Nghe vậy, Vân Thủy Dao sửng sốt, kinh ngạc nói: "Sao có thể là anh ta?"
"Sao vậy, Dao Dao, cô biết anh ta sao?"
"Ừm, lần này anh ta là đại diện công hội tài phiệt, sở dĩ lăn này có thể chừa ra được một suất gia tộc tài phiệt cũng là nhờ sự tiến cử của anh ta."
"Trước đây tôi đã từng tiếp xúc riêng với anh ta, ôi cảm thấy con người anh ta rất tốt, hơn nữa cũng rất xem trọng chúng tôi, nhưng anh ta làm sao có thể.
Sở Phong lắc đầu thở dài: "Biết người, biết mặt, không biết lòng, ai mà biết được anh ta đang nghĩ gì?"
"Huống chỉ, chừa ra một suất gia tộc tài phiệt cũng không nhất định là để dành cho Vân gia, có khi là anh ta muốn dành suất này cho gia tộc khác thì sao?"
Nghe vậy, Vân Thủy Dao có chút bối rối, trầm ngâm nói:" Nhưng mà, nếu đã biết chủ mưu phía sau chính là anh ta, vậy thì trong bữa tiệc mừng anh ta nhất định sẽ giở trò, vậy...”
“Tôi không sợ anh ta sẽ ra tay, tôi chỉ sợ anh ta sẽ không ra tay.”
Sở Phong bình tĩnh nói:"Hiện tại chúng ta đã biết phương hướng, đến lúc đó chỉ cần để mắt tới anh ta là được”
“Yên tâm đi Dao Dao, tôi là đội trưởng an ninh, chuyện này cứ giao cho tôi, cô không cần phải lo lắng”
"Được, tôi tin anh!"
Chốt xong.
Ở bên đây lão Liên lại đang thở dài, tự trách mình:
"Đều là lỗi của tôi, nếu không phải tôi giao quyền lực lại cho Giang Hải Hà, thì ông ta cũng sẽ không làm ra chuyện như vậy."
"Sở tiên sinh, cậu yên tâm đi, lát nữa tôi sẽ đi tìm ông ta tính chuyện, cũng xem như là vì cậu đã cứu tôi..."
"Không cần đâu, lão Liên”
Sở Phong xua tay, trịnh trọng nói: Ông cứ xem như không biết gì là được rồi."
“Nếu như ông thật sự đi tìm ông ta, ngược lại là đánh rắn động cỏ, khiến ông ta cảnh giác, e rằng như vậy còn rắc rối hơn”
"Còn chuyện tôi cứu ông cũng không phải là chuyện vô ích gì đâu, lúc nãy Liên tiểu thư đã chuẩn bị xong dược liệu cho tôi rồi”
"Bệnh tình của ông bây giờ xem như cũng đã ổn định, chỉ căn ông yên tâm nghỉ ngơi, thì tôi tin tưởng, ông sẽ sớm bình phục lại.”
Nói xong.
Khi hẳn tính dẫn Vân Thủy Dao rời đi thì lão Liên vô thức hô lên: "Sở tiên sinh, cậu đợi một lát.”
"Chuyện của Giang Hải Hà, tôi có thể không nhúng tay vào, cậu là người có tài, nhất định sẽ có cách xử lý của riêng mình.”
"Nhưng tôi có một yêu cầu hơi quá đáng, vẫn là cầu xin cậu chấp nhận.”
Sở Phong cau mày hỏi: Chuyện gì?"
"Chính là, như cậu biết đấy, cháu gái Thanh
Thanh của tôi là một người mê võ thuật."
"Võ công của cậu lại cao cường, ngay cả tôi cũng phải xấu hổ không sánh bằng, ý của tôi là,