"Cao Tiệm Ly, ngươi thật sự là muốn xuất thủ sao?"
Một lão già lưng còng chống gậy mặc y phục thôn quê giản dị, trước mắt là một trung niên tóc ngắn màu vàng nhạt.
"Đành vậy thôi, tình huống hiện tại chỉ còn cách để Cao gia xuất thủ, bế quan lâu đến thế này rồi, chắc hẳn bọn chúng đã quên còn một gia tộc như chúng ta tồn tại.
"
Cao Tiệm Ly vẻ mặt cao ngạo chấp tay sau lưng nhìn về phương xa, lão già thở dài nói:
"Vạn Niên cung, Bắc Ma thành, Tiên Thiên thành, không phải là 3 cái thế lực đơn giản, ngươi cẩn thận một chút là được.
"
Nói xong lão đã rời khỏi đây, chỉ còn một mình Cao Tiệm Ly là đón gió nhìn về phương xa.
"Hi hi hi.
"
Tiếng cười khúc khích của nữ nhân vang bên tai Cao Tiệm Ly, một nữ tử toàn thân chỉ có nội y mỏng manh che phần nhạy cảm, nàng ta hai tay chạm vào vai hắn, bộ ngực áp sát vào lưng giọng nói ma mị quyến rủ nói:
"Tiệm Ly, ngươi trầm tư điều gì vậy?"
Cao Tiệm Ly tựa hồ là không bị hành động của nàng làm cho mê muội, mà vẫn là thần sắc như cũ nói:
"Vạn Niên cung.
"
"Ồ! "
Nàng ta ồ lên một tiếng sau đó hai tay buông khỏi vai hắn, thân hình đã là bước tới bên phải chậm rải nói:
"Vạn Niên cung, chỉ là một thế lực mới nổi gần đây, Bắc Ma thành và Tiên Thiên thành mới là yếu tố quan trọng.
"
"Cúc Loan ngươi nghĩ vậy thật sao?"
Cao Tiệm Ly nhìn nàng, Cúc Loan nhẹ gật đầu không chút do dự, Cao Tiệm Ly lật tay một hình xuất hiện trước mắt.
Chính là Hàn Vũ Thiên cùng với Lam Huyền và lão Quân so bì khí tức, lúc tiên tộc vừa hạ lạc xâm chiếm Nam Cương quốc, hình ảnh thứ 2 chính là hắn cùng với Lam Huyền làm một trận quyết chiến.
"Hắn chỉ chưa tới trăm năm đã là thực lực có thể đánh ngang tay với một tên Chí Thánh đột phá Thánh Tông.
"
Lời này của Cao Tiệm Ly đã là làm cho Cúc Loan đôi mắt trở nên sáng rực, nàng ta cười nói:
"Không thể xem thường rồi, nhưng cũng tuyệt thật, phải không, huh?"
Cao Tiệm Ly ánh mắt lóe lên một suy nghĩ nói:
"Tấn công Bắc Ma thành?"
Cúc Loan che miệng cười nói:
"Đúng vậy, thời cơ tốt nhất chính là lúc này không phải à?"
Nàng ấy kiều diễm xoay người bước đi nói:
"Vạn Niên cung đã có nhã ý ngăn trở tiên tộc, thì chúng ta đâu thể nào phụ đi sự kì vọng của họ chứ?"
Cao Tiệm Ly nhẹ gật đầu cười nói:
"Đúng là không thể từ chối chuyện tốt này, chuẩn bị thôi.
"
Cả 2 thân hình đồng thời biến mất không để lại một chút khí tức nào.
Nguyên Sinh Thụ, Hàn Vũ Thiên bước tới thì đã thấy Linh Vệ đã bắt chéo chân ở bảo tọa nói:
"Ngươi là?"
Hàn Vũ Thiên hai tay chấp sau lưng ngẩn đầu nhìn nàng nói:
"Hàn Vũ Thiên.
"
Linh Vệ đôi mắt có chút hiếu kì nói:
"Là vị cung chủ thần bí kia à? Thật không ngờ vẻ mặt lại có chút ưa nhìn nha, một tiểu bạch kiểm phải không?"
Hàn Vũ Thiên híp mắt lại không chút thay đổi với lời trêu chọc của nàng, mà ngược lại còn nói: — QUẢNG CÁO —
"Một tiểu bạch kiểm anh tuấn như vậy, lại được tinh linh hoàng chú ý tới, xem ra sau này ta đây là có thể trở thành phu quân của ngươi a.
"
Linh Vệ con ngươi co rút không ngờ tới miệng lưỡi Hàn Vũ Thiên lại đã đến trình độ này, hôn lễ của tinh linh hoàng là một trong những điều không thể tùy tiện đem ra châm chọc, nhưng Hàn Vũ Thiên vẫn là thản nhiên nói ra.
"Ngươi tới đây là có chuyện gì?"
Linh Vệ sắc mặt đã thay đổi trở nên nghiêm túc, hoàng khí toát ra uy nghiêm nhìn xuống, Hàn Vũ Thiên đưa mắt nhìn chỗ khác, hắn cũng là chậm rãi dâng lên một cổ âm hàn tranh phong với hoàng khí.
"Ta là muốn mượn một ít đồ từ tinh linh tộc.
"
Linh Vệ nhướng mày một tay chóng đầu cười nói:
"Cung chủ tới đây muốn mượn vật gì từ tinh linh tộc đây?"
Hàn Vũ Thiên vẫn là không thèm nhìn lấy nàng mà cười nói:
"Một giọt tinh huyết.
"
Linh Vệ cười nhạt thân hình lóe lên một cước hướng bụng của Hàn Vũ Thiên đá tới, hắn là không kịp chuẩn bị một cước này tất nhiên là đắc thủ.
Hàn Vũ Thiên va chạm vào mấy chục cái cây mới dừng lại, cơ thể tê rần truyền tới cơn đau kịch liệt.
"Khụ!"
Hắn ho ra một ngụm máu lớn chậm chậm đứng dậy, sắc mắt chỉ là hơi tái nhợt cười nói:
"Ra tay dứt khoác như vậy, e là không cho mượn rồi?"
Linh Vệ ánh mắt như nhìn sâu kiến đối với Hàn Vũ Thiên mà nói:
"Không tiễn.
"
Hàn Vũ Thiên đứng đó không chút sợ hãi nói:
"Tiếc thật, ta đây là nhất định phải có được tinh huyết của ngươi.
"
Linh Vệ một lần nữa lóe lên một cước từ trên giáng xuống, Hàn Vũ Thiên một tay đưa lên lệnh bài cung chủ bạo phát pháp lực kinh người, một đạo bạch quang xoẹt qua cắt lìa đầu gối kia của nàng.
Máu tươi bắn ra rơi vào trên mặt của Hàn Vũ Thiên, hắn vậy mà liếm máu bên khóe môi, một cổ sinh mệnh lực truyền vào hơi khôi phục thương thế cho hắn.
Cái chân bị cắt lìa kia xoay vài vòng trên không trung liền bị Hàn Vũ Thiên bắt lấy, hắn không chút do dự mà ăn tươi nuốt sống nó.
"Hắn cắt được chân của ta?"
Linh Vệ trong đầu kinh ngạc vẫy cánh lui về sau nhìn một chân bị cụt của mình, nàng thôi động sinh mệnh lực cấp tốc phục hồi cái chân kia.
Hàn Vũ Thiên thương thế đang dần dần khôi phục, mỗi khi hắn gậm và nuốt một miếng thịt của tinh linh hoàng.
"Không tệ, nếu là ăn thêm một cái chân nữa thì thương thế của ta sẽ hoàn toàn khôi phục.
"
Hàn Vũ Thiên dùng ống tay áo lau vết máu còn dính trên môi, Linh Vệ ánh mắt đã cảnh giác hơn rất nhiều, Vạn Niên cung chủ này vừa rồi thôi động một chiêu kia, thật sự là có sức uy hiếp cực lớn tới nàng.
"Giờ thì, nghiêm túc nói chuyện được rồi chứ, điện hạ?"
Hàn Vũ Thiên ngồi xếp bằng hai tay đặt trên hai đầu gối, lam quang trong mắt phát sáng một tia yêu dị, Linh Vệ cũng là ngồi đối diện giọng nói trầm trọng nói:
"Điều này không thể, tinh huyết đối với ta là vô cùng quan trọng, tinh linh tộc ngưng tụ tinh huyết chính là khó hơn lên trời.
"
Hàn Vũ Thiên lấy ra khối cầu băng đặt ở trước mắt nàng, hắn thản nhiên nói:
"Đây là một cái nhục thân long tộc, thôn phệ nó hẳn là ngươi có thể tạo ra một giọt tinh huyết rồi.
"
Linh Vệ kiểm tra khối cầu quả nhiên là một thi thể long, nó vẫn là rất mới và thuần khiết.
"Không đơn giản vậy đâu.
"
Linh Vệ đặt khối cầu về vị trí cũ thở dài nói, Hàn Vũ Thiên nhẹ gật đầu cũng không làm khó nàng nói:
— QUẢNG CÁO —
"Thời gian bao lâu?"
Linh Vệ tính toán trong đầu một lúc nói:
"Một năm nếu có Nguyên Sinh Thụ trợ giúp.
"
Hắn nhẹ gật đầu đứng dậy ôm quyền rời đi, Linh Vệ thu lấy khối cầu trong tay nhìn theo bóng lưng của Hàn Vũ Thiên.
"Lợi ích không nhỏ, ta sao có thể từ chối.
"
Linh Vệ sau người bước về phía Nguyên Sinh Thụ, nàng để lại một thanh âm hư miễu:
"Ta cần bế quan một thời gian, các ngươi nếu là được Vạn Niên cung nhờ cậy, thì không được từ chối, dù đó có phải là đi chiến tranh sống còn, cũng phải nhất nhất nghe lệnh.
"
"Tuân lệnh điện hạ.
"
Những tinh linh tộc tuyệt đối không làm trái lệnh của tinh linh hoàng, dù có ra lệnh cho bọn họ chết ngay tại đây cũng là có thể.
Vì sao, Linh Vệ lại thay đổi thái độ đối với Hàn Vũ Thiên nhanh như vậy?
Hiện tại cuộc giao dịch này, cũng chỉ có 2 người bọn họ là tự mình hiểu rõ, điều này là trọng yếu đối với 2 bên.
Hàn Vũ Thiên bước tới căn phòng nghị sự, vô số hình ảnh hiển hiện ngay trước mắt, chính là màn ảnh phản chiếu cuộc chiến giữa Vạn Niên và tiên tộc.
Hàn Vũ Thiên cầm lên một con ốc như là một bộ đàm nói:
"Giết hết tiên tộc thu gom thi thể và tài nguyên của chúng.
"
Mệnh lệnh phát ra từng nhóm người khí thế ngút trời lao tới tấn công tiên tộc, phe tiên tộc cũng là có chuẩn bị từ trước cùng với Vạn Niên cung tử chiến.
Thải Thuận Nhi và Luân Chi thuận lợi áp đảo tiên tộc phía tây, phía đông Mạch Liên và Hồng Thiên đang tự mình đối phó 6 vị Hóa Thần viên mãn, Ngạc Tôn thì đang đối phó với 2 tên Hóa Thần tu vi ngang với ngụy thánh tông.
Ý Hoan và Trương Quan phía bắc cũng là dẫn theo đệ tử áp đảo một phương, phía nam Hỷ, Nộ, Ai, Ố