Chỉ nghe tiểu trích tiên Đường Đường bất thình lình quay sang hỏi Dương Bách Xuyên: “Đại ca ca, sao trên người huynh lại có khí tức Luyện Thiên Trận Kỳ của ta thế?”
Gương mặt Dương Bách Xuyên cứng đờ, hắn sợ nhất là người của Bổ Thiên Cung hỏi có phải hắn gi ết chết Quan Thiên Ngạo không?
Chỉ cần là đệ tử tông môn thì đều có lệnh bài bản mạng, chỉ cần chết đi hoặc gặp nguy hiểm thì lệnh bài sẽ vỡ, người của Bổ Thiên Cung đương nhiên biết được Quan Thiên Ngạo đã chết.
Nhưng mấu chốt là Quan Thiên Ngạo không phải chết trong tay hắn mà là chết do tàn hồn Thao Thiết, hắn ta bị tàn hồn luyện hóa mà chết.
Đương nhiên, cho dù không có tàn hồn Thao Thiết thì Dương Bách Xuyên cũng sẽ gi ết chết Quan Thiên Ngạo.
Nhưng mà tình hình hiện tại, cũng thật là khéo.
Quan Thiên Ngạo không chết trong tay hắn, nhưng mà Luyện Thiên Trận Kỳ của Quan Thiên Ngạo lại trên người hắn, câu nói của tiểu Trích Tiên đã cho hắn một lượng tin tức, Luyện Thiên Trận Kỳ là đồ của nàng, khả năng là ban cho Quan Thiên Ngạo hoặc là cho Bổ Thiên Cung sử dụng.
Advertisement
Cho dù là trường hợp nào thì Luyện Thiên Trận Kỳ trên người hắn đã bị tiểu trích tiên phát hiện, đây mới là trọng điểm.
Nếu như vậy, thứ nhất là sẽ khiến cho người của Bổ Thiên Cung cho rằng Quan Thiên Ngạo chết trong tay hắn? Hắn giết người rồi quạt bảo vật của Quan Thiên Ngạo.
Đây có vẻ là một câu hỏi khó giải thích.
Nếu như không có tiểu trích tiên Đường Đường thì thôi đi, dù sao thì hắn cũng xem mấy người kia không ra gì.
Nhưng mà tiểu trích tiên lại là trường hợp ngoại lệ, Dương Bách Xuyên căn bản không nhìn thấu được tiểu trích tiên, nếu như tiểu trích tiên trở mặt thì hắn cũng không chắc sẽ đánh thắng được.
Nhìn tiểu trích tiên Đường Đường hỏi hắn bằng gương mặt vô cảm, Dương Bách Xuyên nhất thời cứng họng, hắn không biết Đường ĐƯờng là vô tình hay cố ý hỏi ra câu này.
Đang tính toán có nên ăn ngay nói thật không?
Còn chưa kịp lên tiếng thì cung chủ Bổ Thiên Cung – Quan Vân Phong đang ở bên cạnh trầm mặc nói: “Dương Bách Xuyên, có phải ngươi giế t chết Quan Thiên Ngạo không, ngươi vì chí bảo Luyện Thiên Trận Kỳ của Bổ Thiên Cung, nên mới gi ết chết con trai ta?”
Dương Bách Xuyên nghe xong liền buồn bực.
Nhìn tiểu trích tiên ở bên cạnh rồi lại nhìn Quan Vân Phong, hắn biết mình không thể lảng tránh câu hỏi này.
Nếu đã vậy thì cứ nói thật đi, cùng lắm thì đánh một trận, điều hắn kiêng kỵ nhất là tiểu trích tiên Đường Đường, nếu nàng thật sự giở mặt thì còn có sư phụ áp trận, đánh không lại tiểu trích tiên thì hắn vẫn có thể chạy.
“Ta chỉ có thể nói, Quan Thiên Ngạo liên hợp với tam đại Hải Yêu để giết ta, cuối cùng Quan Thiên Ngạo không địch lại, Luyện Thiên Trận Kỳ là do ta nhặt được, còn cái chết của Quan Thiên Ngạo không liên quan gì tới ta, hắn bị tàn hồn của Thao Thiết luyện hóa cho đến chết.”
Dương Bách Xuyên nói toàn bộ sự việc, tin hay không thì mặc kệ
bọn họ.
Tiểu trích tiên à một tiếng rồi gật đầu đáp: “Hóa ra là như vậy, không sao, nếu huynh đã nhặt được thì chứng tỏ huynh có duyên với Luyện Thiên Trận Kỳ, vậy thì cho huynh đấy.”
“Sư tôn, không được, Luyện Thiên Trận Kỳ là một trong những chí bảo trấn phái của Bổ Thiên Cung ta, sao có thể cho tên tiểu tử này được, huống chi rõ ràng là hắn ta đang nói dối, nhất định là hắn đã giế t chết con trai ta, sau đó cướp lấy Luyện Thiên Trận Kỳ, tàn hồn Thao Thiết chó má gì?
Bí cảnh Thao Thiết đã tồn tại vô số năm, bản tọa chưa bao giờ nghe qua cái gì mà tàn hồn Thao Thiết, giế t chết con trai ta không dám nhận còn muốn giá họa cho tàn hồn Thao Thiết, ai có thể chứng minh cho ngươi?” Quan Vân Phong vội vàng nói, nếu như không phải có sư tổ đang đứng cạnh thì lão ta đã ra tay với Dương Bách Xuyên rồi.
“Tàn hồn Thao Thiết thì quả thật là chỉ có một mình ta gặp được, nhưng bên trong bí cảnh xuất hiện một ao máu sinh ra hóa thân chín đầu có ý thức của hung thú Thao Thiết, những người tiến vào bí cảnh đều đã gặp nó, nếu như có máu thịt của Thao Thiết thì vì sao lại không thể có tàn hồn Thao Thiết?” Dương Bách Xuyên hỏi ngược.
Rất nhiều người sau khi nghe xong thì gật đầu, tỏ ý Dương Bách Xuyên nói không sai, hai huynh đệ song thai Thạch Sơn Thạch Thủy của Song Thiên Môn đứng ra làm chứng cho Dương Bách Xuyên, mạng của hai người là do Dương Bách Xuyên cứu, lúc này bọn họ bước ra lớn tiếng nói: “Dương huynh nói không sai, quả thật là có hung thú Thao Thiết bằng xương bằng thịt, có chín cái đầu, có hóa thân của hung thú Thao Thiết thì cũng sẽ có tàn hồn.”
“Ta cũng có thể chứng minh.” Diệp Vô Tâm nói.
“Còn có ta.” Hầu Đậu Đậu nói: “Là Quan Thiên Ngạo không biết xấu hổ, hắn ta muốn dùng Luyện Thiên Trần Kỳ để giết đại ca ta, hơn nữa hắn ta còn giết tam đại Hải Yêu, cuối cùng không đánh lại đại ca ta nên bỏ chạy, Luyện Thiên Trận Kỳ là do huynh ấy nhặt được.”
“Chúng ta cũng có thể làm chứng...” Long Kiều Nam và Tiểu Ô Quy nói.
“Ta cũng làm chứng.” Thanh Uyên điểu cũng cất tiếng.
Lúc này, Quan Vân Phong tái xanh mặt, con trai lão ta không thể chết một cách vô ích như vậy được, lão ta nhất định phải đoạt Luyện Thiên Trận Kỳ của Bổ Thiên Cung về, chắc chắn con trai lão Quan Thiên Ngạo là do Dương Bách Xuyên gi ết chết.