Sủng Phu (Xuyên Nhanh)

Pn2: Hôn Lễ (Hạ)


trước sau

Lục lão thái thái biết được Lục Kính Tu đã dọn đi, cả người ngơ ngẩn, Lục Duệ Quần càng là biểu cảm phức tạp.

Lục Duệ Quần phía trước từng thu thập tư liệu của Lục Kính Tu, cho người đi phân tích Lục Kính Tu.

Lúc ấy, chuyên gia gã chuyên môn tìm về tỏ vẻ, Lục Kính Tu người này kỳ thật là có chút thiếu tình thương, cho nên mới chặt chẽ bắt lấy căn nhà này không bỏ.

Cũng là những chuyên gia đó nói, Lục Kính Tu có khuynh hướng chán đời.

Nếu không phải như vậy, gã cũng không dám từng bước ép sát Lục Kính Tu.

Dựa theo chuyên gia phân tích, tình huống của Lục Kính Tu nếu lại chịu chút kích thích, nói không chừng liền trực tiếp tự sát.

Nhưng hiện tại, Lục Kính Tu không chỉ phản kích, còn từ bỏ cái nhà này phía trước y vẫn luôn tranh giành.

“Duệ Quần, cữu cữu con sẽ đi đâu?” Lục lão thái thái có chút bất an mà nhìn về phía cháu mình —— Lục Duệ Quần nói đúng ra là cháu ngoại bà, nhưng bởi vì không biết cha gã là ai, từ nhỏ ở Lục gia lớn lên, vẫn luôn là kêu bà là nãi nãi*.

(*bà nội)

“Nãi nãi, con tìm người hỏi thăm một chút.” Lục Duệ Quần nói, gọi điện thoại hỏi người.

Phía trước gã cảm thấy mất mặt chưa từng chủ động đi hỏi, người khác cũng sẽ không chủ động nói với gã về rủi ro này, cho nên gã cũng không biết Lục Kính Tu muốn tổ chức hôn lễ ở đâu.

Đương nhiên, đây cũng có quan hệ với chuyện Lục Kính Tu kết hôn, tuy mời không ít người nhưng cũng không có tuyên truyền bốn phía.

Lục Duệ Quần cười lạnh một tiếng, Lục Kính Tu cũng không mặt mũi tuyên truyền bốn phía, y thế mà lại đoạt vị hôn phu của gã!

Lục Duệ Quần rất nhanh liền nghe được tin tức —— Ngôn Cảnh Tắc và Lục Kính Tu tổ chức hôn lễ ở một trang viên vùng ngoại thành.

Thời gian hôn lễ là giữa trưa, nhưng hai người Ngôn Cảnh Tắc và Lục Kính Tu sớm đã đến.

Lục Kính Tu chống gậy chống, lạnh mặt, tiếp đón những người đến tham gia hôn lễ, Ngôn Cảnh Tắc cũng cười tủm tỉm mà tiếp đón bạn tốt của mình.

“Cảnh Tắc, sao cậu đột nhiên liền phải kết hôn vậy, còn là gả cho Lục Kính Tu?” một người bạn của Ngôn Cảnh Tắc nhịn không được hỏi.

“Đúng vậy, Lục Kính Tu tính tình không được tốt lắm……” Lại có người nói.

“Hôm nay là ngày hai người kết hôn, nhưng anh ta nhìn cũng không vui vẻ cho lắm…”

Bạn bè Ngôn Cảnh Tắc đều tuổi không lớn, cũng bộ dáng hai mươi mấy tuổi, một đám còn muốn nghĩ đến chuyện chơi, hiện tại Ngôn Cảnh Tắc đột nhiên muốn kết hôn không nói, còn là cùng một ông chú lạnh như băng kết hôn, bọn họ đều cảm thấy không thể lý giải.

Ngôn Cảnh Tắc nghe được bọn họ nói, lại nhịn không được cười: “Anh ấy không có không vui.”

Lục Kính Tu tuy rằng lạnh mặt, nhưng hắn rất rõ ràng, người này tâm tình thật sự rất tốt, bằng không, sao y có thể tự mình đi nghênh đón khách khứa?

Nhưng Lục Kính Tu có chút khẩn trương, chắc chắn là như thế.

Bởi vì khẩn trương, Lục Kính Tu tối hôm qua thậm chí cả đêm không ngủ.

“Anh ta không có không vui?” một người bạn của Ngôn Cảnh Tắc cực kì nghi hoặc.

Lục Kính Tu đứng ở cách đó không xa tuy rằng nhìn tinh thần rất tốt, nhưng khí chất kia… Thực sự làm người sợ hãi.

“Không có…… Từ từ, anh ấy hiện tại thật sự không vui rồi.” Ngôn Cảnh Tắc nói, lập tức hướng tới Lục Kính Tu đi đến —— Lục lão thái thái và Lục Duệ Quần tới.

Lục lão thái thái lại nói như thế nào cũng là mẹ Lục Kính Tu, bà tới nơi này, tự nhiên có người để bà tiến vào.

Lục lão thái thái khí chất ung dung hoa quý, còn một bộ dáng ôn nhu, thực dễ dàng làm người có hảo cảm, mà giờ phút này, bà nhìn Lục Kính Tu, mặt lộ vẻ thương tâm: “Kính Tu, con kết hôn, sao cũng không cho mẹ biết?”

“Không muốn báo cho bà.” Lục Kính Tu nói thẳng, siết chặt gậy chống trên tay.

“Mẹ là mẹ con đấy!” Lục lão thái thái vừa kinh vừa giận.

“Tôi biết.” Lục Kính Tu cũng không phủ nhận điểm này, dù sao lúc trước bọn họ đã làm xét nghiệm ADN.

Chỉ là, mẹ y rõ ràng không coi y là con.

Lục Kính Tu biểu tình nhàn nhạt, mẹ Lục còn muốn nói cái gì đó, Ngôn Cảnh Tắc đột nhiên lại đây, liền nói: “Chúng ta đi vào trong phòng rồi nói.”

“Cảnh Tắc, Duệ Quần đối xử tốt với con như vậy, con thế mà phản bội nó, con……” Lục mẫu bất mãn mà nhìn Ngôn Cảnh Tắc, cũng không muốn đi vào trong phòng nói.

Ngôn Cảnh Tắc cười cười, thấp giọng nói: “Bác gái, chỗ con có ảnh giường chiếu cậu Lục Duệ Quần đây.”

Mẹ Lục sắc mặt biến đổi, đồng ý vào trong phòng nói chuyện.

Tới trong phòng, bà lại nói: “Kính Tu, sao con có thể đối xử với Duệ Quần như vậy……”

Mẹ Lục khóc sướt mướt mà bắt đầu lên án Lục Kính Tu, cảm thấy Lục Kính Tu không thể không có lương tâm như vậy, làm chuyện có lỗi với Lục Duệ Quần như vậy: “Nếu không phải nhờ ba con, mẹ hiện tại còn không biết là bộ dáng gì……”

“Bà cũng nói, đó là ba tôi.” Lục Kính Tu nói: “Bà cảm kích ông ta, nguyện ý vì ông ta phụng hiến là chuyện của bà, tôi là con ông ta, tôi và chị tôi không có gì khác nhau.”

Mẹ Lục ngơ ngác mà nhìn Lục Kính Tu.

Lục Kính Tu lại nói: “Bà thích Lục Duệ Quần như vậy, về sau liền sống với nó đi, dù sao bà cũng không muốn có tôi, lúc trước tôi bị lạc bà cũng chưa đi tìm tôi.”

Lục Kính Tu trước kia không rõ mẹ mình vì sao lại đối xử với mình như vậy, nhưng sau khi trưởng thành, y cũng liền minh bạch.

Luôn có một vài người như vậy, thích tự mình phụng hiến, tới triển lãm sự vĩ đại của mình.

Mà mẹ y, tự mình phụng hiến không đủ, còn hy vọng y đứa con trai này đi theo phụng hiến.

Chỉ là, dựa vào cái gì?

Y cũng là con trai của cha y, y và chị y là giống nhau, dựa vào cái gì làm cho y giống như kém một bậc?

“Sao con có thể nói như vậy! Nếu không phải nhờ ba con, nếu không phải nhờ chị con, làm sao có con?” mẹ Lục nói, bà không rõ sao con trai mình lại không nghe lời như vậy.

Trước khi bà đến Lục gia là một người phụ nữ đáng thương bị chồng gia bạo, là Lục lão gia tử cứu bà, làm bà có cuộc sống hoàn toàn mới.

Khi đó bà đã thề, nhất định sẽ chiếu cố thật tốt Lục tiểu thư.

Chẳng sợ sau bà lại gả cho Lục lão gia tử, sinh hạ Lục Kính Tu, bà cũng không thay đổi ý nghĩ của mình.

Chỉ là, từ khi Lục lão gia tử qua đời, con trai bà liền càng ngày càng không nghe lời.

Thân thể con trai bà không tốt, chỉ sợ không thể có con, sao lại không đưa Lục thị cho Lục Duệ Quần?

Con trai bà thậm chí còn đoạt vị hôn phu của Lục Duệ Quần, sao có thể làm ra loại chuyện này?

Mẹ Lục hy vọng Lục Kính Tu có thế đối đãi tốt với Lục Duệ Quần, nhưng Lục Kính Tu không có quyết định này: “Đúng vậy, tôi không nên tồn tại, cho nên xin mời bà rời đi.”

“Kính Tu.” Ngôn Cảnh Tắc kêu Lục Kính Tu một tiếng, lại nhìn về phía mẹ Lục: “Bác gái, chờ lát nữa là hôn lễ của tôi và Kính Tu, bác hoặc là an an tĩnh tĩnh mà rời đi, hoặc là an an tĩnh tĩnh mà đợi, xin không quấy rầy đến chúng tôi.”

Nếu mẹ Lục thật sự không muốn đi, bọn họ chung quy cũng không thể đuổi mẹ Lục đi, hắn chỉ hy vọng người này có thể an tĩnh mà đợi.

Mẹ Lục căm tức nhìn Ngôn Cảnh Tắc.

Ngôn Cảnh Tắc lại nói: “Nếu các người muốn gây chuyện, tôi không ngại in ảnh chụp Lục Duệ Quần ra mấy trăm phần, đưa tới cho khách khứa mỗi người một phần.”

“Ngôn Cảnh Tắc, cậu cứ tuyệt tình như vậy?” Vẫn luôn không nói chuyện, Lục Duệ Quần nhịn không được nói.

Ngôn Cảnh Tắc căn bản không để ý tới gã, chỉ là nhìn về phía Lục Kính Tu: “Kính Tu, chúng ta đi tiếp đón khách nha?”

Lục Kính Tu gật gật đầu, trầm khuôn mặt ra cửa.

Phía trước Lục Kính Tu tuy rằng mặt đầy nghiêm túc, nhưng kỳ thật cũng không dọa người, bất quá lần này lại đi ra ngoài, y thoạt nhìn liền phá lệ lạnh nhạt, làm khách khứa cũng không quá thích ứng.

Ngẫm lại phía trước y đối với mẹ mình cũng chưa cho sắc mặt tốt……

Lục Kính Tu này quả nhiên là kẻ lãnh tâm lãnh phổi.

Chậc chậc, Ngôn nhị thiếu kết hôn với y, về sau còn không biết sẽ thế nào……

Ngôn Cảnh Tắc bị đồng tình thừa dịp không có ai bắt lấy tay Lục Kính Tu: “Kính Tu, không cần để ý những người đó.”

Lục Kính Tu nhìn Ngôn Cảnh Tắc, chậm rãi bình tĩnh lại.

Cũng phải…… Y không cần phải đi để ý những người đó.

Về sau nên sinh khí, nên buồn bực, cũng không phải là y.

Y chính là nghe nói, mẹ y đem tiền đều mượn cho Lục Duệ Quần làm đầu tư, cố tình gần đây hoàn cảnh đầu tư thật không tốt……

Lục Kính Tu hòa hoãn sắc mặt lại.

Ngôn Cảnh Tắc thấy thế liền muốn thơm thơm y, nhưng mà còn chưa đợi hắn thơm xuống, Lục Kính Tu sớm có cảm ứng liền ngăn cản hắn: “Đừng thơm!” hai người bọn họ mặt đầu có trang điểm chú rể!

Nói xong, Lục Kính Tu sợ Ngôn Cảnh Tắc không thuận theo không buông tha, còn nhanh như bay rời đi, đi chiêu đãi khách nhân.

Ngôn Cảnh Tắc nhìn Lục Kính Tu rời đi, nhịn không được cười rộ lên.

Nhưng mà rất nhanh, hắn liền lại bị người vây quanh.

“Ngôn Cảnh Tắc, Lục Kính Tu đối xử với mẹ anh ta cũng lạnh lùng, cậu cần phải cẩn thận.”

“Cậu đừng vì giận dỗi Lục Duệ Quần mà gả cho Lục Kính Tu a……”

“Ngôn Cảnh Tắc……”

Ngôn Cảnh Tắc: “……” Những người này cũng quá lo lắng hắn rồi!

Bọn họ lo lắng, thật sự không cần đâu.

Khi hôn lễ tiến hành đến phân đoạn hôn môi…

Rất nhiều khách khứa không hiểu biết tình huống cụ thể đã làm tốt chuẩn bị Ngôn Cảnh Tắc và Lục Kính Tu thơm một cái cũng không thơm.

Nhưng mà……

Ngôn Cảnh Tắc hôm nay vẫn chưa thơm được Lục Kính Tu, bắt lấy Lục Kính Tu liền hung hăng mà hôn xuống.

Hắn thơm đến đặc biệt dùng sức, vẫn luôn không buông Lục Kính Tu ra, mà Lục Kính Tu thế mà không có né tránh.

Thậm chí bọn họ hôn nhau vài phút, còn khó xá khó phân.

Hai người này, chẳng lẽ còn là chân ái?

Khách tới tham gia yến hội đều sửng sốt.

Lục lão thái thái và Lục Duệ Quần rốt cuộc không đi, thấy một màn như vậy cũng đồng dạng sửng sốt.

Sự tình…… Giống như theo chân bọn họ tưởng tượng không giống?

Sự tình đương nhiên theo chân bọn họ tưởng tượng không giống.

Ngôn Cảnh Tắc thơm xong rồi, nhìn Lục Kính Tu trong lồng ngực mơ mơ màng màng mà nhìn chính mình, lại đi lên hôn mấy cái.

Phía trước Lục Kính Tu không cho thơm…… Hiện tại hắn muốn thơm trở về hết!

Lục Kính Tu: “……” Chuyên viên trang điểm ở ngoài miệng y có tô son môi, Ngôn Cảnh Tắc ăn thật sự không thành vấn đề chứ?

Trước kia chưa bao giờ tô qua thứ này, Lục đổng trước đó vì ở ngoài miệng có cái gì đó, cả uống nước cũng thấy không quen, hiện tại càng là rối rắm hơn, mày cũng nhíu lại.

Người xung quanh: Đây mới là phản ứng bình thường! Lục đổng bị Ngôn Cảnh Tắc ôm thơm có phải không cao hứng không?

Nhưng mà bọn họ mới vừa dâng lên cái ý niệm này, liền thấy Lục Kính Tu lại chủ động hôn Ngôn Cảnh Tắc —— ăn cũng ăn rồi, lại ăn thêm một chút cũng không sao!

Người xung quanh: “……” Hay Lục đổng sinh khí chỉ là bởi vì mình không chiếm quyền chủ động?

Hai người bọn họ bộ dáng này, nhìn còn rất xứng đôi.

Đôi Ngôn Cảnh Tắc và Lục Kính Tu này lúc chuẩn bị kết hôn có rất nhiều người không xem trọng.

Bọn họ tuổi kém nhau rất lớn, giữa còn hỗn loạn một tên Lục Duệ Quần.

Nhưng chính là hai người này thế mà càng ngày càng tốt, càng làm cho người giật mình chính là, sau khi hai người kết hôn không lâu, Lục Kính Tu thế nhưng liền đem Lục thị cổ phần, tất cả đều chuyển cho Ngôn Cảnh Tắc.

Kia chính là toàn bộ cổ phần sở hữu mà Lục Kính Tu có được!

Lục Kính Tu đối với Ngôn Cảnh Tắc, đây là chân ái!

Biết được tin tức này, những người soan đoán cảm thấy Lục Kính Tu và Ngôn Cảnh Tắc kết hôn có khả năng chỉ là vì chọc giận mẹ mình lập tức liền biến mất, nhưng thật ra có không ít người bắt đầu ghen ghét Ngôn Cảnh Tắc.

Ánh mắt Ngôn Cảnh Tắc thật sự rất tốt, vị hôn phu trước Lục Duệ Quần của hắn rõ ràng không có thiên phú làm buôn bán, lại luôn muốn đầu tư kiếm đồng tiền lớn, cổ phần trên tay Lục thị đều bị gã bại mất không ít, Lục Kính Tu thì sao? Y ngoại trừ phát triển kinh doanh Lục thị không ngừng, trên tay còn có một công ty khác…

Ghen ghét rất nhiều, rất nhiều người cũng cũng chỉ có thể nói nói lời nói ê răng—— Ngôn Cảnh Tắc lại lợi hại thì thế nào? Hắn rốt cuộc không có bản lĩnh gì, Lục Kính Tu thân thể lại không tốt. Ngày nào đó Lục Kính Tu không còn nữa, hắn không chừng muốn bại sạch sản nghiệp!

Kết quả, Ngôn nhị thiếu được công nhận không học vấn không nghề nghiệp, thế nhưng lại đi học, còn ở lĩnh vực y học tỏa sáng rực rỡ.

Hắn thậm chí thành một bác sĩ trứ danh!

Này còn chưa tính, hắn còn tự mình làm vài lần giải phẫu cho Lục Kính Tu. Tuy nói không thể làm tay chân Lục Kính Tu khôi phục như lúc ban đầu, nhưng cũng làm Lục Kính Tu không cần lại chống gậy chống đi đường.

Thân thể Lục Kính Tu một chút cũng không kém dần đi như đồn đãi, ngược lại càng ngày càng tốt.

Đến cuối cùng, hai người lại là thành một đôi phu phu mẫu mực vô số người hâm mộ.

Giờ phút này, đôi phu phu mẫu mực này đang bơi lội.

Ngôn Cảnh Tắc đã hơn ba mươi tuổi, nhưng thoạt nhìn vẫn là rất trẻ, hắn sớm đã học được cách bơi, giờ phút này đang đứng bên cạnh bể bơi, nhìn Lục Kính Tu bơi lội.

Kết hôn mười năm, hắn vẫn luôn cẩn thận chiếu cố Lục Kính Tu, thân thể y không chỉ có không tệ hơn, còn càng ngày càng tốt, hiện giờ trên người cũng có cơ bắp.

Nhìn thật sự…… Rất mê người.

Đặc biệt là Lục Kính Tu bơi lội còn không mặc quần bơi.

Ngôn Cảnh Tắc nhìn nhìn, cả người đột nhiên trầm vào trong nước, liền hướng tới Lục Kính Tu bơi qua……

Lục Kính Tu đang cố gắng bơi lội rèn luyện đột nhiên liền phát hiện dưới thân mình nhiều thêm một người, dán vào mình dưới nước không nói, còn ăn bớt trên người y.

Đầu gối y nói không chừng lại muốn bị thương……

Truyện convert hay : Tà Vương Truy Thê: Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu Thư

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện