Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 2191


trước sau

"Đừng nói linh tinh, sau này phải gọi là Dương thiếu gia, không được gọi thẳng tên húy, bên cạnh Dương thiếu gia có gì cũng coi như không phát hiện ra biết chưa?" Chu điên nghiêm túc dặn dò Chu Phi Yến.  

Chu Phi Yến: "Ồ ồ, muội biết rồi.  

"Còn nữa, hiện tại huynh có thể xác định Dương thiếu gia chính là người nhà họ Dương thế lực siêu cấp phía Nam hang ổ thổ phỉ. Muội muội à, muội có thể chủ động tiếp cận vị Dương thiếu gia này nha, muội hiểu ý huynh chứ?"  

Hai huynh muội nói chuyện, tuy khoảng cách hơi xa nhưng đâu tránh được tai của tên họ Dương nào đó?  

Advertisement

Khi tên họ Dương nào đó nghe thấy Chu điên nói với em gái Chu Phi Yến những lời này, suýt chút nữa thì hắn phụt máu. Cmn còn chơi mỹ nhân kế cơ à!  

Dương Bách Xuyên không muốn Chu điên vì lôi kéo mình - một đệ tử của thế lực lớn trong mắt gã - mà dâng tặng em gái mình. Đúng là thổ phỉ!  

Hắn thầm đổ mồ hôi trong lòng. Phải biết rằng theo lời Lưu mắt to nói lúc trước thì Chu Phi Yến thích quân sư đại nhân Độc Cô Hối, đó là đại đồ đệ mà.  

Giờ phút này Dương Bách Xuyên chỉ hận không thể tát chết Chu điên. Trong chuyện này hắn không thể nhiều lời, nếu không đến lúc đó bị người ta ăn vạ thì chẳng phải sau này mình sẽ bị đồ đệ hận chết sao?  

Hạ Lộ ở bên cạnh thấy khóe miệng Dương Bách Xuyên giần giật, nàng nói bằng giọng điệu sâu xa: "Không ngờ ngươi rất được chào đón."  

Tất nhiên Hạ Lộ cũng nghe thấy cuộc nói chuyện của huynh muội nhà họ Chu, rất không thức thời trêu chọc Dương Bách Xuyên.  

"Khụ khụ!" Dương Bách Xuyên đỏ mặt, hắng giọng nói: "Đừng nói linh tinh, xong việc ta sẽ tẩn chết Chu điên."  

"Ha ha!" Hạ Lộ cất tiếng cười kỳ dị.  

Dương Bách Xuyên phát hiện trước đây ở trái đất Hạ Lộ ít nói ít cười, không ngờ nhiều năm không gặp, bây giờ nàng cũng biết nói đùa rồi. Vả lại, sao nghe giọng điệu có vẻ ghen tỵ thế nhỉ?  

Lúc này tên họ Dương nào đó chỉ có thể giả câm vờ điếc.  

Nhưng lại nghe thấy giọng nói giận dữ của Chu Phi Yến: "Huynh có phải ca ca ruột của muội không vậy? Huynh muốn bán muội đổi tiền đồ đấy à? Đừng hòng nhé!"  

"Con bé ngu ngốc này, Dương thiếu gia khả năng cao là người nhà họ Dương phía Nam đấy, chưa biết chừng còn xuất thân dòng chính. Nếu muội có thể làm hắn rung động thì cuộc sống sau này của Hắc Phong Trại sẽ tốt hơn."  

"Đừng mơ!"  

Huynh muội hai người nhỏ giọng cãi nhau ở đằng xa, Dương Bách Xuyên nghe một lúc rồi lắc đầu, không quan tâm nữa. Hắn nhìn về phía trước, trông thấy Ngô Mặc Thu đã trở về.  

"Tiên sinh, may mắn hoàn thành nhiệm vụ, ta đã ghi lại quy luật của vòng xoáy cát chảy vào trong đá Không Linh, bây giờ có thể vượt qua rồi." Khi nói chuyện Ngô Mặc Thu đã xuất hiện bên cạnh Dương Bách Xuyên, nhưng không hiện thân.  

"Muội vất vả rồi." Dương Bách Xuyên nhận đá Không Linh, kiểm tra một phen. Quả nhiên bên trong là hình ảnh ghi lại từng vòng xoáy cát chảy.
Lúc nào thì vòng xoáy cát chảy xuất hiện và biến mất, sau đó lại xuất hiện rồi tiếp tục biến mất, duy trì bao lâu... đều ghi lại rõ ràng.  

Sau khi xem xong, Dương Bách Xuyên khẳng định về cơ bản không có vấn đề gì. Nhưng không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, hắn ngẫm nghĩ, sau đó nói với Chu điên: "Trại chủ Chu, ta đã tìm được quy luật của vòng xoáy cát chảy, bây giờ cần tìm một người đi dò đường."  

Dương Bách Xuyên vừa nói vừa kích hoạt chân khí trên đá Không Linh, tức thì hình chiếu quy luật của vòng xoáy cát chảy được Ngô Mặc Thu ghi lại xuất hiện trước mặt mọi người. Có thể nhìn rõ từng vòng xoáy cát chảy, thời gian biến mất và xuất hiện cũng rõ ràng.  

Dương Bách Xuyên bảo đám thổ phỉ Chu điên nhìn kỹ và ghi nhớ. Đây là biện pháp duy nhất để vượt qua vòng xoáy cát chảy.  

Tất cả đều là thổ phỉ có tu vi trong người, ghi nhớ cái này không thành vấn đề, không lâu sau bọn họ đều tỏ ý đã ghi nhớ trong đầu.  

Sau đó, Chu điên chỉ đích danh một thổ phỉ: "Trương Tam, ngươi đi dò đường."  

Trương Tam bị điểm danh khẽ run lên. Mặc dù Dương Bách Xuyên nói không có vấn đề gì, nhưng dù sao cũng chỉ là lý luận chưa được thực hành, Chu điên bắt y đi thí nghiệm đây mà.  

Trương Tam chỉ là một thổ phỉ thấp cổ bé họng, nào dám làm trái mệnh lệnh của trại chủ, cho dù là hố lửa cũng chỉ có thể nhảy xuống. Y run rẩy gật đầu, sau đó đi đến vòng xoáy cát chảy.  

Ít nhiều gì Dương Bách Xuyên cũng hơi mủi lòng, nhưng hắn không nói thêm điều gì. Con đường tu chân vốn là một con đường không biết trước, bất cứ ai đều có thể gặp nguy hiểm. Tuy nhiên, hắn vẫn dặn dò Trương Tam: "Đừng căng thẳng, nhớ kỹ quy luật trong hình chiếu thì không có vấn đề gì đâu."  

"Cảm ơn Dương thiếu gia chỉ bảo, ta đi đây." Trương Tam chắp tay, lập tức bước vào trong vòng xoáy cát chảy.  

Sau khi thấy Trương Tam thành công đi qua vòng xoáy cát chảy thứ nhất, Dương Bách Xuyên hoàn toàn yên tâm. Hắn biết chắc hẳn không có vấn đề gì, bây giờ chỉ cần chờ Trương Tam trở về là đại đội có thể đi qua.  

Nửa tiếng sau, Trương Tam hí hửng trở về.  

"Thần kỳ quá trại chủ ơi! Đi theo bản đồ hình chiếu của Dương thiếu gia không có vấn đề gì hết." Sau khi trở về, Trương Tam nói với Chu điên.  

"Tốt lắm! Tất cả các huynh đệ vượt qua Lưu Sa Cốc thôi nào! Sau khi đánh bại Lưu Sa Cốc, giết Thảo Thượng Phi, tài nguyên thiên tài địa bảo tùy mọi người hưởng."  

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện