Sủng Phu (Xuyên Nhanh)

Chương : 160


trước sau

Phù Phỉ cũng không biết mình vì sao lại đến nơi này.

Lúc trước gã đợi Hạ Tử Tu cả đêm Hạ Tử Tu cũng không tới, còn một câu cũng không có, cứ như là đang trêu đùa gã. Sau đó gã vẫn luôn nghĩ, một ngày nào đó phải khiến Hạ Tử Tu hối hận.

Gã xác thật làm được.

Hóa ra cha ruột gã là quân đoàn trưởng quân đoàn thứ tám Cossack, gã nguyên bản chỉ là một cô nhi có thiên phú rất cao, đột nhiên liền thành tồn tại đứng đầu trong số người trẻ tuổi của Liên Minh Ngân Hà.

Không chỉ như thế, còn có phụ sư cấp S thích gã.

Gã thỏa thuê đắc ý, cũng quả nhiên nhìn thấy Hạ Tử Tu hối hận.

Hạ Tử Tu phía trước chưa bao giờ chủ động liên hệ gã, giờ bắt đầu lấy cớ muốn tìm cha chủ động liên hệ với gã.

Gã cũng cảm thấy mình trước kia tuyệt đối là mắt mù, thế mà lại thích người ngại bần ái phú như Hạ Tử Tu…

Gã cười nhạo Hạ Tử Tu, dung túng người bên cạnh đi tìm Hạ Tử Tu phiền toái, gã cùng Hạ Thích Thất ra vào có đôi…… Gã cho rằng mình đã quên đi Hạ Tử Tu.

Nhưng Hạ Tử Tu luôn nghĩ cách khiến cho gã chú ý.

Hạ Tử Tu đi làm công việc khai thông tinh thần lực cho chiến sĩ, ở Hạ gia ngẫu nhiên gã sẽ gặp phải y, y còn ngầm đi tìm Hạ Thích Thất…

Gã cảm thấy Hạ Tử Tu quả thực chính là thuốc cao bôi trên da chó, chết quấn lấy gã không bỏ.

Cũng bởi vậy, ở biết được Hạ gia tính toán đem Hạ Tử Tu gả cho cái tên chủ quặng mỏ ở tinh hệ xa xôi có hôn ước với Thích Thất kia, gã liền trực tiếp giúp hai người này xử lý đăng ký kết hôn.

Hạ Tử Tu không phải vẫn luôn muốn gả cho người có quyền thế sao? Hiện tại bắt y gả cho một chủ quặng mỏ từ nông thôn đến, y nhất định sẽ rất thống khổ!

Gã đặc biệt chờ mong Hạ Tử Tu phản ứng, lúc ấy liền muốn đi gặp Hạ Tử Tu một lần —— gã hẳn là có thể nhìn đến bộ dáng Hạ Tử Tu khóc la muốn ly hôn?

Bất quá cái tên chủ quặng mỏ ở nông thôn kia chỉ sợ sẽ không muốn ly hôn.

Hạ Tử Tu dù sao cũng là một phụ sư xinh đẹp, sinh ra trong nhà quý tộc.

Gã nghĩ vậy một chút liền rất hưng phấn, nhưng mà đợi một ngày, thế nhưng biết được cha Hạ Tử Tu đã trở lại.

Sau khi cha Hạ Tử Tu xảy ra chuyện, gã có đi hỏi thăm qua, biết cha Hạ Tử Tu hơn phân nửa đã chết.

Trên thực tế, mỗi năm đều có rất nhiều người mất tích trong vũ trụ, đều tìm không thấy cũng không ai đi tìm, cho nên gã mới có thể cảm thấy Hạ Tử Tu là lấy cớ tìm người, cố ý dây dưa gã.

Chẳng lẽ không phải ư?

Tâm tình của gã phá lệ phức tạp, mà chính là hoài tâm tình phức tạp như vậy, gã đi theo người Hạ gia tới nhà Hạ Tử Tu.

Trong lòng gã vẫn luôn rất loạn, mãi cho đến khi Hạ Tử Tu nắm một người đàn ông từ bên ngoài tiến vào, gã mới thanh tỉnh lại, sau đó phẫn nộ liền chiếm cứ toàn bộ trong óc gã.

Người đàn ông này là ai? Hạ Tử Tu vì sao lại nắm tay hắn?

“Tử Tu, đây là…… Ngôn Cảnh Tắc?” mẹ Hạ Tử Tu hỏi.

Diện mạo mẹ Hạ cũng giống Hạ Tử Tu, đồng dạng mỹ diễm, bất quá bà tuổi lớn lại dưỡng dục hai đứa nhỏ, trên người có một cỗ tình mẹ ôn nhu trung hoà loại đẹp sắc bén này, cũng không giống Hạ Tử Tu đẹp đến có tính công kích.

Lúc này, bà nhìn Ngôn Cảnh Tắc, trong mắt cũng là nhu hòa.

Hạ Tử Tu vừa tiến đến, nhìn đến những người Hạ gia đó liền có điểm không cao hứng, hiện tại nhìn đến mẹ mình y mới cao hứng lên, trong mắt cũng có vui mừng: “Mẹ, anh ấy chính là Ngôn Cảnh Tắc, bạn lữ của con.”

“Mẹ, con chào mẹ, con tên Ngôn Cảnh Tắc!” Ngôn Cảnh Tắc theo sát nói, Hạ Tử Tu giới thiệu hắn là bạn lữ! Thật sự quá tuyệt vời!

Trước đó mẹ Hạ liên hệ với con trai cũng biết chuyện con mình kết hôn, cũng từ con trai nơi đó biết chuyện Ngôn Cảnh Tắc sẽ sang đây.

Tuy rằng con trai đột nhiên kết hôn làm bà giật mình, nhưng bà tin tưởng ánh mắt con mình, ấn tượng với Ngôn Cảnh Tắc cũng liền không xấu.

Chỉ là…… Ngôn Cảnh Tắc này đại khái là từ tinh hệ xa xôi tới, cho nên rõ ràng ăn mặc quần áo rất đắt, nhưng thoạt nhìn chính là rất quê.

Mẹ Hạ nhìn Ngôn Cảnh Tắc cười nói: “Chào con, con có muốn uống gì không?”

Người Hạ gia tới ngoại trừ Hạ Thích Thất đều là trưởng bối của Hạ Tử Tu, phía trước cũng liền ngồi một đám, chờ Hạ Tử Tu chào hỏi bọn họ.

Kết quả Hạ Tử Tu một câu cũng không nói.

Bọn họ nhiều ít có điểm không cao hứng, hiện tại xem Hạ Tử Tu mang theo Ngôn Cảnh Tắc lại đây, ông nội Hạ Tử Tu càng nhịn không được nói: “Anh dẫn hắn tới làm cái gì?”

Hiện tại con của ông Hạ Duy Thừa đã trở lại, cháu ông Hạ Tử Tu cho dù thanh danh không tốt cũng có thể tìm đối tượng càng tốt hơn, không cần thiết lại cùng Ngôn Cảnh Tắc này ở bên nhau.

“Anh ấy là bạn lữ của con.” Hạ Tử Tu nói.

Phù Phỉ vừa rồi không ý thức được Ngôn Cảnh Tắc là ai, hiện tại mới ý thức được đây là đối tượng Hạ Tử Tu vừa mới “kết hôn”, Hạ Tử Tu cố ý mang người này lại đây, là vì làm gã tức giận sao?

Ông nội Hạ Tử Tu không thích Ngôn Cảnh Tắc, tưởng nói có thể ly hôn, nhưng ông còn chưa có mở miệng, Ngôn Cảnh Tắc đã nói trước: “Các người là Hạ gia? Các người mấy năm nay lục tục mượn tôi nhiều tiền như vậy, tính toán khi nào trả thế?”

Hạ gia gia: “……” ông kỳ thật có điểm chướng mắt Ngôn Cảnh Tắc, rốt cuộc con của ông là thiếu tướng, cháu gái còn sắp phải gả cho Phù Phỉ!

Nhưng Ngôn Cảnh Tắc lời này vừa ra……

Cố tình Ngôn Cảnh Tắc còn không thuận theo không buông tha: “Thân huynh đệ minh tính sổ, cho dù tôi cùng Tử Tu kết hôn, các người cũng không thể thiếu tiền không trả. Còn nữa, nếu đối tượng tôi kết hôn là Tử Tu, sính lễ tôi đưa cho các người trước đó có phải cũng nên cấp cho Hạ Tử Tu hay không? Đó là lễ vật tôi tặng cho bạn lữ, không phải cho các người! Các người cũng đâu kết hôn với tôi!”

Hạ gia gia bị tức giận đến mặt đỏ lên, Hạ Tử Tu lại là không nhịn xuống, “phụt” một tiếng mà cười.

Phù Phỉ nhìn đến sửng sốt.

