"Lãnh đạo Lý, lãnh đạo Trịnh, các người có thể đến chỗ này của tôi thật sự là quá thất lễ vì không thể đón tiếp từ xa! " Hiệu trưởng cong người đi lên phía trước, cười nói.
Lý Nhất Bình và Trịnh Quang Viễn nhìn thấy dáng vẻ cung kính này của hiệu trưởng thì cũng không nói gì, khoát tay áo, tiến vào văn phòng làm việc của hiệu trưởng.
Mà ngược lại Tôn Kiến Bình vô cùng biết suy nghĩ, đi nhanh hơn một bước lên phía trước cửa, mở cửa cho hai vị lãnh đạo đi vào.
"Mời hai vị!" Tôn Kiến Bình cung kính nói.
Thấy mấy vị lãnh đạo đều vào phòng, hiệu trưởng và giáo viên lớn tuổi kia cũng đi vào theo.
Mà vợ chồng Vương Băng thấy những nhân vật chỉ có thể thấy trên TV vào ngày thường thì lập tức mang theo vẻ tươi cười lấy lòng đi lên phía trước.
"Xin chào hai vị lãnh đạo, tôi chính là Vương Băng, vợ của Lâm Lập Quốc.
"
"Xin chào hai vị lãnh đạo, còn làm phiền hai vị đã đi chuyến này, Lâm Lập Quốc tôi có hơi xấu hổ! "
Mà lúc này trong văn phòng, Lưu Quế Lan đang chịu dày vò nặng nề nhất, bởi vì bà vô cùng lo lắng, sợ chuyện này lại liên lụy tới Thẩm Lãng.
Dưới cái nhìn của bà, Mã Đào bị đuổi học nhưng vẫn còn có thể tham gia kì thi đại học, chỉ cần không có hại tới Thẩm Lãng là được, về phần Thẩm Lãng quyết định giúp bà chuyện này, bà đã không dám hy vọng xa vời.
Hiệu trưởng trường học và vợ chồng Vương Băng này, đều là những nhân vật mà Lưu Quế Lan không thể trêu chọc vào nổi.
Mặc dù Thẩm Lãng có tiền, còn quen biết nhiều người trong thế giới ngầm, nhưng muốn giải quyết chuyện nay thì những thứ đó cơ bản không còn tác dụng gì.
Trịnh Quang Viễn giống như không nhìn thấy vợ chồng Vương Băng, ánh mắt quét dò vòng về sau, mở miệng nói: "Đừng nói nhảm nữa! Hôm này chúng tôi tới đây là vì muốn điều tra rõ lại lần nữa chuyện của Mã Đào, nghe nói các người dưới sự việc như thế này không có chứng cứ mà muốn đuổi học Mã Đào, chuyện này có thật không?"
Hai người Lý Nhất Bình và Trịnh Quang Viễn đồng thời xuất hiện, lại muốn điều tra ngay về chuyện của Mã Đào, nghe nói tới cái này thì hai chân của hiệu trưởng lập tức run rẩy lên vì sợ.
Chương mới nhất tại _ trùmtruу ệЛ.
VN _
Hiệu trưởng và chủ nhiệm lớn tuổi đều nơm nớp lo sợ không dám nói lời nào, trên trán cũng đổ đầy mồ hôi lạnh.
"Hai vị lãnh đạo có chỗ không biết, mẹ của Mã Đào này có quan hệ với người trong thế giới ngầm, làm một bảo mẫu còn cố trộm đồ của chủ, vừa vặn cố chủ là chị em tốt của tôi, vì vậy mới tìm tới Lưu Quế Lan đây hỏi rõ nhưng lại bị bà ấy liên hệ người trong xã hội đen đánh cô ấy! " Vương Băng vội vàng tiến lên nói.
"Ngậm miệng lại!" Trịnh Quang Viễn lạnh giọng nói, dọa cho Vương Băng sững sờ tại chỗ.
"Ngày hôm nay sự kiện kia cô nghĩ rằng chúng tôi không biết sao? Người chị em kia của cô cũng đã tự mình giải thích chuyện này rồi, nói cô chỉ thị cho cô ta, cô vì muốn trả thù Lưu Quế Lan nên không từ bất kỳ thủ đoạn nào cả!" Trịnh Quang Viễn nói.
Vương Băng nghe nói như vậy thì lập tức tái mét mặt mày.
"Lãnh đạo, chuyện này cũng không phải như vậy! " Lâm Lập Quốc vừa muốn giải vây cho vợ mình Vương Băng, vừa nháy mắt với Tôn Kiến Bình.
Rất rõ ràng là muốn Tôn Kiến Bình đứng ra nói mấy câu.
Nhưng Tôn Kiến Bình đứng bên kia lại chưa từng nhìn anh chút nào, cứ như vậy mà đứng thẳng tắp sau lưng hai vị lãnh đạo.
"Cậu là ông chủ của công ty Dung Tạo sao?" Trịnh Quang Viễn mở miệng hỏi.
Lâm Lập Quốc vội vàng gật đầu, tươi cười nói: "Đúng, đúng vậy! Năm ngoái trên hội nghị kinh tế tôi từng gặp qua ngài, lúc ấy ngài nói chuyện thật sự khiến chúng tôi có được không ít kiến thức!.
"
"Tôi thấy tập đoàn Dung Tạo có ông chủ như cậu thì sớm muộn gì công ty này cũng sẽ không sạch sẽ!" Trịnh Quang Viễn nói xong thì xoay mặt lại nói với Tôn Kiến Bình đứng sau lưng:
"Ngày mai bắt đầu điều tra cái tập đoàn Dung Tạo này cho tôi, mặc kệ cậu và cậu ta có quan hệ như thế nào, nếu đó là chỗ không sạch sẽ thì tuyệt đối phải nghiêm trị không tha!"
"Lãnh đạo Trịnh, ngài yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ theo lẽ công bằng mà làm!" Tôn Kiến Bình vội vàng đồng ý.
Nghe vậy Lâm Lập Quốc bị dọa thiếu chút nữa là co quắp quỳ xuống đất luôn rồi, đây là mình đắc tội với nhân vật nào vậy?
Mà Vương Băng cũng nhanh chóng bị làm cho choáng váng, ngay cả nói cũng nói không nên lời.
"Hiệu trưởng.
" Lúc này, Lý Nhất Bình quay đầu nhìn về phía hiệu trưởng kia.
"Vâng, tôi đây!" Hiệu trưởng kinh hoàng nói.
"Ông thân là một người làm trong ngành giáo dục, chuyện này dưới tình huống không biết rõ ràng đầu đuôi mà đã muốn đuổi học một học sinh có phẩm chất