Sau khi nhiệt độ cực nóng của hồ Càn Khôn chuyển đến hai mắt, hai mắt đau đớn, chảy máu, sau đó hắn có thể nhìn thấu căn nguyên thạch được bao vây bên trong hắc thạch.
Dương Bách Xuyên có chút kích động, đây là mắt gì?
Không lẽ là Càn Khôn Nhãn?
Tình cả lần này, đây là lần thứ hai hồ Càn Khôn cho hắn một đồ vật.
Lần đầu tiên là Càn Khôn Tôi Thể Quyết xuất hiện ở trong đầu, lần này cũng coi như là một loại thiên phú thần thông.
Càn Khôn Nhãn, Dương Bách Xuyên cảm giác cái tên này rất phù hợp.
Linh thức cũng coi như có thể nhìn đồ vật, nhìn thấu bản chất của sự vật, nhưng thỉnh thoảng linh thức cũng có hạn chế, ở nơi mà linh thức bị che chắn thì sẽ không nhìn thấu được.
Nhưng đôi mắt bị hồ Càn Khôn cải tạo lại có thể không bị hạn chế.
Ví dụ như hắc thạch, lúc bán đấu giá Dương Bách Xuyên đã dùng linh thức để quan sát nhưng lại không nhìn thấu được gì, chỉ có thể cảm giác được linh khí mỏng manh ở trong hắc thạch.
Thật ra rất nhiều người trong phòng bán đấu giá đã thử qua việc này, nhưng không ai nhìn thấu được bên trong hắc thạch là thứ gì, bao gồm cả Dương Bách Xuyên. Hắn dám liều mạng tranh hắc thạch với giá tám vạn hoàn toàn bởi vì hồ Càn Khôn cảm ứng được.
Nhưng hiện tại hắn có thể nhìn thấu bản chất của hồ Càn Khôn, bên trong là một khối căn nguyên thạch to, chứa đựng năng lượng khổng lồ tinh khiết.
Đây là đôi mắt độc đáo được hồ Càn Khôn ban cho, hoặc nói cách khác đây là đôi mắt đã được hồ Càn Khôn rèn luyện, là một đôi mắt có thiên phú thần kỳ.
Chưa từng nghĩ đến có một ngày hồ Càn Khôn còn sẽ ban cho chính mình một thiên phú thần thông.
Đây là niềm vui bất ngờ ngoài ý muốn, trong lòng Dương Bách Xuyên vô cùng kích động đến mức không thể nói thành lời.
Ở trong lòng hắn, Càn Khôn Nhãn sẽ không chỉ đơn giản như vậy.
Nếu lúc này có thể xuất hiện Càn Khôn Nhãn, vậy tiếp theo cái gì sẽ xuất hiện?
Giống như không gian hồ Càn Khôn, ngay từ đầu chỉ là một không gian rất nhỏ, sau vài lần hồ Càn Khôn cắn nuốt các loại thiên tài địa bảo và thăng cấp, không gian lần lượt phóng to, cũng xuất hiện nước Sinh Mệnh và linh đào.
Dương Bách Xuyên còn nghĩ trong không gian hồ Càn Khôn sẽ xuất hiện thêm linh vật cũng cấp bậc với nước Sinh Mệnh và linh đào, vẫn luôn chờ đợi nhưng lại chưa từng xuất hiện.
Không ngờ hôm nay hắn lại có được một đôi Càn Khôn Nhãn có thể nhìn thấu bản chất sự vật.
Chính xác hơn là hai mắt của hắn đã
bị hồ Càn Khôn cải tạo, hai mắt vẫn là của chính mình, chỉ nhiều thêm một thiên phú.
Nhưng đối với Dương Bách Xuyên, đây chính là biến hóa lớn nhất của hồ Càn Khôn.
Từ đầu đến cuối Dương Bách Xuyên vẫn luôn biết rõ sự thần bí của hồ Càn Khôn, hồ Càn Khôn có linh, nhưng quá mức cao ngạo, cảm giác như rất chướng mắt hắn.
Nhưng sau khi tu vi hắn dần tăng lên, cùng với sự biến hóa của đôi mắt hôm nay, Dương Bách Xuyên cảm giác hồ Càn Khôn đã dần tán thành mình. Hắn tin tưởng tu vi của bản thân càng cường đại, sẽ có một ngày khăn che mặt thần bí của hồ Càn Khôn sẽ hoàn toàn phơi bày ra trước mắt chính mình.
Hôm nay hồ Càn Khôn cải tạo đôi mắt của hắn, xuất hiện thần thông Càn Khôn Nhãn, vậy tiếp theo thì sao?
Thiên phú thần thông gì sẽ xuất hiện?
Dương Bách Xuyên vô cùng mong đợi vào điều này.
Không thể nghi ngờ sự tồn tại của đôi mắt này sẽ có trợ giúp rất lớn cho tu vi của hắn.
Ví dụ như khối hắc thạch hôm nay, ngay cả linh thức cũng không nhìn thấu được nó, nhưng đôi mắt này liếc một cái lại có thể nhìn ra.
Ngẩng đầu nhìn về phía ba tiểu hồ yêu, ở trong mắt hắn, có ba con bạch hồ xuất hiện.
Đôi mắt này còn có tác dụng thần kỳ gì, điều này yêu cầu Dương Bách Xuyên tự mình phát hiện.
Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên âm thanh của lão đại Đào Bảo, nói: “Chủ nhân, Hoàng Phủ công tử đến rồi.”
Dương Bách Xuyên thu hồi tầm mắt, vung tay thu hắc thạch lại, nói: “Nhanh mời vào.”
Lần này là một lần hiếm thấy hồ Càn Khôn không cắn nuốt một khối nguyên thạch to như vậy, điều này làm cho trong lòng Dương Bách Xuyên vô cùng thoải mái. Có khối căn nguyên thạch này, chờ cơ hội đến hắn có thể đánh sâu vào trạm kiểm soát của Hợp Thể cảnh.
Mở cửa phòng thuê, Đào Bảo dẫn theo huynh muội Hoàng Phủ Vân Phi vào.