Trong đó có một người có diện mạo trẻ trung, thanh xuân, đó là thiếu quật chủ của thanh niên kia, một người khác là một phụ nhân có diện mạo tầm 30 tuổi.
“Là… Là nàng, là nàng không sai, là Uyển Nhi.” Dương Quốc Trung hồng mắt lên tiếng.
Dựa vào ký ức mơ hồ, Dương Bách Xuyên cũng nhận ra đây là mẫu thân.
Nửa giờ sau, dưới phương hướng mà thanh niên cung cấp, hai cha con nhanh chóng chạy đến Ma Vương quật, dựa theo lời kể của thanh niên, mẫu thân Đoan Mộc Uyển Nhi bị liên lụy bắt đi cùng.
Nghe thanh niên kể, vài thập niên trước mẫu thân được mẹ của thiếu chủ cứu lên từ con sông này, sau đó vẫn luôn ở lại bên cạnh phụng dưỡng thiếu chủ bọn họ, cũng không chịu cực khổ gì.
Điều này làm cho hai cha con Dương Bách Xuyên dễ chịu rất nhiều.
Không thể tin được cấm địa của Nghiêm gia lại liên thông với địa bàn Ma đạo, trách không được tổ huấn của Nghiêm gia phải hạ lệnh cấm tất cả đệ tử Nghiêm gia, không ai được bước vào nửa bước. Có lẽ tổ tiên nào đó của Nghiêm gia phát hiện nơi này thông với Ma Vương quật đã hạ lệnh cấm này.
Ở Sơn Hải Giới, thậm chí là Tu Chân Giới, từ trước đến này đều có chính ma đối lập, mặc dù ở Sơn Hải Giới loại tình huống này không quá rõ ràng, nhưng nếu có người có quan hệ với Ma đạo, tuyệt đối không phải chuyện tốt.
Từ trước đến nay tu sĩ Ma đạo đều đại biểu cho tàn nhẫn độc ác tàn bạo, có lẽ Nghiêm gia cũng sợ chuyện cấm địa thông với Ma Vương quật bị người phát hiện, cho nên không cho đệ tử Nghiêm gia bước vào, ngược lại làm mẫu thân xông vào, sau đó còn sống.
Dù như thế nào, hôm nay hai cha con Dương Bách Xuyên thu hoạch được rất nhiều.
Đi một chuyến có thể tìm được hai người thân, đều là người quan trọng nhất, cả hai đều rất kích động, lại cũng vô cùng lo lắng.
Lo lắng Bộ Thanh Mai có thể bị Ma đầu Đại Tôn đem đi luyện hóa thành ma nô hay không, cũng lo lắng mẫu thân sẽ gặp phải…
Dựa theo lời kể của thanh niên, mẫu thân là người phụng dưỡng thiếu chủ nhà hắn, bị liên lụy mang đi, Ma đầu Đại Tôn phải dùng nữ nhân tuổi trẻ để tu luyện ma công.
Dương Bách Xuyên biết tu chân có rất nhiều ma công, có chút ma công sẽ dùng người làm đỉnh lô, như vậy xem ra tạm thời mẫu thân sẽ không gặp nguy hiểm, nhưng cũng không dám chắc bà ấy có bị giết hại hay không?
Nghĩ đến đây, hai cha con gấp không thể chờ nổi, bay nhanh về phía Ma Vương quật.
Bị bắt đi hôm qua, đã một ngày trôi qua, lẽ ra còn kịp, thời gian vô cùng gấp gáp.
Thanh niên trực tiếp
rời đi, hắn ta chỉ là một tiểu Nguyên Anh, không xen vào nổi, sau khi nói cho cha con Dương Bách Xuyên, chuẩn bị rời xa Ma Vương quật, tất nhiên cũng cầu xin cha con Dương gia cứu thiếu chủ nhà hắn ta.
Toàn bộ Ma Vương quật vô cùng lớn, là một đại lục nhỏ hoang dã không ai quản lý, nghe thanh niên nói có 30 vạn dặm địa giới, nơi này là địa bàn quật thứ ba mươi lăm, cách quật đầu tiên mười vạn dặm.
Ngự kiếm phi hành chưa đến một ngày đã đi đến quật đầu tiên.
Đến hoàng hôn, hai cha con nhìn thấy một ngọn núi đen nhánh, đối chiếu với lời kể của thanh niên, nơi này chính là quật đầu tiên.
Từ xa nhìn lại, cả ngọn núi không có bất cứ thảm thực vật nào, bên trên phủ kín các huyệt động lớn nhỏ, nhỏ đến một người ra vào, lớn đến mấy chục mét.
Toàn bộ Ma Vương quật có 36 quật, thật ra đều là ngọn núi dạng này, xếp hạng dựa theo độ cao của ma quật, càng đứng đầu càng cao.
Nhìn qua cũng tương tự với ngọn núi của cấm địa Nghiêm gia, Dương Bách Xuyên suy đoán có lẽ ngọn núi nhỏ kia là trận truyền tống đi ra ngoài của Ma Vương quật, có lẽ đều tồn tại ở các nơi trên Sơn Hải Giới.
Đối mặt với ngọn núi to lớn và vô số huyệt động, Dương Bách Xuyên nói: “Cha, xem ra chúng ta phải tách ra hành động.”
Dương Quốc Trung gật đầu: “Được, con cẩn thận chút, tìm được người hoặc gặp nguy hiểm, chúng ta dùng đá đưa tin liên hệ.”
Hai cha con thương lượng xong, một trái một phải bay về hai phía khác nhau, đi vào quật đệ nhất.
Ngay khi vừa đến ngọn núi này, Dương Bách Xuyên nhíu mày, hắn cảm nhận được linh khí nơi này càng ngày càng dày đặc, nhưng linh khí thuộc tính cũng càng ngày càng cuồng bạo.
Loại linh khí thuộc tính này thưa thớt sẽ không ảnh hưởng quá nhiều, nếu nhiều sẽ ảnh hưởng thần trí, hiện tại Dương Bách Xuyên đã biết tại sao nơi này lại gọi là Ma Vương quật.
Linh khí thuộc tính cuồng bạo làm hắn nhớ lại ma khí từng đọc qua trong điển tịch, chính là linh khí mà người tu ma tu luyện, nó sẽ có ảnh hưởng nhất định đến người tu chân, nhưng đối với người tu ma lại ngược lại.