Hạ Thích Thất là đại mỹ nhân, tự mang một cỗ từ trường không giống người thường, luôn là có thể trở thành tiêu điểm trong đám người, nhưng chỉ cần Hạ Tử Tu ở, lực chú ý của mọi người chung quy sẽ không dừng trên người nàng.

Mọi người luôn sẽ đi chú ý Hạ Tử Tu.

Hạ Thích Thất nhìn Hạ Tử Tu cắn cắn môi —— đây là hào quang vai chính sao?

“Ngôn tiên sinh, chuyện hôn ước…… Thật ngượng ngùng.” Hạ Thích Thất nói với Ngôn Cảnh Tắc.

“Cô là ai a?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi.

Hạ Thích Thất nói: “Tôi là Hạ Thích Thất.”

“Hóa ra cô chính là Hạ Thích Thất…… May mắn tôi cưới không phải cô, cô lớn lên……” Ngôn Cảnh Tắc thở dài lắc lắc đầu, giống như Hạ Thích Thất thực xấu không bằng.

Hạ Thích Thất: “……”

Sắc mặt Hạ Thích Thất cũng khó coi như Hạ gia gia.

Phù Phỉ nhìn đến Hạ Thích Thất chịu ủy khuất, cũng bất mãn lên: “Ngôn Cảnh Tắc, bạn gái của tôi, không phải anh có thể chỉ trích!” Hắn nói, tinh thần lực còn bay thẳng đến Ngôn Cảnh Tắc đè ép lại đây, muốn công kích Ngôn Cảnh Tắc.

Gã là chiến sĩ cấp S, mà Ngôn Cảnh Tắc dựa theo lời tư liệu, cấp bậc chỉ có A-.

A- như vậy tư chất không tính kém, nhưng ở Thủ Đô Tinh lại cũng coi như không tốt, Thủ Đô Tinh chiến sĩ A+ đều trên một vạn.

Hiện tại gã muốn cho tên Ngôn Cảnh Tắc chướng mắt này mất mặt, bị tinh thần lực của gã áp đến nằm sấp xuống.

Phù Phỉ một khi có động tác, Ngôn Cảnh Tắc liền phát hiện.

Hắn bắt đầu suy xét, đánh Phù Phỉ xong lúc sau cần làm như thế nào mới xong việc……

Nhưng mà còn không đợi hắn đánh Phù Phỉ, Hạ Tử Tu liền chắn phía trước hắn, dùng tinh thần lực bảo vệ hắn.

Ngôn Cảnh Tắc sửng sốt, tinh thần lực hắn ngay sau đó tung ra, sau đó tinh thần lực hai người tự nhiên vậy mà liền dung hợp tới cùng nhau.

Tinh thần lực Hạ Tử Tu vốn là đã đạt tới A+, tuy nói so ra kém Phù Phỉ cấp S, nhưng y là phụ sư, thiên về phòng thủ, có thể ngăn trở Phù Phỉ.

Sau khi tinh thần lực Ngôn Cảnh Tắc ra tới… Chẳng sợ Ngôn Cảnh Tắc chỉ thả ra cấp bậc tinh thần lực A+, nhưng hắn cùng Hạ Tử Tu đã định khế, độ xứng đôi tinh thần lực của bọn họ còn cao, tinh thần lực hai người cứ như của một người…

Tinh thần lực Phù Phỉ đụng phải bọn họ, đã bị đánh lui.

Mà Phù Phỉ không tiếp tục công kích nữa, gã thu hồi tinh thần lực, khiếp sợ mà nhìn Hạ Tử Tu: “Cậu cùng hắn định khế!?”

“Chuyện này chẳng quan hệ gì với cậu.” Hạ Tử Tu chán ghét Phù Phỉ: “Phù Phỉ, cho dù cậu có một người cha là quân đoàn trưởng, cậu cũng không thể làm xằng làm bậy!” Người này thế mà muốn công kích Ngôn Cảnh Tắc! Tinh thần lực y mà mạnh hơn một chút, y liền mài chết người này!

Cảm nhận được ý tưởng của Hạ Tử Tu, Ngôn Cảnh Tắc: “……” cảm giác bị người che chở…… Còn khá tốt.

Nhưng còn Phù Phỉ này……

Ngôn Cảnh Tắc nhìn về phía Phù Phỉ, đột nhiên nhớ tới chuyện Ellen nói trước đó.

Ellen hình như nói, Hạ Tử Tu ngay cả Phù Phỉ cũng cự tuyệt?

