Siêu Thần Yêu Nghiệt

Rút Kiếm!


trước sau

Advertisement
Từ khi Vân Phi Dương xuất hiện đến khi chém giết Vũ tông cùng Vũ Vương đã làm tất cả mọi người khẳng định, tên này tuyệt đối là cường giả Kiếm Vương thậm chí rất có thể không phải Kiếm Vương sơ kỳ!

Nếu không thì cũng không làm giết Vũ Vương như giết gà được.

Nhưng.

Khi hắn xuất hiện bên cạnh tên Vũ Vương hậu kỳ kia, kiếm khí sắc bén quanh thân nội liễm hóa thành thuần linh lực bàng bạc, bọn người mới biết được, gia hỏa này cũng là một Vũ Vương!

- Vũ Vương trung kỳ!

Thần sắc Chu Thiên Tề đại biến.

Nắm giữ thực lực Kiếm Vương, lại có thực lực Vũ Vương trung kỳ, tên này là Kiếm Vũ Song Vương cực kỳ hiếm thấy!

Một khắc này.

Vũ Vương chín quận hãi hùng khiếp vía.

Vũ tông kiếm võ song tu bọn họ đã từng thấy, nhưng Vương Cấp kiếm võ song tu, lại lần đầu tiên chứng kiến a!

- Kiếm Vũ Song Vương?

Đôi mắt đẹp của Bảo Lỵ lóe ra vẻ chấn kinh, lẩm bẩm.

- Khó trách hắn sẽ cường hãn như thế, khó trách có thể tuỳ tiện miểu sát Vũ Vương!

- Thật....thật cmn mạnh quá.

La Mục cùng Vân Lịch trừng to mắt.

Bọn họ hiện tại đã không có dũng khí đi khiêu chiến Vân Phi Dương, bởi vì đi chọc tên này cũng chỉ có chịu ngược!

Dùng võ xưng Vương.

Lấy kiếm xưng Vương.

Cái này không chỉ đại biểu thiên phú, càng đại biểu thực lực một cá nhân!

Không khoa trương mà nói.

Một võ giả nếu như kiêm hai loại Vương cấp, tuyệt đối là người nổi bật trong Vũ Vương hoặc Kiếm Vương, vượt cấp chiến đấu dễ như trở bàn tay!

Hiện tại, đã có một ví dụ tốt, tên Vũ Vương hậu kỳ kia tuy cao hơn Vân Phi Dương một cảnh giới, nhưng khi đối phương tới gần, đưa tay ra bắt thì hắn không có năng lực né tránh!

Ba!

Hai tay Vân Phi Dương chụp trên vai hắn, bỗng nhiên dùng lực, chỉ nghe thanh âm cốt cách vỡ vụn truyền lại, khiến người ta rùng mình!

A!

Tên Vũ Vương hậu kỳ kia kêu thảm một tiếng, xương tỳ bà bị triệt để bóp nát, ám kình cuồng bạo tàn phá toàn bộ ngũ tạng lục phủ hắn!

Hô!

Vân Phi Dương ném hắn từ trên cao xuống mặt đất.

- Quỳ xuống!

Bành!

Người nọ bị Vân Phi Dương đánh nát đầu gối, đột nhiên quỳ trên mặt đất, quay mặt về hướng Thiết Cốt Thành.

Ngay vừa rồi, hắn dùng phương thức đồng dạng đối đãi Lâm Nhược Hiên!

Quả báo đã xuất hiện!

Bành!

Vân Phi Dương tung một chưởng vỗ sau ót tên Vũ Vương hậu kỳ này, đầu hắn trầm xuống, cụng lên mặt đất, tư thế vẫn quỳ, đầu cắm xuống đất, hiện lên hình dáng dập đầu tạ lỗi hướng Thiết Cốt Thành.

Mọi người trên cổng thành ngây ra như phỗng.

Cường giả Vũ Vương hậu kỳ bị hắn đùa bỡn trong bàn tay như thế, tên này rốt cuộc mạnh cỡ nào rồi?

Chu Thiên Tề phẫn nộ quát:

- Lên!

Hắn bị biểu hiện khủng bố của Vân Phi Dương dọa sợ, loại thiên tài thân kiêm hai Vương cấp này, nếu để trưởng thành tuyệt đối là khủng bố đối với chín quận.

Mình đã đánh đến cổng thành, chẳng khác nào khai chiến với hắn, cũng đã kết xuống đại thù, nếu đã kết thù thì phải diệt trừ, nếu không sau này, làm sao có ngày sống yên ổn!

Còn cần hắn nói à?

Tấn công Thiết Cốt Thành, đánh cha vợ tên này thành dạng vừa rồi chính là thù không đợi trời chung, lấy tính cách Vân Phi Dương, chỉ tra tấn tên Vũ Vương hậu kỳ kia thì không đủ!

Xoát xoát!

Sáu tên Vũ Vương xuất động.

Bọn họ là cường giả Vũ Vương Chu gia, thực lực đều là Vũ Vương trung kỳ, không hổ là thành trì lục tinh, chỉ một nhà đã có nhiều Vũ Vương như vậy!

Chu Thiên Tề xông lên.

Tên này rốt cục ngồi không yên, nhưng hắn không dám một mình xông lên, bởi vì, lúc Vân Phi Dương xuất thủ công kích Vũ Vương hậu kỳ kia, thực lực bạo phát ra không yếu hơn mình!

Điều này vô cùng khủng bố.

Phải biết, hắn là Vũ Vương đỉnh phong, thực lực Vân Phi Dương bạo phát cũng mới đến Vũ Vương trung kỳ!

Chẳng lẽ đây chính là chỗ đáng sợ của kiếm võ song tu Vương Cấp?

Mẹ ơi, quá dọa người!

Vô luận như thế nào, hôm nay cũng phải giết chết hắn, mà không giết cũng phải trọng thương, ức chế thời gian hắn trưởng thành.

- Kết trận!

Chu Thiên Tề quát lớn.

Sáu tên Vũ Vương Chu gia tản ra, lấy Chu Thiên Tề làm trung tâm, hình thành một phương trận kỳ quái đánh ra vũ quyết rườm rà.

- Đây là…

Đám Vũ Vương chín quận còn lại không xuất thủ cả kinh hô.

- Cấm Thất Tinh Kết Vũ Trận!

Chu gia vận dụng cấm thuật.

Cấm thuật của bọn họ cần kết trận, Cấm thuật này tương đối ít thấy, mà phải cần bảy người mới có thể thi triển!

Vù vù!

Sáu tên Vũ Vương đánh vũ quyết, quanh thân bạo phát thuần linh lực dũng mãnh lao tới Chu Thiên Tề khu vực trung tâm, hắn mở ra hai tay hấp thu toàn bộ thuần linh lực từ bốn phương tám hướng.

- Hả?

Mày kiếm Vân Phi Dương nhíu chặt.

Nhưng vào lúc này, Chu Thiên Tề bỗng nhiên giơ tay lên, một trận cuồng phong bạo phát, thuần linh lực như biển như sóng gào thét, ngưng tụ giữa không trung.

Bởi vì số lượng quá nhiều, lại tụ tập cùng một chỗ tạo cho người ta cảm giác, giống như một đoàn mây đen to lớn ngưng tụ ra giữa không trung.

Trời dần tối xuống.

Vù vù!

Đột nhiên, thuần linh lực trong mây đen hiện ra một đại thủ, đại thủ dần dần thực chất hóa áp xuống.

Vũ Vương chín quận sợ hãi.

Đại thủ này ẩn chứa lực lượng chí ít vượt qua một ngàn trọng!

Căn cứ tiêu chuẩn Vũ Vương Vạn Thế Đại Lục, Vũ Vương đỉnh phong phổ thông toàn lực xuất kích chỉ mới năm trăm trọng, vậy mà trận này xuất ra thuần linh lực nhiều gấp đôi!

Đương nhiên.

Muốn chạm tới tầng thứ Vũ Hoàng còn kém xa lắm, bởi vì nghe nói, mỗi một cường giả Hoàng Cấp ra tay thấp nhất cũng phải hai ngàn trọng!

Càng về sau, mỗi lần đề bạt cảnh giới, thuần linh lực mang đến sẽ càng kéo dài, tỉ như Vũ tông đề bạt mỗi cảnh giới sẽ gia tăng mười trọng, đến Vũ Vương mỗi cảnh giới đề bạt 100 trọng!

Bàn tay ẩn chứa một ngàn trọng thuần linh lực ngang nhiên áp xuống, không khí chung quanh như ngưng kết, uy áp cự đại làm binh lính chín quận trốn nơi xa lộ sắc mặt tái nhợt!

Nhưng mà.

Vân Phi Dương đứng tại khu vực chưởng ấn áp xuống không có tính toán né tránh, đầu tiên hắn bay đến giữa không trung, mở ra hai tay, quanh thân bộc phát ra kiếm khí cường thế sắc bén, trong nháy mắt lao tới Thiết Cốt Thành.

Ông!

Thành lâu bên trong, kiếm Từ Phàm đeo hơi run rẩy.

Ong ong ong!

Trường kiếm bên hông binh lính Thiết Cốt Thành cũng run rẩy theo, như nhận kiếm khí dẫn dắt.

- Cái này…

Mọi người hoảng hốt.

- Rút kiếm!

Đột nhiên, Vân Phi Dương hét dài một tiếng.

Binh lính Thiết Cốt Thành không cân nhắc gì nhao nhao rút kiếm ra khỏi vỏ, một cỗ hấp lực sinh ra, khiến kiếm thoát khỏi tay bọn hắn bay lên.

Xoát xoát xoát!

Ngàn vạn lợi kiếm vượt qua Tụ Quang Phòng Ngự Trận, bay đến chỗ Vân Phi Dương, cuối cùng ngừng quanh người hắn, đình trệ giữa không trung.

Giờ phút này, Vân Phi Dương đứng ngạo nghễ giữa không trung, chung quanh ngưng tụ lít nha lít nhít phi kiếm, số lượng chí ít đạt tới mấy vạn, đẹp trai không tưởng nổi!

- Mẹ ta ơi!

- Vũ kỹ gì đây?

Tròng mắt Vũ Vương cùng binh lính chín quận đều lồi gần hết ra ngoài.

Mấy người Bảo Lỵ cũng chấn kinh.

Ba!

Song chưởng Vân Phi Dương hợp lại đánh ra kiếm quyết, lít nha lít nhít phi kiếm sau lưng được khí tức Kiếm Vương thao túng dần tụ hợp, sau cùng hình thành một cự kiếm, mũi kiếm chỉa đến cự thủ!

Đột nhiên.

Vân Phi Dương quát lạnh.

- Phá cho ta!

Xoát

Cự kiếm từ mấy vạn lợi kiếm hình thành từ dưới bay hình thành kiếm khí sắc bén như có thể chém ra thiên địa, ngang nhiên chém đứt đại thủ đang áp xuống!

Truyện convert hay : Đỉnh Cấp Thần Hào

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện