với Trường Bình trưởng công chúa lại muốn hoà ly, đây chẳng những đánh vào thể diện của trưởng công chúa, cũng sẽ làm cho đại biểu tỷ của nàng bị người đời lên án.
Bởi vậy, khi Thẩm Ngôn Khanh làm ra vẻ cúi đầu nhận sai đem nàng đón trở về phủ Đoan Dương bá, Yến Ninh liền thuận theo đi cùng Thẩm Ngôn Khanh trở về, không để đại biểu tỷ vì mình mà đắc tội với trưởng bối hoàng gia thêm nữa.
Nàng trở lại bá phủ không được mấy ngày, vẫn còn chưa kịp nghe Trường Bình trưởng công chúa nói lời lạnh nhạt với mình, thì nghe tin thái tử và thái tử phi đều chết ở trong cung, bọn họ đều nói thập hoàng tử phi là đầu sỏ gây nên.
Nhưng mà Yến Ninh lại biết không phải như thế.
Nàng nhớ lúc mình trốn ở thư phòng của Thẩm Ngôn Khanh nghe được âm mưu này của Cửu hoàng tử, cũng chính là bởi vì nghe được tin này, mới có thể làm cho nàng kể hết cho Sở vương nghe trước khi chết.
Nàng lấy được bức thư chứa nội dung quan trọng do chính tay sườn phi của Cửu hoàng tử là Sở thị tự tay viết, được Thẩm Ngôn Khanh quý trọng cất chứa ở thư phòng, bởi vậy cái nón xanh trên đỉnh đầu của Cửu hoàng tử nhất định sẽ lưu truyền khắp kinh đô.
Yến Ninh nghĩ đến đây, ôm thân thể ấm áp của thiếu nữ, lại nghẹn ngào bật khóc.
"Được rồi. Khương Huyên dám đem muội đẩy vào trong hồ, chuyện này cho dù là phụ thân muốn bất công cho nàng ta, nàng ta cũng chạy không thoát."
Yến Ninh từ nhỏ đã yếu ớt thích khóc, bởi vậy, giờ phút này ốm đau trên thân, nàng càng khóc không dừng được, đáng thương giống như một con thú con vừa bị bức hiếp, nên A Dung cũng không hoài nghi, chỉ vuốt ve gương mặt nóng bỏng vì sốt của biểu muội nhà mình, ôn hoà nói, "Hiện nay lão phu nhân cũng đã biết chuyện này. Cho dù có phụ thân cầu xin cho nàng ta, lão phu nhân cũng sẽ không tha cho nàng ta."
Nàng nhớ đến sự kinh hoàng sợ hãi của mình khi nàng vớt Yến Ninh ra khỏi hồ nước, không khỏi hơi mang theo vài phần
trách cứ nói, "rõ ràng đã từng nói với muội rồi, đừng cùng A Lan đi chơi gần bên hồ nước, nhưng muội vẫn không thèm nghe.”
Yến Ninh kinh ngạc nhìn đại biểu tỷ đang trách cứ nhìn mình.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng sợ sệt co rụt lại.
“Nhưng dù sao ngươi cũng còn nhỏ tuổi, mùa đông này đã làm muội buồn bực hỏng rồi, nên muốn đi đến bên hồ giải sầu cũng là chuyện có thể hiểu được." A Dung vốn muốn tiếp tục trách cứ nàng, nhưng mà thấy gương mặt xinh đẹp tuyệt trần của nàng co rụt lại vì sợ, nên đổi đề tài.
"Lần sau nếu có muốn đến bên hồ nhìn cá chép, thì cứ nói với tỷ. Đại biểu tỷ sẽ mang muội đi."
" Vâng." Yến Ninh nhìn nàng, khóc thút thít đáp một tiếng, lại nhịn không được bổ nhào qua, dùng sức ôm lấy biểu tỷ của mình, ngoan ngoãn lặp lại, "Đều nghe lời đại biểu tỷ dạy."
Đại biểu tỷ của nàng còn sống, thật sự tốt quá.
Nàng ngoan ngoãn, rất yếu ớt ôm chính mình, trên mặt A Dung không khỏi lộ ra vài phần tươi cười, lại hừ một tiếng nói, "Muội chỉ biết làm nũng với tỷ thôi." Nàng dừng một chút, vuốt ve mái tóc của Yến Ninh ôn hòa nói, "Nhưng lần này nếu như Khương Khuyên tiếp tục giả bộ đáng thương, muội nhất định không được bỏ qua cho nàng ta, không được nghe lời nàng ta nói. Nàng ta đẩy muội xuống nước, lần này thiếu chút nữa thì đã không thể cứu được." Vào giữa mùa đông lạnh như băng, đem một tiểu cônương thân thể yếu ớt mỏng manh đẩy vào hồ nước, còn làm ra bộ dáng đáng thương vô tội, không phải cố ý, giả vờ giả vịt cho ai xem!
A Dung cười lạnh một tiếng.
Yến Ninh nghe đại biểu tỷ của nàng cười lạnh, đôi tay lại cứng đờ.
Khương Huyên.
Muội muội cùng cha khác mẹ của đại biểu tỷ.
Khương Huyên bây giờ, sau này sẽ là Sở Huyên.
Sườn phi Sở thị của Cửu hoàng tử trong tương lai.
Cũng là… Nữ nhân mà Thẩm Ngôn Khanh thật lòng yêu sâu đậm.
Truyện convert hay :
Nông Gia Tiểu Phúc Nữ