Thời điểm sau đó Hạ Tử Tu nhắc đến Phù Phỉ cũng không hề nói chuyện này, hắn còn tưởng Ellen nghĩ sai rồi, chẳng lẽ không phải?

“Hạ Tử Tu, không nghĩ tới cậu thế mà sẽ cùng một người như vậy định khế……” Phù Phỉ nhìn về phía Hạ Tử Tu, mặt đầy không thể tưởng tượng: “Cậu không phải vẫn luôn muốn tìm một đại quý tộc sao?”

Hạ Thích Thất nghe được Phù Phỉ hỏi chuyện, trong lòng liền “lộp bộp” một chút, rốt cuộc trong truyện gốc, Phù Phỉ sau khi biết Hạ Tử Tu cũng không phải người ngại bần ái phú liền lại thích Hạ Tử Tu.

Trong nháy mắt như vậy, nàng thậm chí muốn dùng tinh thần lực làm Hạ Tử Tu nói không ra lời.

Nhưng tinh thần lực nàng sử dụng không đủ thuần thục, hoảng hốt liền không dùng được.

Hạ Tử Tu đã mở miệng: “Tôi muốn tìm đại quý tộc hồi nào?”

Phù Phỉ cơ hồ muốn buột miệng thốt ra —— cậu không muốn tìm đại quý tộc, vì sao lại cự tuyệt tôi?

Nhưng bị Hạ Tử Tu cự tuyệt với gã mà nói là một kiện cực kì mất mặt, thậm chí làm gã cảm thấy mình ở trước mặt Hạ Tử Tu kém một bậc, gã không nghĩ đề cập đến.

Giọng Phù Phỉ trở nên lớn hơn: “Cậu rốt cuộc vì sao lại cùng hắn định khế?” gã lại đi nhìn Ngôn Cảnh Tắc.

Chủ quặng mỏ từ tinh hệ xa xôi tới này làn da ngăm đen mà lại thô ráp, trên người mặc y phục chẳng ra cái gì cả…… Một người như vậy, nơi nào so được với gã?

Cho dù gã từng là cô nhi, nhưng gã cũng cảm thấy chính mình không thể kém hơn người này.

Gã lúc ấy tinh thần lực đã A+, tùy thời có thể đột phá đến cấp S, thành tích gã còn rất tốt, có thể thi đậu trường quân sự tốt nhất, tương lai ở trong quân đội sẽ có một tương lai đầy sáng lạn……

“Đương nhiên là bởi vì tôi thích anh ấy.” sau khi tinh thần lực Hạ Tử Tu cùng tinh thần lực Ngôn Cảnh Tắc dây dưa ở bên nhau đã bị Ngôn Cảnh Tắc tràn đầy tình yêu vây quanh.

Mặt y không thể tránh né mà đỏ bừng, thoạt nhìn càng thêm minh diễm.

Mà Ngôn Cảnh Tắc lúc này đồng tình mà nhìn về phía Phù Phỉ. Hắn đã ý thức được, Phù Phỉ này… thích Hạ Tử Tu.

Người này cũng thực ngu, thế mà lại thương tổn người mình thích. Bất quá may mắn Phù Phỉ đủ ngu, Hạ Tử Tu cũng trở thành của hắn!

Hắn chờ lát nữa đi trùm bao tải đánh Phù Phỉ một trận, coi như cảm kích đi!

Phù Phỉ nhìn Hạ Tử Tu mặt đầy hạnh phúc, đột nhiên liền ở không nổi nữa, xoay người liền đi.

Gã cho rằng Hạ Tử Tu sau khi biết chuyện kết hôn sẽ phẫn nộ, sẽ sinh khí, sẽ muốn ly hôn, gã đều nghĩ đẹp muốn nhìn chê cười.

Nhưng gã chưa từng nghĩ tới, Hạ Tử Tu thế mà sẽ yêu Ngôn Cảnh Tắc.

Người như Hạ Tử Tu vậy, sao lại yêu một chủ quặng mỏ đến từ nông thôn?

Hạ Tử Tu nếu yêu một chủ quặng mỏ đến từ nông thôn, vậy có phải y không phải người như gã tưởng tượng hay không?

Tựa như, gã vẫn luôn cho rằng Hạ Tử Tu muốn tìm cha chỉ là một cái lý do mà thôi, nhưng trên thực tế, cha Hạ Tử Tu xác thật không chết.

