Cô nhân viên bán hàng nảy sinh nghi ngờ.
“Nhuyễn Nhuyễn, sắp đến lễ tốt nghiệp rồi, tôi hi vọng cậu có thể tỏa sáng, với điều kiện của cậu, hoàn toàn có thể xứng đáng với quần áo trang sức hàng triệu, thậm trí là hàng chục triệu.
”
Thẩm Lãng chân thành nói.
Lâm Nhuyễn Nhuyễn cho dù là khuôn mặt, hay là dáng người, thậm chí ngay cả khí chất, đều thuộc hàng cực phẩm, điều ấy không thể nghi ngờ.
Cô và Mộc Hồng Diệp là hai vẻ đẹp khác nhau.
Mộc Hồng Diệp là bản thân đã mang một loại khí chất cao quý, còn Lâm Nhuyễn Nhuyễn là vẻ đẹp trời sinh.
"Mười triệu thì mình không dám nghĩ đến, cho dù là mười nghìn mình cũng cảm thấy lãng phí, mình chỉ là một người bình thường, không xứng đáng với một chiếc túi đắt tiền như vậy.
" Lâm Nhuyễn Nhuyễn rõ ràng đã bị con số này dọa sợ rồi.
Vừa nghe câu nói này, Thẩm Lãng nhất thời cảm thấy hứng thú.
Không xứng đáng sao? Tôi đã nói xứng đáng thì nhất định sẽ xứng đáng, mặc dù cậu còn chưa phải là thái tử phi, nhưng cũng là một trong những ứng cử viên chính, lời tôi đã nói sẽ không thay đổi, nhất định sẽ tặng cậu món quà giá trị mười triệu!
Thẩm Lãng đã đưa ra quyết định.
Vì vậy, cậu liền hỏi nữ nhân viên bán hàng trước mặt, "Cô có chiếc túi nào giá mười triệu không?"
Lần này lại đến nhân viên cửa hàng ngơ ngác.
Theo kinh nghiệm của cô, đại đa số con trai khi đi dạo phố cùng bạn gái, điều lo lắng nhất chính là bạn gái mình mua đồ đắt tiền, mà tên tiểu tử này vậy mà lại chủ động như thế, còn mở miệng là túi mười triệu!
Khoe khoang cũng phải có mức độ chứ!
"Thật xin lỗi quý khách, tiệm chúng tôi không có chiếc túi nào giá mười triệu, thật ra chiếc túi Hermes mới về giá 1,2 triệu này cũng rất đẹp, ngài có thể đến xem một chút.
".
"Không có thì thôi vậy, Nhuyễn Nhuyễn, chúng ta đi dạo tiếp thôi.
" Thẩm Lãng thản nhiên nói.
Anh một lòng muốn mua cho Lâm Nhuyễn Nhuyễn một món quá giá trị mười triệu, có nhiều tiền tiêu vặt như vậy, hơn nữa còn có một vài món đồ đã không còn xuất bản nữa mà anh vẫn chưa lấy ra, không mua chẳng phải quá lãng phí rồi sao!
Nữ nhân viên cửa hàng vừa nghe, trong lòng liền nở một nụ cười lạnh.
"Lại là một tên khoe khang, thật ra cậu ta căn bản là mua không nổi món đồ quý giá như vậy, ngay cả túi một trăm ngàn còn mua không nổi, còn nói gì mà không phải mười triệu thì không mua, đều chỉ là lí do để bản thân tìm cái bậc thang đi xuống mà thôi, buồn cười chính là tôi vậy mà lại lãng phí ba phút đồng hồ cho cậu ta!"
Sau đó, nữ nhân viên bán hàng quay đầu lại chế giễu với các đồng nghiệp: "ai ya, đúng là mùa hè, lượng khách du lịch nhiều, rừng lớn thì loài chim nào cũng có mà!"
Lời này rõ ràng là đang ám chỉ Thẩm Lãng.
Thẩm Lãng tất nhiên cũng có thể nghe được ý trong lời nói, con ngươi vừa chuyển, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía nữ nhân viên cửa hàng.
"Nếu những nhân viên khác đều giống như cô thì cái cửa hàng này cách ngày đóng cửa cũng không xa!"
Ngay lập tức, cơn tức giận của cô nhân viên cửa hàng này liền bùng lên.
"Cậu có biết rằng cậu đã lãng phí của tôi ba phút đồng hồ, mà ở trong khoảng thời gian này, tôi có lẽ đã có thể tiếp đãi một vị con nhà giàu, mà không phải loại thích khoe khoang nghèo kiết xác như cậu đâu!"
"Tôi nói rõ cho cô biết, tôi không phải con nhà giàu, càng không phải kẻ thích khoe khoang, nhưng thái độ của cô, khiến người khác thật ghê tởm!"
Cách gọi con nhà giàu này, đối với Thẩm Lãng mà nói, chính là một loại vũ nhục, tài lực của cậu còn hơn siêu giàu nhiều.
"Tôi ghê tởm? Có cậu ghê tởm thì có? Không mua thì đừng có mà lộn xộn, không có tiền còn mang bạn gái đi dạo phố cái gì! Khoa khoang cái gì!"
Cơn tức của nữ nhân viên cửa hàng dần dần dâng lên, xem ra thành tích bán hàng bình thường cũng chẳng ra đâu vào đâu, có cảm giác như đang kích động thở hổn hển nói.
"Không có tiền thì không thể đi dạo phố sao? Ai quy định vào cửa hàng là phải mua đồ? Tiền của tôi tôi thích làm gì thì làm, muốn mua liền mua, liên quan gì đến cô?!" Thẩm Lãng cười lạnh.
Lâm Nhuyễn Nhuyễn đứng một bên nhẹ nhàng lay nhẹ cánh tay của Thẩm Lãng, nhỏ giọng nói: "Hay là thôi đi, chiếc túi này quả thật quá đắt, cậu mua cho mình một cái dựa dựa cái đó cũng được, thật ra đồ trên Taobao cũng rất tốt.
"
Thẩm Lãng nhìn Lâm Nhuyễn Nhuyễn, nhẹ nhàng sờ cái đầu nhỏ của cô, yêu chiều nói: "Tóm lại, hôm nay tôi nhất định sẽ tặng cậu một món quà giá mười triệu, nếu không phải túi, thì phải là trang sức châu báo.
"
Thẩm Lãng quyết định rất nhanh, nhất định phải tặng món quà mười triệu!
Nữ nhân viên cửa hàng kia thấy Thẩm Lãng và Lâm Nhuyễn Nhuyễn dường như đang thể hiện tình cảm ân ái, cười lạnh liên tục.
"Tôi nói này người đẹp, cô cũng quá đơn thuần rồi, nhìn điều kiện của cô, thừa sức tìm được một người bạn trai có tiền, cần gì phải ở một chỗ với tên thích khoe khang này, loại đàn ông này rất bất tài, không có tiền lại còn học