Sủng Phu (Xuyên Nhanh)

Chương : 170


trước sau

Hôm nay người tới tham gia yến hội chẳng sợ trước kia không thân với Hạ Duy Thừa, trước khi tới cũng đã xem qua tư liệu về Hạ Duy Thừa, tất nhiên là biết Hạ Tử Tu.

Lúc ấy bọn họ xem tư liệu liền cảm thấy Hạ Tử Tu lớn lên thật sự quá mức xuất sắc.

Mà hiện tại nhìn đến người thật……

Đây đâu chỉ là xuất sắc thôi!

Thẩm mỹ mỗi người đều không giống nhau, có vài người thích thanh thuần, có vài người thích mỹ diễm, có vài người thích cốt cảm, có vài người thích thịt thịt.

Nhưng không ai có thể nói Hạ Tử Tu khó coi.

Đôi mắt y thanh triệt sáng ngời, cái mũi kiên nghị thẳng thắn, làn da tinh tế trắng nõn, một đầu tóc ngắn bị vò có hơi loạn, nhưng chính là cùng ngũ quan y hợp không nói nên lời.

Y quả thực giống như là một tiểu yêu tinh có thể câu tâm hồn người, người tới tham gia yến hội cơ hồ đều bị y kinh diễm.

Ở hoàn cảnh mỹ dung nghi được ứng dụng rộng khắp hiện giờ, chỉ cần nguyện ý, tất cả mọi người đều có thể làm soái ca mỹ nữ, nhưng trên người Hạ Tử Tu có một cỗ khí chất độc đáo, thời điểm đôi mắt y nhìn qua khiến cho người ta không hiểu sao mà thích y.

Bảy quân đoàn trưởng kia nhìn thấy Hạ Tử Tu trong nháy mắt liền minh bạch nguyên soái đại nhân vì sao kêu Hạ Duy Thừa là ba.

Bọn họ nếu còn trẻ, nếu còn chưa có phụ sư, chắc chắn cũng sẽ muốn kêu Hạ Duy Thừa là “Ba”.

Bảy quân đoàn trưởng đều cảm khái như vậy, những người khác càng không cần phải nói.

Một nhóm người đứng đầu Thủ Đô Tinh lẫn nhau đều có lui tới, mà con bọn họ học cùng trường Hạ Tử Tu cũng không phải số ít.

Những người bạn cùng lứa nhìn thấy Hạ Tử Tu, đều ngốc ra một đám.

Trước kia lúc Hạ Tử Tu trong trường học thường cũng là người lóa mắt nhất, bọn họ vẫn luôn cảm thấy y đã tỉ mỉ trang điểm qua mới có thể đẹp trai như vậy, nhưng hiện tại xem ra……

Hạ Tử Tu lúc trước ở trong trường học chỉ sợ chưa từng trang điểm!

Bọn họ khi đó sao lại không theo đuổi Hạ Tử Tu?

Một vài chiến sĩ đều hối hận mà dùng tinh thần lực quất quất chính mình.

Hạ Thích Thất và người Hạ gia đứng chung một chỗ, biểu cảm càng phức tạp hơn.

Trước khi Hạ Tử Tu lên sân khấu, người xung quanh cơ hồ đều đang nhìn nàng, nhưng Hạ Tử Tu vừa ra tràng, ánh mắt mọi người đều bị Hạ Tử Tu hấp dẫn.

Hạ Tử Tu là vai chính, là vạn nhân mê trong sách, nàng thật sự so ra kém Hạ Tử Tu hay sao?

Không, nàng là so được với Hạ Tử Tu, Hạ Tử Tu xuất sắc hơn nữa thì thế nào? Y đã định khế, đối tượng định khế là một chủ quặng mỏ đến từ nông thôn!

Mà bạn trai nàng, tương lai sẽ là nguyên soái!

Nghĩ như vậy, Hạ Thích Thất nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc bên cạnh Hạ Tử Tu, mà này vừa nhìn, trong lòng nàng liền lại có điểm không thoải mái —— người này thế mà còn soái hơn Phù Phỉ!

Sao hắn không đen? Dùng mỹ dung nghi?

Ngôn Cảnh Tắc và Hạ Tử Tu là cùng nhau ra tới, lúc bọn họ ra tới, mọi người trước tiên chú ý tới đều là Hạ Tử Tu, nhưng ngay sau đó cũng thấy được Ngôn Cảnh Tắc.

Ngoại trừ mấy quân đoàn trưởng, những người khác được đến tin tức đều là Hạ Tử Tu cùng chủ quặng mỏ chủ từ nông thôn đến định khế, bọn họ phần lớn không để Ngôn Cảnh Tắc trong lòng, nhưng thật sự nhìn đến Ngôn Cảnh Tắc…… Bọn họ đột nhiên liền lý giải, Hạ Tử Tu vì sao nguyện ý cùng người này định khế.

Người này lớn lên đồng dạng tuấn mỹ, hơn nữa hắn đứng ở bên cạnh Hạ Tử Tu thế mà hoàn toàn không bị Hạ Tử Tu che lấp khí chất!

Chuyện khác không nói, tướng mạo bọn họ là thật sự xứng đôi!

Hơn nữa, nhìn ra được tới bọn họ cảm tình rất tốt, không chỉ tinh thần lực dây dưa bên nhau, còn tay trong tay……

Người tới tham gia yến hội rất nhiều đều mang theo bạn lữ, thấy một màn như vậy, bọn họ nhịn không được dùng tinh thần lực mình đi thông đồng tinh thần lực bạn lữ, trong lúc nhất thời, toàn bộ hội trường lại là tràn ngập bong bóng phấn hồng.

“Đây là con trai tôi Hạ Tử Tu, nó là một phụ sư, đi học ở đại học Quân Sự Trung Ương Quân Sự hệ chỉ huy, nó là niềm kiêu ngạo của tôi! Nó và bạn lữ Ngôn Cảnh Tắc vào tháng sau sẽ kết hôn.” Hạ Duy Thừa lại nói.

Thời điểm Hạ Duy Thừa nhắc tới Hạ Tử Tu, trạng thái cả người đều không giống nhau, nhắc tới Ngôn Cảnh Tắc liền sơ lược.

Bảy quân đoàn trưởng lý giải ông, đổi lại là bọn họ cũng không biết nên giới thiệu Ngôn Cảnh Tắc như thế nào mới ổn.

Nhưng ý tưởng những người khác thì không giống vậy…… Thấy Hạ Duy Thừa như vậy, đều cảm thấy Hạ Duy Thừa chỉ sợ có ý kiến với Ngôn Cảnh Tắc.

Đổi lại là bọn họ, khẳng định cũng có ý kiến.

Con trai phụ sư xuất sắc như vậy, đối tượng định khế là chủ quặng mỏ từ nông thôn đến, đây cũng quá làm người khó chịu.

Bất quá, mặc kệ người khác là nghĩ như thế nào, Ngôn Cảnh Tắc lúc này thật cao hứng, cực kì cực kì cao hứng.

Quan hệ của hắn và Hạ Tử Tu xem như công khai, hơn nữa hắn tranh thủ, bọn họ tháng sau đã có thể kết hôn!

Đây hết thảy quả thực không thể càng tốt đẹp hơn được!

Sau khi Hạ Duy Thừa giới thiệu qua Hạ Tử Tu cùng Ngôn Cảnh Tắc liền không nói gì nữa, ông mang hai người đi gặp các quân đoàn trưởng.

Mấy quân đoàn trưởng: “……” Nhìn thấy nguyên soái đại nhân mấy ngày hôm trước áp bọn họ đến quỳ xuống được đưa tới trước mặt bọn họ giới thiệu, bọn họ cảm thấy tim mình muốn ngừng đập luôn.

Bọn họ một đám xương cốt già thật sự có điểm chịu không nổi.

Nhìn thấy nguyên soái đại nhân cười đến ngây ngốc, càng cảm thấy cả người không thích hợp.

Quan trọng nhất chính là…… Người trước mắt đang dùng một bộ phận tinh thần lực cùng Hạ Tử Tu dây dưa, đồng thời, còn dùng một bộ phận tinh thần lực ngăn chặn bọn họ, sau đó rõ ràng mà truyền lại ra một tin tức: “Đừng nói chuyện lung tung!”

Bọn họ không dám nói lung tung, cũng chỉ có thể khích lệ Hạ Tử Tu một phen: “Hạ trung tướng quá làm người hâm mộ, có con trai xuất sắc như vậy!”

“Cháu là Hạ Tử Tu đúng không, ta xem qua thành tích cháu rồi, vô cùng tốt, hoan nghênh tương lai tới quân đoàn thứ sáu.”

“Chúng ta ở quân đoàn thứ bảy cũng vô cùng hoan nghênh nhân tài ưu tú như cháu!”

……

Dưới tình huống bình thường, chiến sĩ và phụ sư là một thể, xem bộ dáng này của nguyên soái bọn họ càng là luyến ái não tàn, cho nên lộng Hạ Tử Tu đến quân đoàn bọn họ, hẳn là là có thể mang thêm được một cái nguyên soái, thật tốt!

Hạ Tử Tu không nghĩ tới những quân đoàn trưởng này lại vẻ mặt ôn hoà mà nói chuyện với mình như vậy, trong lúc nhất thời thụ sủng nhược kinh.

Người xung quanh lại đều chấn kinh.

Hay là trên tay Hạ Duy Thừa có đồ vật đặc thù gì? Nếu không sao ông ta lại được các đại nhân vật đó nhìn với con mắt khác? Cả con ông ta cũng được tranh đoạt?

Với lại, cả quân đoàn trưởng đều khen con trai Hạ Duy Thừa như vậy, bọn họ nên khen kiểu gì đây?

Những người này nhanh chóng mà suy nghĩ một ít từ ngữ khích lệ, nhưng vẫn vô dụng.

Hạ Duy Thừa bảo Hạ Tử Tu mang Ngôn Cảnh Tắc đi ăn gì đó, không tiếp tục giới thiệu bọn họ nữa.

Ngôn Cảnh Tắc lại không phải thật là chủ quặng mỏ, cần giới thiệu cái gì!

Hạ Tử Tu được cha buông ra, cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, lực chú ý nhịn không được đã bị đủ loại mỹ thực trong sân yến hội hấp dẫn.

Nãy giờ y vẫn luôn rất bận, cũng chưa ăn qua thứ gì.

“Tử Tu, thịt nướng ăn cực kì ngon, em mau nếm thử xem!” Ngôn Cảnh Tắc dùng một cái đĩa nhỏ cầm thịt nướng đưa cho Hạ Tử Tu.

Hạ Tử Tu ăn xong, đôi mắt đều sáng.

Ngôn Cảnh Tắc thấy thế, vội vàng lại cầm một phần điểm tâm ngọt cho Hạ Tử Tu: “Đây là…… Đây là đặc sản trên tinh cầu của anh, em cũng nếm thử đi.”

Hạ Tử Tu nếm một ngụm, phát hiện quả nhiên vẫn là ăn rất ngon!

Toàn bộ yến hội có rất nhiều mỹ thực, Hạ Tử Tu đối với đồ ăn đang có đều tràn ngập hứng thú, nhưng y ăn xong điểm tâm ngọt trên tay, phỏng chừng ăn không vô món khác……

Ngôn Cảnh Tắc nhìn biểu cảm của Hạ Tử Tu, lại cảm thụ một chút tinh thần lực của y liền đoán được ý niệm của y, tiếp nhận điểm tâm ngọt trên tay y liền ăn: “Chúng ta lại đi nếm thử món khác đi.”

“Ưm!” Hạ Tử Tu nói, tinh thần lực như nước quấn lấy Ngôn Cảnh Tắc, còn ở trên tinh thần lực Ngôn Cảnh Tắc khều khều một chút một chút, cũng may mọi người đều không phát hiện.

Tinh thần lực Ngôn Cảnh Tắc vui sướng muốn nổ tung.

Chiến sĩ và phụ sư xung quanh không cảm nhận được cụ thể tinh thần lực của bọn họ hỗ động, nhưng có thể cảm giác được tinh thần lực bọn họ vẫn luôn dây dưa ở bên nhau.

Những chiến sĩ đó đều thật hâm mộ Ngôn Cảnh Tắc —— có một phụ sư xinh đẹp như vậy thì thôi, phụ sư này còn dính hắn như vậy, thật sự quá hạnh phúc!

Bọn họ lại hối hận, sớm biết Hạ Tử Tu kỳ thật “ngọt” như vậy, bọn họ đã sớm theo đuổi Hạ Tử Tu rồi!

Lại có một vài phụ sư rất hâm mộ Hạ Tử Tu. Rất nhiều chiến sĩ đều có tật xấu, ít nhất đối phụ sư không săn sóc như vậy, chiến sĩ của Hạ Tử Tu thì không giống thế, hắn vẫn luôn chiếu cố Hạ Tử Tu!

Từng cái một lấy thức ăn cho Hạ Tử Tu, Hạ Tử Tu ăn không hết còn hỗ trợ ăn luôn…

Kỳ thật cẩn thận ngẫm lại, tìm một chiến sĩ như vậy cũng khá tốt?

Hai người Hạ Tử Tu và Ngôn Cảnh Tắc ngọt ngọt ngào ngào đang ăn gì đó, Hạ Thích Thất tới.

Hạ Thích Thất đi vào trước mặt Hạ Tử Tu, liền hỏi: “Ca, anh thật sự muốn cùng người này qua cả đời?”

Hạ Tử Tu nhíu mày.

Hạ Thích Thất nói: “Anh ta chỉ là một chủ quặng mỏ từ tinh cầu xa xôi……”

“Chủ quặng mỏ thì làm sao? Anh ấy rất tốt, với anh mà nói anh ấy là tốt nhất.” Hạ Tử Tu nói. Trên đời này, không có người nào tốt hơn Ngôn Cảnh Tắc.

Hạ Thích Thất nhìn Hạ Tử Tu, chung quy cảm thấy Hạ Tử Tu có điểm ngốc.

Ở trong sách, mặc kệ Phù Phỉ theo đuổi Hạ Tử Tu như thế nào, Hạ Tử Tu cũng không đồng ý cùng Phù Phỉ ở bên nhau, nàng còn tưởng rằng Hạ Tử Tu là người theo chủ nghĩa độc thân, kết quả… Hạ Tử Tu nháy mắt liền cùng một người nàng chướng mắt định khế như vậy.

Hạ Thích Thất đều có điểm đồng tình Hạ Tử Tu, lúc nhìn Hạ Tử Tu, trong mắt mang theo thương hại.

Hạ Thích Thất này rốt cuộc là cái tật xấu gì? Ngôn Cảnh Tắc một chút cũng không muốn người khác đồng tình Hạ Tử Tu, lập tức nói: “Tôi cũng cảm thấy tôi khá tốt, ít nhất cô tuyệt đối tìm không thấy đối tượng tốt hơn tôi!”

Hạ Thích Thất nghe được Ngôn Cảnh Tắc nói, đều sửng sốt —— người này cũng quá tự đại rồi?! Nàng vừa tức giận vừa buồn cười: “Bạn trai tôi là Phù Phỉ!”

“Còn không phải là Phù Phỉ sao?” Ngôn Cảnh Tắc nói: “Có cái gì tốt đâu.”

“Anh…” Hạ Thích Thất nhìn Ngôn Cảnh Tắc: “Phù Phỉ là nhất!” Trong quyển sách này, Hạ Tử Tu tuy xuất sắc nhưng Phù Phỉ rõ ràng càng xuất sắc hơn!

“Phù Phỉ là nhất?” Ngôn Cảnh Tắc cạn lời, hắn thừa nhận Phù Phỉ kia thiên phú không tồi, nhưng Thủ Đô Tinh người trẻ tuổi thiên phú không tồi nhiều à nha, chẳng sợ không có hắn, Phù Phỉ cũng không phải là nhất.

“Phù Phỉ là nhất?” Một người khác nói, người nọ đúng là bạn học trước kia nói giúp Hạ Tử Tu trên diễn đàn – “Cô Lang”, anh ta là cháu trai của quân đoàn trưởng quân đoàn thứ nhất, thiên phú cũng là cấp S, ở trong trường học đã chiến đấu qua với Phù Phỉ, còn thắng Phù Phỉ.

“Đúng vậy!” Hạ Thích Thất đúng lý hợp tình mà nói.

Nhưng mà, Hạ Thích Thất mới vừa nói xong, Phù Phỉ lại đột nhiên xuất hiện, lôi nàng đi.

Yến hội lần này, Phù Phỉ cũng tới.

Gã là biết được bảy quân đoàn trưởng đều tới cũng tới, muốn làm rõ cha mình đột nhiên bị thương rốt cuộc là chuyện như thế nào, vì cha mình muốn một cách nói.

Kết quả vừa đến liền nhìn đến Hạ Thích Thất đang đắc tội với người ta…

Phù Phỉ lập tức liền lôi nàng đi.

“Phù Phỉ, anh làm gì vậy?” Hạ Thích Thất nói.

“Em đừng nói nữa……”

“Sao không thể nói? Anh so với Ngôn Cảnh Tắc kia xuất sắc hơn một ngàn lần một vạn lần.” Hạ Thích Thất nói.

Ngôn Cảnh Tắc: “……” Phù Phỉ loại người này, tinh thần lực hắn vừa áp xuống có thể lập tức áp chết một mảnh!

Ngôn Cảnh Tắc lại bắt đầu cân nhắc nên thẳng thắn với Hạ Tử Tu như thế nào, nhưng mà còn không đợi hắn làm cái gì, đột nhiên vang lên tiếng cảnh báo chói tai.

Truyện convert hay : Nam Thành Đãi Nguyệt Về

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện