Mà hai người Trình Lan và Tô Mai thì hai mặt nhìn nhau, nhớ tới mấy lời chửi mắng vừa rõi thì vẻ mặt cũng lộ rõ vẻ kinh hoảng.
“Thì ra là hội trưởng Ngô. Thực xin lỗi, thật xin lỗi, vừa rồi tôi nói ăn bậy bạ, ngài đại nhân đại lượng xin hãy bỏ qua cho chúng tôi, xin hãy bỏ qua cho chúng
Diệp Kim Long tức khắc không còn kiêu ngạo. nữa, khúm núm cố gắng lấy lòng Ngô Khải Hoa.
Đồng thời, trong lòng anh ta cũng rất tò mò, làm sao tên phế vật này có thể quen biết Ngô Khải Hoa được chứ, rõ ràng ông ta là cấp trên trực tiếp của cậu mình mà.
Ngô Khải Hoa hừ lạnh một tiếng, hung ác nói: "Bỏ qua cái rắm, tôi chưa từng thấy người nào lộng hành như các người đâu!”
Nếu không phải vừa rồi ngài Sở.
“Hội trưởng Ngô, không phải ông vẫn còn việc bận sao?"
" Giờ ông về trước đi, chúng ta sẽ nói chuyện sau."
Ngô Khải Hoa còn chưa nói hết câu, Sở Phong đã ngất lời ông ta, đồng thời còn khẽ đưa mắt, ra hiệu ông đừng nói nữa.
Chuyện cứu Lạc Thi Thi hôm nay thật ra cũng không phải là ý định của hắn, nếu không phải ông nội đã đích thân gọi điện thoại cho hẳn thì hắn cũng không tới đây.
Tuy rằng chuyện này đã giải quyết xong nhưng hắn cũng không trông chờ đối phương sẽ cảm kích mình, đồng thời cũng không muốn dinh líu gì với bọn. họ nữa.
Chuyện này kết thúc ở đây, không căn thêm thất gì nữa
Ngô Khải Hoa lập tức hiểu ý, gật đầu nói: "Đúng rồi ngài Sở, thương hội của tôi vẫn còn việc phải làm, tôi đi trước đây."
"Còn các người, tốt nhất là từ nay về sau nhớ giữ miệng mồm cho sạch sẽ, muốn nói gì cũng phải dùng tới đầu óc, đừng để miệng nhanh hơn não nữa!"
Nói xong.
Ông ta liền quay người lên xe và lái đi.
Đợi đối phương rời đi hẳn, Diệp Kim Long mới dám thở phào nhẹ nhõm.
Vừa rồi anh ta thật sự đã bị dọa sợ. Nếu ông ta cứ nhất quyết truy cứu thì Diệp Kim Long cũng không bị tổn thất gì nhiều nhưng anh ta chỉ sợ sẽ làm liên lụy đến cậu của mình, đến lúc đó chắc chắn anh ta sẽ gánh không nổi hậu quả.
Dù sao thì nhà họ Diệp phát triển được như bây giờ cũng nhờ một phần công lao không nhỏ của cậu anh, hơn nữa nếu thiếu đi sự che chở của thương hội thì nhà họ Diệp chắc chắn sẽ bị tổn thất gần phân nửa gia sản!
"Tên phế vật kia, làm sao mày quen được hội trưởng Ngô, hơn nữa còn có vẻ thân thiết vậy hả?"
Diệp Kim Long mở miệng quát lớn.
Sở Phong còn chưa kịp nói gì, Trình Lan đã trợn mắt hừ lạnh nói: Anh ta thì quen biết cái rắm, nếu không phải anh ta là chồng trước của tổng giám đốc. Lạc thì có người nào thèm nhìn tới anh ta chứ? Anh. không thấy hội trưởng Ngô biết anh là Diệp thiếu thái độ đối xử cũng khác đấy sao?"
“Là sao?"
Tô Mai bối rối
Ngay cả bản thân Diệp Kim Long cũng nghe không hiểu.
Trình Lan khẽ mỉm cười nói: “Nếu chính miệng hội trưởng Ngô đã nói như vậy, thì chắc chắn chuyện hai cha con Hồng Kim Xương định cưỡng ép tổng giám đốc Lạc là sự thật”
"Mà nguyên nhân hai cha con bọn họ chưa kịp làm gì là vì có hội trưởng Ngô ở đây.
“Hội trưởng Ngô là ai? Ông ấy là hội trưởng thương hội, còn cậu của Diệp thiếu gia lại là bí thư trưởng của thương hội, chẳng lẽ đây không phải là do. cậu của Diệp thiếu gia mở lời nhờ ông ấy đến đây cứu tổng giám đốc Lạc sao?"
Hiss.
Nghe vậy, Sở Phong không khỏi hít vào một hơi thật dài.
Não của người phụ nữ này cũng lớn thật đấy, đến chuyện như