Gió đêm cùng hơi ẩm ven sông tràn vào cửa kiếng xe, thổi tung mái tóc lòa xoa bên mai Lê Tiếu.
Cô tém lại sau tai, định kéo cửa xe lên thì đúng lúc này, ở làn xe đối diện có ba chiếc xe con màu đen lao nhanh đến.
Tốc độ phải hơn 80km/h cuộn lên một đợt giờ thết gào
Lê Tiếu chau mày, ngay lúc kéo cửa kiếng lên thì nghe được tiếng bánh xe ma sát mặt đất chói tai từ phía sau truyền đến.
Cô ngước mắt nhìn kính chiếu hậu, chợt phát hiện ba chiếc xe màu đen kia cua gấp để quay đầu lại, hơn nữa còn kẹp xe của Lạc Vũ ở giữa theo thế hình tam giác.
Quốc lộ ven sông có làn đôi, lúc này không có nhiều xe, ở giữa không có rào chắn giao thông.
Xe của Lạc Vũ bị vây hai bên, mà xe con màu đen phía trước không ngừng lắc lư, ý độ ép chiếc SUV phải dừng lại.
Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, dù Lê Tiếu đã giảm tốc độ, nhưng vì đường quốc lộ quanh co, khoảng cách xe phía sau dần bị kéo giãn.
Lê Tiếu nheo mắt, gõ gõ vô lăng.
Ba chiếc xe con đó rõ ràng nhắm vào Lạc Vũ, dường như không có ý tốt.
Ngay lúc Lê Tiếu định quay đầu xe thì điện thoại đặt trên ghế phó lái chợt reo.
Là Lê Quảng Minh gọi tới.
Lê Tiếu ấn điện thoại bluetooth trên xe, giọng nói hoài nghi của Lê Quảng Minh truyền đến: “Tiếu Tiếu à, sao hai đứa không theo kip thế?"
"Ba, con và bạn có việc cần xử lý, mọi người về trước đi, không cần chờ bọn con đâu.
"
Về tình về lý, Lê Tiếu đều tính quay lại xem sao.
Lê Quảng Minh đồng ý, nhưng vẫn nhắc nhở: “Vừa rồi ba thấy có ba chiếc xe chạy từ làn ngược chiều nhanh lắm, chắc là đám đua xe đường phố, mấy đứa phải tránh xa ra đấy.
"
Lê Tiếu đáp con biết, rồi nhanh chóng cúp máy.
Lúc này, từ kính chiếu hậu, cô không còn thấy Lạc Vũ và ba chiếc xe kia đầu.
Cô đánh tay lái, bánh xe ma sát trên đường quốc lộ với tốc độ cao, tạo ra vềết bánh xe màu