“Chém.”
Kiếm khí Đồ Long tung hoành, Dương Bách Xuyên biết lúc này Giao Long Vương như ngọn đèn đã cạn dầu, hắn không cần phải kiêng dè thêm nữa, phi thân lên chém ra một chiêu kiếm Phong Nhẫn.
“Gào…”
Giữa tiếng kêu gào, kiếm Đồ Long trong tay Dương Bách Xuyên có kiếm khí tới mấy chục trượng, chém ngay cổ Giao Long Vương.
Advertisement
Một cái đầu rồng lớn bị hắn chém đứt.
Thân xác to lớn và đầu của Giao Long Vương bị tách ra, rơi thẳng xuống dưới đất.
“Ầm.”
Sau một tiếng vang nặng nề, mặt đất rung chuyển, sau khi thân thể dài một trăm mét của Giao Long Vương bị giết chết đã khôi phục lại hình thể bình thường, hóa thành chiều dài chín mét, không khác là bao so với Mai tỷ.
Đến nước này, Giao Long Vương thật sự đã bị Dương Bách Xuyên giết chết.
Sau khi rơi xuống, một viên yêu đan bốc cháy màu đỏ thẫm bay ra khỏi đầu rồng, muốn chạy trốn nhưng đã bị tiểu trích tiên bắt lấy, nàng không chút khách khí, lật tay thu luôn cả thi thể Giao Long Vương.
Dương Bách Xuyên đang ở giữa không trung, hắn vung tay về phía Mai tỷ, Mai tỷ lập tức biến mất, trở về không gian bình Càn Khôn, dù sao thì để một con rồng như vậy ở đây sẽ rất chấn động và bắt mắt, thế nên hắn mới để Mai tỷ trở về trong không gian bình Càn Khôn.
Hắn lắc mình tiếp đất, đứng cạnh tiểu trích tiên, Dương Bách Xuyên nhìn nàng cười khổ: “Khẩu vị của muội cũng lớn thật, cái gì cũng không để lại?”
Mặc dù là Giao Long nhưng toàn thân lão ta đều là bảo bối đó.
Vậy mà tiểu trích tiên Đường Đường lại cười hihi nói: “Huynh nói mời muội ăn thịt Giao Long còn gì, vậy thì là của muội, đừng có nhỏ nhen như vậy chứ, đợi lúc nào huynh nướng thì muội lấy ra là được chứ gì.”
Dương Bách Xuyên nghẹn lời, hắn cũng không thể phản bác.
Ban đầu hắn đã đồng ý sẽ nướng thịt Giao Long cho tiểu trích tiên, bây giờ muội ấy nói như vậy cũng không hề sai.
Nhìn ánh mắt buồn bực của Dương Bách Xuyên, tiểu trích tiên nói: “Đại ca ca, muội thu lại đương nhiên là vì tốt cho huynh, huynh mà lấy thì người khác sẽ ghen tị sau đó đến tranh cướp với huynh, ở Sơn Hải Giới vẫn có rất nhiều thế lực cường đại, hihi.”
Đôi mắt của Dương Bách Xuyên híp lại, không nói gì nữa, hắn hiểu được ý của tiểu trích tên, cũng có nghĩa là Sơn Hải Giới rất có khả năng vẫn còn những người giống như nàng.
Nghĩ lại cũng đúng, có một tiểu trích tiên, chẳng nhẽ lại không có người thứ hai?
Có một
số chuyện không nên nói nhiều, Dương Bách Xuyên mỉm cười, cũng không hỏi thêm nữa.
Dù sao thì Giao Long Vương đã bị hắn giết chết, mục đích lập uy đã đạt được.
Còn sau này ra sao, phải xem bản lĩnh của đệ tử Vân Môn rồi, hắn cũng không thể bảo vệ Vân Môn cả đời, như vậy chính là hại bọn họ.
Lúc này, toàn trường vô cùng yên tĩnh, ánh mắt của mọi người khi nhìn Dương Bách Xuyên đều mang đầy vẻ phức tạp, những lão già của các thế lực lớn đương nhiên là hiểu rõ, Dương Bách Xuyên có thể giết chết được Giao Long Vương và Quan Vân Phong thì đương nhiên sẽ cũng sẽ có năng lực giết bọn họ.
Thế giới của tu sĩ vốn là như vậy, thực lực mạnh chính là cường giả.
Không một ai dám trêu chọc.
Dương Bách Xuyên nhìn về phía tam đại Hải Yêu, không ai nói câu nào.
Lúc này, cho dù là Nhân Tộc hay Yêu Tộc thì đều rất thành thật, trong lòng không ngừng cảm thán, quả nhiên tất cả đều dựa vào nắm đấm.
Bầu không khí có chút yên tĩnh, nhưng Dương Bách Xuyên biết những lão già kia đồng thời xuất hiện, rõ ràng không phải là ăn no không có việc gì để làm.
Kết quả là tìm tới hắn gây khó dễ, bày ra một vở kịch hay, bây giờ vở kịch đã kết thúc, hiện tại nên đi thẳng vào vấn đề chính rồi.
Quả nhiên, tiểu trích tiên lên tiếng: “Tân trưởng lão sẽ tạm thời phụ trách việc của Bổ Thiên Cung, các ngươi làm việc của các ngươi đi, không cần quan tâm tới ta.”
Một lão già bước ra từ Bổ Thiên Cung nói: “Tất cả nghe theo lời của sư tổ.”
Dương Bách Xuyên biết là đã có chuyện, nhưng hắn không biết vì sao lại có nhiều người họp lại một chỗ như vậy.
Phải biết, cho dù là Nhân tộc hay Yêu tộc đang có mặt ở đây đều có thể xem là những nhân vật đứng đầu Sơn Hải Giới, đương nhiên không tính trường hợp ngoại lệ là tiểu trích tiên Đường Đường.