Phù Phỉ đầu óc thực loạn, đi nhanh như bay, Hạ Thích Thất thấy thế cũng vội vàng đi theo.

Hạ Thích Thất hiện tại tâm loạn như ma, cũng chỉ may mắn một sự kiện —— Hạ Tử Tu đã cùng người khác định khế!

Hạ Tử Tu nếu đã cùng người khác định khế, như vậy Phù Phỉ sớm hay muộn cũng là của nàng.

Phù Phỉ và Hạ Thích Thất vừa đi, những người khác của Hạ gia cũng có chút ngồi không nổi nữa.

Mẹ Hạ nhìn bọn họ, ôn hòa mà cười: “Duy Thừa đi quân bộ, chỉ sợ ngày mai mới trở về.”

Người Hạ gia không có khả năng vẫn luôn ở chỗ này đợi, lại muốn biết Phù Phỉ đột nhiên rời đi rốt cuộc là chuyện như thế nào, nghe vậy liền rời đi.

Chờ bọn họ đều đi rồi, mẹ Hạ mới nhìn về phía Hạ Tử Tu và Ngôn Cảnh Tắc: “Hai đứa các con sao lại định khế rồi?”

Hạ Tử Tu tức khắc khẩn trương.

Ngôn Cảnh Tắc một bên trấn an Hạ Tử Tu, một bên hướng tới mẹ Hạ cười nói: “Mẹ, hai đứa bọn là nhất kiến chung tình, nói chuyện qua sau lại cảm thấy tam quan vô cùng nhất trí, liền quyết định ở bên nhau, mẹ yên tâm, con sẽ đối xử tốt với Tử Tu!”

“Hạ phu nhân, thiếu gia nhà ta và Hạ thiếu gia độ xứng đôi tinh thần lực hẳn là phi thường cao, bọn họ chú định ở bên nhau.” Ellen lúc này bỏ thêm một câu.

Nghe được Ellen nói, Ngôn Cảnh Tắc mới ý thức được Ellen vẫn luôn đi theo mình.

Hắn nãy giờ đều đã quên người này……

Ngôn Cảnh Tắc nói: “Đúng vậy, con cùng Tử Tu chính là trời đất tạo nên một đôi!”

Mẹ Hạ: “……”

“Cái gì trời đất tạo nên một đôi?” Một thanh âm vang lên, Hạ Duy Thừa bước tiến vào.

Mẹ Hạ nói với người Hạ gia Hạ Duy Thừa mai mới trở về, bất quá bà muốn tổng cổ người Hạ gia mới bịa chuyện thôi.

Trên thực tế, Hạ Duy Thừa tiếp thu qua kiểm tra là có thể về nhà —— ông cũng không phải tội phạm!

Chỉ là hiện tại tình huống này……

Mẹ Hạ cảm thấy có điểm khó giải quyết.

Bà vẫn tôn trọng con trai, nhưng trượng phu bà sợ không thể tiếp thu chuyện con trai họ đột nhiên kết hôn rồi đột nhiên định khế, bà lo lắng chồng mình sẽ có xung đột với Ngôn Cảnh Tắc.

Không, hẳn là cũng không đến mức…… Hai đứa nhỏ này đều định khế, bọn họ ngoại trừ chúc phúc hình như cũng không làm được gì khác, chung quy không thể đi chia rẽ bọn nhỏ.

Nghĩ như vậy, mẹ Hạ thả lỏng hơn rất nhiều, mà Hạ Duy Thừa lúc này cũng cảm giác được tinh thần lực Ngôn Cảnh Tắc và Hạ Tử Tu dây dưa ở bên nhau.

Con ông, thế mà đã cùng người định khế? Là ai?

Hạ Duy Thừa nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc, chờ thấy rõ ràng bộ dáng Ngôn Cảnh Tắc, cả người ông liền ngốc ra.

Gương mặt này có hơi quen mắt.

Người này… thật giống nguyên soái đại nhân, chỉ là đen hơn chút, mặc trang phục kém hơn chút.

Hạ Duy Thừa đang nghĩ như vậy, lại thấy người đang đứng bên cạnh Ngôn Cảnh Tắc tất cung tất kính – Ellen.

Không chỉ người này cùng nguyên soái đại nhân lớn lên rất giống, người bên cạnh người này thế mà còn cùng người bên cạnh nguyên soái đại nhân giống nhau như đúc.

Hạ Duy Thừa: “……”

Truyện convert hay : Đô Thị Siêu Cấp Thiên Đế

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện