Ta Đây Trời Sinh Tính Ngông Cuồng

Chương 231


trước sau

Đoàn người nhanh chóng đết bệnh, động tác cực kỳ bí mật.

gần phòng Đỗ Hải Tân ra hiệu với mấy người phía sau, sau đó dẫn đầu mò đến gần phòng bệnh của Đường Ân.

“Trong phòng bệnh kia!” Thẩm Như Mẫn tiện tay chỉ, cổ vũ nói: “Đội trưởng Đô, chuyện này nhất định phải làm cho gọn gàng dứt khoát, sẽ có lợi ích rất lớn với việc thăng chức của anh sau này đấy!”

“Yên tâm đi!” Đỗ Hải Tân gật đầu, một tay.

lấy súng lục ra, một tay để lên nắm đấm cửa, sau đó nhẹ nhàng vặn mở cửa phòng bệnh.

Thẩm Như Mẫn đứng ở xa cười lạnh nhìn cảnh này. Người đã đưa đến rồi, không cần thiết phải ở lại đây nữa. Hơn nữa cô ta có lòng tin, cho dù Đường Ân có bản lĩnh lớn đến mức nào thì hôm nay cũng sẽ thua ở đây!

Lúc này, Đường Ân trong phòng bệnh đã nhận ra có điều gì đó không đúng, lúc quay đầu lại nhìn đã thấy Đỗ Hải Tân chĩa súng lục tới: “Không được nhúc nhích..”

Anh ngơ ngác nhìn hắn, mày hơi nhíu lại Chuyện Đồng Quân Hựu thật sự cần tốn chút sức, nhưng anh không ngờ cảnh sát lại đến nhanh như vậy?

Chẳng lẽ Bùi Nhược không phong tỏa tin tức?

“Đường Ân?” Sau khi Đỗ Hải Tân nhìn thấy là Đường Ân thì mặt lập tức đỏ lên: “Sao lại là cậu? Hay lắm! Chuyện thôn Hoàng Dương lần trước không túm được nhược.

điểm của cậu, không ngờ cậu lại còn dám ra tay nữa? Tôi thấy cậu đúng là to gan lớn mật, tội ác tày trời, lập tức dẫn đi cho tôi!”

Đường Ân sa sầm mặt: “Đội trưởng Đỗ cảm thấy chuyện này có chút hiểu lầm, hy vọng anh có thể điều tra rõ ràng”

“Chuyện này còn có gì để điều tra nữa? Tôi đã điều tra rõ ràng rồi, lập tức đi với tôi..”

Hần ta tiến lên một bước bắt lấy Đường Ân, sau đó thuận thế còng lên tay anh ÿ Du Du hoảng hốt kêu lên, vội vàng xoay người bước xuống giường.

Sầm Hạ cũng sợ đến tái mặt.

Lúc này, ngoài cửa chính của bệnh viện, Bùi Hạc đang dẫn một đám người đi tới Lương Thành đứng ở cửa bệnh viện nhìn thấy Bùi Hạc, ánh mắt trở nên nóng bỏng, kéo Thẩm Như Mẫn vừa xuống lầu: “Đây là Chủ tịch mới nhậm chức của Đầu Tư Tài Chính đấy, sao anh ta lại ở đây?”

Thẩm Như Mẫn hơi sửng sốt: “Chủ tịch m nhậm chức? Chính là người anh nói muốn Tìm anh ta đầu tư hả?”

“Đúng thế, là anh ta..” Lương Thành mừng rỡ, hí hửng đi lên nghênh đón, trên mặt mang nụ cười lấy lòng: “Tổng giám đốc Bùi, sao lại gặp anh ở đây thế này? Anh đến thăm bạn bè thân thích ư?”

Bùi Hạc hơi sứng sốt, không nhận ra anh ta.

“Tôi là Lương Thành của Tập đoàn Thiên Cực, con rể nhà họ Thẩm! Sáng hôm nay có vài chuyện nên không kịp gặp mặt anh, không ngờ lại gặp được ở đây!” Lươi Thành cười ha hả, kéo Thẩm Như Mãn ở bên cạnh sang: “Đây là vợ tôi Thẩm Như Mãn, có lẽ anh có biết cô ấy đấy, cô ấy là con gái của nhà họ Thẩm, luôn là hậu thuẫn vững chắc nhất của tôi!”

“Ồ..” Bùi Hạc gật đầu: “Có nghe nói tới!”

“Chào Tổng giám đốc Bùi!” Thẩm Như Mẫn nghe thế thì rất vui vẻ, cô ta biết mấy năm nay nhà họ Lương có xu hướng suy sụp, còn phải nịnh bợ người trước mặt, vội vàng cười dò hỏi: “Tổng giám đốc Bùi, anh dẫn người đến đây để thăm ai thế? Tôi quen không ít người ở đây, anh nói tên người đó với tôi, lát nữa tôi sẽ bảo người của bệnh viện chăm sóc đặc biệt hơn…”

“Không cần đâu!” Bùi Hạc lạnh lùng từ chối.

“Không sao hết, đây là bệnh viện quân khu, nhà họ Thẩm của tôi cũng xem như quen đường quen lối ở đây, nếu anh Bùi có yêu cầu gì, tôi có thể nhắc đến với bệnh viện!”

Thẩm Như Mẫn lại cười tươi như hoa nói.

“Cảm ơn lòng tốt của cô Thẩm, tôi còn có việc!” Bùi Hạc hờ hững gật đầu, xoay người đi vào trong bệnh viện Thẩm Như Mẫn quay đầu nhìn theo, trong mắt lại mang mấy phần si mê. Bùi Hạc này bề ngoài lạnh lùng, kiêu ngạo, nhưng mạnh hơn chồng mình không ít “Sao? Đây là khí thế của người làm ăn xuất sắc đấy! Nghe nói sau lưng anh †a còn có nhân vật lớn nữa, cũng không biết là ai, không biết có cơ hội gặp mặt một lần không!” Lương Thành giơ ngón tay cái, xoay người đi ra ngoài cửa: “Chúng ta đến siêu thị đã, có lẽ đợi lát nữa trở về còn có thể nhìn thấy Tổng giám đốc Bùi!”

Thẩm Như Mẫn bình tĩnh gật đầu, trong lòng đã có chút cảm giác khác lạ.

Bên này, Bùi Hạc vừa mới lên lầu, đúng lúc nhìn thấy Đỗ Hải Tân kéo Đường Ân ra ngoài “Có chuyện gì vậy?” Anh ta ngạc nhiên hỏi, trong mắt mang theo lo lắng.

“Tổng giám đốc Bùi?” Đỗ Hải Tân nhận ra Bùi Hạc.

“Đội trưởng Đỗ, tôi nghĩ có lẽ có hiểu lầm ở đây!” Giọng nói của Bùi Hạc rất lạnh lùng, sau đó sải bước đi tới bên cạnh Đường Ấn, khom người hỏi: “Cậu chủ, tình hình gì vậy?”

Đường Ân khó chịu: “Đến bây giờ tôi vẫn chưa rõ ràng đây, anh hỏi tôi?”

Bùi Hạc cứng đờ người, vội vàng nhìn sang Đỗ Hải Tân: “Đội trưởng Đỗ, luật sư của tôi sắp đến rồi, có vấn đề gì có thể nói chuyện với luật sư của tôi. Trước khi chuyện này.

vẫn chưa rõ ràng, tôi hy vọng có thể cho.

chúng tôi cơ hội giải thích..”

“Cậu chử? Đỗ Hải Tân ngơ ngác, hẳn ta đã sớm biết thân phận của Đường Ân không đơn giản, không ngờ rằng Bùi Hạc lại có thể gọi anh là cậu chủ: “Tổng giám đốc Bùi, tôi cũng không muốn khiến anh khó xử, nhưng người đã vào tay tôi rồi, mọi chuyện đều phải làm theo quy tắc, chuyện này ai đến cũng không làm gì được! Giết người thì phải đền mạng, đây là chuyện hiển nhiên!

Ai dám ngăn cản, hôm nay tôi sẽ dẫn người đó vào cùng luôn..”

Bùi Hạc cau mày, không ngờ Đỗ Hải Tân lại khó đối phó như vậy, giọng nói càng lạnh như băng: “Tôi nói rồi, chuyện này phải đợi luật sư của tôi đến mới được!”

“Tổng giám đốc Bùi, đừng lo chuyện bao đồng ở đây? Có phải anh cho rằng mình có tiền thì có thể tùy tiện giẫm đạp lên pháp.

luật không? Đỗ Hải Tân tôi cho anh biết, hôm nay ai đến cũng không làm gì được, người này tôi nhất định sẽ dẫn đi!” Đỗ Hải Tân vỗ ngực nói Bùi Hạc lạnh lùng nhìn chäm chằm hản ta, anh ta biết chuyện này hơi phức tạp, mình hoàn toàn không thể nhúng tay vào được.

Cho dù muốn nhúng tay cũng phải để Bùi Nhược tới giải quyết, chứ không phải anh 1a.

“Đội trưởng Đỗ, tôi hy vọng anh bình tĩnh một chứt”

“Bình tĩnh? Hôm nay tôi nhất định phải dẫn cậu ta đi! Ai dám nhiều lời một câu, cẩn thận tôi kiện các người công kích cảnh sát!”

Đỗ Hải Tân lạnh lùng nhìn thoáng qua bọn họ, cảm thấy cuối cùng cũng trút được cơn giận: “Bùi Hạc, nếu anh còn dám tiến lên một bước, đừng trách tôi không khách sáo!”

Dứt lời, mấy người phía sau đều lấy súng lục ra nhắm vào đầu Bùi Hạc.

Bầu không khí giương cung bạt kiếm lan tràn khắp hành lang Bùi Hạc giơ hai tay lên, lùi về sau một bước, anh ta không muốn làm lớn chuyện này.

“Sao? Sợ rồi hả? Không phải anh muốn giữ người lại ư? Tôi cứ không cho cậu ta ở lại đấy, anh có thể làm gì tôi?” Đội trưởng Đỗ cười lạnh, châm chọc Bùi Hạc: “Đừng tưởng rằng thân phận của mình ghê gớm lắm, chỉ là một tên cặn bã trong mắt tôi mà thôi!

Hôm nay cho dù ông trời có đến đây, cũng đừng hòng cướp người khỏi tay tôi!”

“Nếu tôi muốn giữ cậu ta lại thì sao?”

Trong hành lang vang lên một giọng nói lạnh lẽo.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện