Sủng Phu (Xuyên Nhanh)

Phú Nhị Đại: Kết Thúc


trước sau

Lục Duệ Quần vẫn luôn có ý kiến với Ngôn Cảnh Tắc.

Lúc ông ngoại gã còn sống Ngôn Cảnh Tắc luôn chạy theo gã khắp nơi, gã kỳ thật không có ác cảm, cũng chỉ coi như chính mình nhiều thêm một thằng đàn em.

Nhưng khi ông ngoại gã bệnh nặng, bắt gã và Ngôn Cảnh Tắc đính hôn, gã liền cảm thấy Ngôn Cảnh Tắc giậu đổ bìm leo.

Mấy năm nay gã đối với Ngôn Cảnh Tắc vô cùng lãnh đạm, nhưng Ngôn Cảnh Tắc không rời không bỏ, chuyện này càng làm gã không có sợ hãi.

Hiện tại Ngôn Cảnh Tắc nói muốn từ hôn, gã giật mình ở đương trường, hoài nghi bản thân mình nghe lầm: “Cậu muốn từ hôn?”

“Đúng vậy, tôi muốn từ hôn, luật sư ở bên ngoài, hiệp nghị cũng đã định ra rồi.” Ngôn Cảnh Tắc vui sướng mà nói. Năm đó nguyên chủ và Lục Duệ Quần đính hôn là ký hiệp nghị, nếu không phải như vậy, từ hôn cũng không đến mức phiền toái như thế.

Các cổ đông: “……” nhìn bộ dáng Ngôn Cảnh Tắc tươi cười đầy mặt, còn có ngữ khí nhẹ nhàng này, không hề nghi ngờ, hắn là thật sự thật cao hứng.

Vậy người cần bọn họ đồng tình một chút cũng chỉ có Lục Duệ Quần.

Gần đây trong khoảng thời gian này Lục Duệ Quần vẫn luôn rất tích cực, liên hệ bọn họ đủ loại, kết quả bọn họ không một người đứng về phía gã thì thôi, Ngôn Cảnh Tắc thông qua gã chiêu số mua cổ phần Vương Định Đào, thế mà cũng không đứng về phía gã……

Nhưng đây cũng là Lục Duệ Quần chính mình ngu xuẩn.

Gã ngoại tình thì thôi, sao lại không cẩn thận một chút, để người ta bắt được nhược điểm?

Các cổ đông tiếp tục chế giễu, Lục Kính Tu ngồi ở chủ vị, lạnh mặt đùa nghịch điện thoại trên tay.

Chờ y buông xuống điện thoại, luật sư cũng liền cầm hiệp nghị vào.

Lục Duệ Quần nhìn thoáng qua luật sư, lại nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc.

Ngôn Cảnh Tắc mấy năm nay ồn ào nhốn nháo với gã rất nhiều lần, nhưng chưa từng đề qua “từ hôn”, còn có một tháng qua Ngôn Cảnh Tắc lãnh đạm, mấy ngày nay Ngôn Cảnh Tắc không tiếp điện thoại…

Lục Duệ Quần đột nhiên ý thức được, Ngôn Cảnh Tắc là thật sự muốn từ hôn, thậm chí có khả năng đã làm chuẩn bị thật lâu rồi.

Gã đột nhiên đứng lên nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc: “Cậu chơi tôi?”

Ngôn Cảnh Tắc đã sớm muốn từ hôn, lại cái gì cũng không biểu lộ ra, còn thông qua gã mua cổ phần trên tay Vương Định Đào……

“Tôi chơi cậu cái gì?” Ngôn Cảnh Tắc dựa vào ghế trên, cười nhìn về phía Lục Duệ Quần: “Cậu tức giận cái gì? Cậu ngoại tình ngủ với bạn thân của tôi, tôi cũng còn chưa giận đây này.”

Lục Duệ Quần có chút nan kham, nhưng vẫn là nói: “Tôi sẽ không từ hôn!”

“Vậy mấy ảnh chụp đó, tôi in nhiều thêm mấy phần, đi tặng người ta.” Ngôn Cảnh Tắc nói.

Lục Duệ Quần không dám tin tưởng mà nhìn Ngôn Cảnh Tắc.

Ngôn Cảnh Tắc bình tĩnh mà nhìn lại gã.

Phía trước Ngôn Cảnh Tắc đầu đầy tóc bạc, cả người nhìn liền cho người ta một loại cảm giác cà lơ phất phơ không đáng tin cậy, hiện tại hắn lại bất đồng.

Tóc của hắn đã nhuộm đen lại, hôm nay còn mặc vào tây trang màu đen, cả người nhìn ổn trọng hơn rất nhiều, giờ phút này bị hắn nhìn, Lục Duệ Quần thậm chí không tự giác mà có điểm chột dạ.

“Ký đi.” Ngôn Cảnh Tắc nói.

Lục Duệ Quần lấy hiệp nghị sang, lúc này mới phát hiện Ngôn Cảnh Tắc đã ký tên bên trên.

Những cổ đông đó đang xem trò hay, Ngôn Cảnh Tắc đang ép bách gã, giờ khắc này, Lục Duệ Quần theo bản năng mà nhìn về phía Lục Kính Tu: “Cữu cữu…”

Lục Kính Tu lạnh lùng mà nhìn gã: “Ký đi.”

Lục Duệ Quần giật mình một cái.

Phía trước Lục Kính Tu vẫn luôn rất chịu đựng gã, nhưng giờ phút này, gã rõ ràng cảm giác được Lục Kính Tu nhìn gã, trong mắt mang theo bài xích nồng đậm.

Gã cúi đầu, cầm bút ký tên.

Lại ở chỗ này đi xuống chỉ có mất mặt thêm, gã hiện tại bức thiết muốn rời đi.

Lục Duệ Quần ký tên xong, liền đem hiệp nghị ném lên bàn, nói với Ngôn Cảnh Tắc: “Cậu sẽ hối hận!”

Nói xong, gã đi nhanh ra ngoài.

“Cậu bỏ ảnh chụp luôn à?” Ngôn Cảnh Tắc đột nhiên hỏi —— hắn không muốn lại mang về mấy cái ảnh này của Lục Duệ Quần.

Lục Duệ Quần bước chân khựng lại, quay đầu lại, thu hồi ảnh trên bàn hội nghị.

Lục Duệ Quần cứ như vậy đi mất, gã đi rồi, các cổ đông liền cũng tính toán rời đi.

Nhưng mà lúc này, Lục Kính Tu đột nhiên nói: “Chư vị…… Buổi tối tôi mời khách, mọi người cùng nhau ăn một bữa cơm?”

Một người không thích tiếp xúc với người khác như Lục Kính Tu thế mà chủ động đưa ra, muốn mời bọn họ ăn cơm?

Các cổ đông trong lòng kỳ quái, nhưng đều đáp ứng, còn có người cười hỏi: “Lục tổng, là có chuyện vui gì sao?” Hôm nay Lục Kính Tu hình như thật cao hứng?

“Là có chuyện vui.” khóe miệng Lục Kính Tu hơi hơi nhoẻn một cái.

“Chúc mừng chúc mừng! Không biết là chuyện vui gì?” cổ đông kia lại hỏi.

Biểu cảm Lục Kính Tu đột nhiên liền nhu hòa xuống: “Tôi muốn kết hôn.”

Cổ đông Lục thị: “!!!”

Lục Kính Tu thế mà muốn kết hôn?

Nếu nói Ngôn Cảnh Tắc và Lục Duệ Quần muốn từ hôn chỉ là làm cho bọn họ kinh ngạc, Lục Kính Tu muốn kết hôn khiến cho bọn họ chấn kinh rồi.

“Là tiểu thư nhà ai có vinh hạnh này?” Có người hỏi.

Đã biết tình huống cụ thể, Lương Khải Hải theo bản năng mà nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc, sau đó liền nhìn thấy Ngôn Cảnh Tắc cầm phần hiệp nghị kia đứng lên, cười tủm tỉm mà nói: “Không phải tiểu thư nhà nào, là tôi.”

Các cổ đông: “……” Hôm nay ăn dưa ăn đến có hơi no.

Hèn gì Ngôn thiếu cậu vui vẻ như vậy, gấp không chờ nổi như vậy, có phải đã sớm nhớ thương muốn đổi đối tượng kết hôn rồi không?

Nhưng mà…… Lục Kính Tu xác thật so với Lục Duệ Quần đúng là tốt hơn.

Bên kia, rời khỏi phòng họp, biểu cảm Lục Duệ Quần liền âm trầm xuống.

Đại hội cổ đông là mở tại Lục thị, giờ phút này bên ngoài người đến người đi không ít, chú ý tới những người đó đều đang nhìn mình, Lục Duệ Quần nhanh bước chân hơn, nhanh chóng rời khỏi Lục thị.

Bên ngoài Lục thị, Ôn Hà Nghiên đang chờ Lục Duệ Quần, nhìn thấy Lục Duệ Quần ra tới, cậu ta cười lên: “Duệ Quần……”

Lục Duệ Quần căn bản không để ý tới Ôn Hà Nghiên, trực tiếp đi ra ngoài.

Ôn Hà Nghiên trong lòng “lộp bộp” một chút, nhận thức đến tình huống không đúng rồi, cậu ta thu thập một chút tâm tình, lập tức đuổi theo: “Duệ Quần, từ từ……”

Lục Duệ Quần vào xe mình, Ôn Hà Nghiên theo sát chui vào chỗ ghế phụ: “Duệ Quần, làm sao vậy?”

Lục Duệ Quần vung tay ném ảnh chụp lên người Ôn Hà Nghiên: “Tự em xem đi!”

Lục Duệ Quần phía trước rất thích Ôn Hà Nghiên, nhưng giờ này khắc này, gã nhìn Ôn Hà Nghiên, trong mắt lại không tự giác mà mang theo một chút chán ghét.

Nếu không phải tại Ôn Hà Nghiên, gã cũng sẽ không mất mặt đến chừng ấy!

“Đây là…… Đây là từ đâu tới?” Ôn Hà Nghiên nhìn đến những ảnh chụp đó, tim đập nhanh hơn, có chút lo lắng, lại có chút hưng phấn.

Cậu ta biết hôm nay mở đại hội cổ đông, Ngôn Cảnh Tắc cũng sẽ ở đó.

Hiện tại Ngôn Cảnh Tắc là biểu cảm gì? Có phải thực thương tâm không?

“Ngôn Cảnh Tắc lấy ra tới, hắn hôm nay không ủng hội anh.” Lục Duệ Quần nói.

Ôn Hà Nghiên thấy bộ dáng này của Lục Duệ Quần liền biết là Lục Duệ Quần tính toán thất bại.

Cậu ta kỳ thật cũng không thấy kỳ quái, dù sao Lục Duệ Quần quá trẻ tuổi.

Bất quá giờ phút này, cậu ta vẫn phải an ủi Lục Duệ Quần: “Duệ Quần, hắn sẽ hối hận, anh có thế nào cũng là đại cổ đông của Lục thị, hắn không hôn ước với anh, cái gì cũng không có.”

Ai không biết người thừa kế Ngôn gia sẽ là đại ca của Ngôn Cảnh Tắc? Dù Ngôn gia không thể kém Lục thị bao nhiêu, nhưng Ngôn Cảnh Tắc sao cũng không thể lấy được cổ phần công ty Ngôn gia nhiều như Lục Duệ Quần có cổ phần Lục thị cả!

Ôn Hà Nghiên an ủi Lục Duệ Quần, Lục Duệ Quần vừa nghe cậu ta nói vậy, đảo cũng bình tĩnh lại không ít.

Không có gã, Ngôn Cảnh Tắc còn có thể tìm ai?

Chỉ với bộ dáng không học vấn không nghề nghiệp kia của Ngôn Cảnh Tắc, chắc chắn không tìm được ai tốt hơn gã!

Lục Duệ Quần trở về thành phố này, lập tức liền có cùng gã giao hảo hẹn gã đi ra ngoài uống rượu chơi bời, nguyên bản Lục Duệ Quần cũng không muốn đi, nhưng sau lại nghĩ nghĩ, rồi lại đi.

Hội sở kim bích huy hoàng, Lục Duệ Quần uống không ít rượu, mà bên người gã là một đám phú nhị đại cỡ tuổi gã.

Người tuổi này của bọn họ phần lớn còn dựa vào trưởng bối trong nhà đưa tiền sinh hoạt, Lục Duệ Quần có tài sản có cổ phần, là một đầu lĩnh trong đám, tự nhiên tất cả mọi người cũng tâng Lục Duệ Quần lên.

Chuyện ở đại hội cổ đông Lục thị đã có một ít tin tức lộ ra tới, lúc này bọn họ liền an ủi Lục Duệ Quần: “Lục ca anh còn trẻ, về sau có rất nhiều cơ hội.”

“Lục Kính Tu không kết hôn lại không con cái, dù hắn hiện tại nắm chặt Lục thị thì thế nào? Về sau chắc chắn vẫn là của anh.”

“Lục ca, Ngôn Cảnh Tắc kia cũng rất phiền, trước kia có cậu ta ở, chúng ta cũng không thể chơi vui gì… Hôm nay Lục ca hưởng thụ một chút nha?”

……

Lục Duệ Quần nghe những người này nói, trong lòng càng thoải mái.

Gã đảo muốn nhìn, Ngôn Cảnh Tắc từ hôn về sau có thể tìm được người nào!

Từ hôn là Ngôn Cảnh Tắc nói ra thì thế nào? Bị vứt bỏ kỳ thật là Ngôn Cảnh Tắc, là gã chướng mắt Ngôn Cảnh Tắc.

Lục Duệ Quần biểu tình hòa hoãn xuống, lấy ra chén rượu liền uống lên một chén.

Kết quả gã mới vừa uống xong, một người bạn của gã đột nhiên cầm di động hít hà một hơi: “Lục ca…… Có một tin tức không tốt lắm……”

“Tin tức gì?” Lục Duệ Quần theo bản năng hỏi.

“Lục ca, Ngôn Cảnh Tắc muốn kết hôn với cậu của anh…” Người nọ đồng tình mà nhìn Lục Duệ Quần.

Lục Duệ Quần nhẹ buông tay, chén rượu đã bị rơi xuống mặt đất.

Chuyện hôm nay trên đại hội cổ đông Lục thị rất nhanh liền thông qua một vài công nhân, truyền ra trong phạm vi nhỏ.

Ngay từ đầu, mọi người nghe qua rồi thôi, dù sao chuyện cháu ngoại và cậu tranh quyền này cũng không hiếm thấy, không có gì hiếm lạ.

Nhưng thật ra chuyện Ngôn Cảnh Tắc từ hôn Lục Duệ Quần này, mọi người còn rất kinh ngạc.

Tuy nói Lục Duệ Quần ngoại tình, nhưng loại hôn ước này vốn là có ý thương nghiệp liên hôn, Ngôn Cảnh Tắc sao lại từ hôn?

Đại bộ phận người còn có điểm đồng tình Ngôn Cảnh Tắc.

Ai không biết Ngôn Cảnh Tắc yêu Lục Duệ Quần đến không chịu được? Hiện tại từ hôn, chỉ sợ hắn không dễ chịu.

Hơn nữa, Ngôn Cảnh Tắc về sau chỉ sợ tìm không thấy đối tượng giống Lục Duệ Quần được.

Nhưng mà… Vào thời điểm mọi người nghĩ như vậy, đột nhiên liền nhận được điện thoại của cha Ngôn —— Ngôn gia cùng Lục gia liên hôn còn sẽ tiếp tục, tháng sau, hôn lễ của Ngôn Cảnh Tắc và Lục Kính Tu, hoan nghênh bọn họ tới tham gia.

Người nhận được tin: “???”

Việc này trở mặt cũng quá nhanh.

Người bên ngoài kinh ngạc cỡ nào Ngôn Cảnh Tắc có thể đoán được, nhưng không để ý tới.

Hắn đang vội vàng trù bị cho hôn lễ của mình.

Hắn và Lục Kính Tu nhất định phải có một hôn lễ đặc biệt long trọng.

Hắn phải cho Lục Kính Tu hết thảy những gì tốt đẹp nhất.

Truyện convert hay : Ở Rể Vương Tế

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện