Chỉ trong một canh giờ thi thể yêu thú Thánh Nhân thượng kì kia đã chỉ còn là một hài cốt, tuy chỉ là xương nhưng vẫn dẫn tới ánh mắt tham lam của rất nhiều tu sĩ nhân tộc.
Đặc biệt là những tán tu mất đi nhà cửa do yêu tộc xâm lấn, chỉ vì tài nguyên tu luyện mới chịu gia nhập trận doanh, hiện tại một bộ xương Thánh Nhân trước mắt, không sài được cũng có thể đem bán.
"Tà đạo, ngươi dám sát hại yêu thú ở Nam Hải, đây là trái với luật của quân doanh, mau khoanh tay chịu trói và giao Thánh Cốt ra đây.
"
Một tên tướng quân tu vi Thánh Nhân viên mãn đứng ra đầu tiên, đây là một tên tán tu giữ chức vị tướng quân, rất được lòng những tán tu khác.
"Phải, ngươi dám trái quân lệnh, nếu không muốn chết thì giao Thánh Cốt ra.
"
Có kẻ dẫn đầu thì sẽ kéo theo những kẻ tham lam khác nhập hội, nhất thời trong quân doanh đã có hơn mấy trăm cao thủ Thánh Nhân góp vui.
Dù không có luật vớ vẩn như cấm giết yêu thú ở Nam Hải, thì nhiều người kêu gào như vậy dần dần cũng sẽ được xem như sự thật.
Như Ý ở trên Thánh Cốt yêu thú thấy lũ nhân tộc kia ồn ào thì quay đầu nhìn lại, nàng ta nhảy xuống đối diện với tên tướng quân dẫn đầu nói:
"Nể mặt cung chủ đại nhân, ta cho ngươi ba tiếng đếm để cút.
"
Tên tướng quân dẫn đầu vẻ mặt khó coi, nhưng thấy nhiều người như vậy liền không sợ nói:
"Tà đạo, ngươi đừng có ăn nói ngông cuồng trước mặt bản tướng quân, bằng không xử theo quân pháp.
"
"Một.
"
Tướng quân kia không ngờ tới tên tà đạo trước mắt lại không chú ý tới lời nói của mình, trong lòng liền có một chút bất an.
"Hai.
"
Như Ý một tay đưa lên hướng về phía những kẻ ồn ào trước mặt, huyết bắt đầu hội tụ lại.
Tiếng đếm thứ ba chuẩn bị ra khỏi miệng thì hai đạo huyết ảnh khác đồng thời xuất hiện, một kẻ thân trần với đầy hình xăm nhìn như sương mù, cơ bắp cân đối cùng với đôi mắt màu vàng khác người, tóc ngắn vuốt ngược về sau, kẻ còn lại áo bào thất sắc cùng với đôi mắt cũng là thất thải quang sắc hiếm thấy, tóc cam trải dài tới thắt lưng không cột lại.
Một kẻ là Thiên Quyền thượng nhị Mạc Can và Huyết Băng thượng tam Tịch Dận trong nhóm bán quỷ của Hàn Vũ Thiên.
Như Ý chính là Huyết Vương thượng nhất, Mạc Can bước lên vẻ mặt có chút không vui nói:
"Thượng nhất, bọn chúng làm ngươi không vui sao?"
Mạc Can vừa nhìn liền biết tính tình nóng nãy không chút kiên nhẫn, vừa thấy sắc mặt đồng bạn không vui liền hai chân dang rộng tạo thành thế tấn, lòng bàn tay hướng phía đám nhân tộc phía trước.
"Thiên Quyền, Không Thức!"
Một quyền đang giữ thế tấn bổng đấm tới, một quyền va vào hư không lại tầm thường tới mức không thể tầm thường hơn.
"Ha ha ha, ngươi đang làm trò trẻ con gì vậy?"
"Tập võ thì về nhà chơi đi.
"
Những nhân tộc kia ngửa đầu cười lớn bao gồm cả tướng quân tán tu đi đầu.
Nhưng đột nhiên tên tướng quân phun máu văng ra chục trượng, va chạm hàng chục người phía sau, tới khi đâm vào tường thành mới dừng lại.
Trên bụng tướng quân tán tu lại có hình một quyền đấm lõm bụng, tất cả người đang cười bổng nhiên im bặt lại, không có bất kì động tỉnh nào.
Hắn dùng quyền tấn công vào không khí, đòn tấn công lại bay tới chỗ tướng quân tán tu, nên mới đánh bật hắn ra ngoài cùng với dấu nấm đấm ở bụng.
Mạc Can cười lớn thân hình nhảy lên liên tục dùng quyền đấm vào không khí, từng đợt quyền khí đánh tới chỉ trong chớp mắt Mạc Can đã đánh ra hơn trăm quyền.
"Sát Hồn Như Ý, Kiếm Như Quỷ Môn!"
Một đạo kiếm khí màu nâu đỏ chém ra ngăn trở toàn bộ quyền khí của Mạc Can, Khảm Nguyên đứng phía trước chúng tu ngăn trở một kích, hắn chỉ kiếm về phía Mạc Can nói:
"Quyền pháp không tệ, chết.
"
Khảm Nguyên vung kiếm chém tới, Mạc Can dùng quyền ngăn lại, một kiếm chém vào giữa quyền lại cắt sâu vào tới cùi chỏ mới dừng lại.
Mạc Can kinh ngạc nhảy về sau nhìn cánh tay trái bị chém thành hai khúc máu tươi be bét cười nói:
"Đây là lần đầu tiên ta gặp kẻ mạnh như ngươi, giới thiệu quý danh để khi chết ta còn ghi nhớ trong lòng.
"
"Khảm Nguyên.
"
Khảm Nguyên nhìn vết máu trên thanh kiếm rỉ sét thản nhiên nói, cánh tay bị cắt cắt thành hai phần đã nối lại hoàn chỉnh, không để lại bất kì giấu vết nào.
"Ta là Mạc Can.
"
Mạc Can tiếp tục đứng tấn toàn thân tản ra khí tức nặng nề như núi.
"Thiên Thân Vạn Thủ!"
Cơ thể Mạc Can bốc lên luồng khí màu lam nhạt tựa như sương mù, phía dưới chân hắn còn xuất hiện một trận pháp hình xoắn ốc.
Thiên Thân Vạn Thủ làm cho tốc độ, thể lực và đòn đánh của Mạc Can gia tăng gấp mười lần trong khoảng thời gian ngắn.
"Thiên Quyền, Trấn Diệt!"
Mạc Cao thân hình biến mất xuất hiện lần nữa là phía trên đỉnh đầu của Khảm Nguyên, một quyền tản ra sức mạnh kinh khủng áp đỉnh mà xuống.
Khảm Nguyên hai tay nắm chuôi kiếm đặt ngang phía trên đầu ngăn cản một quyền, trong mắt cũng là đầy sự ngưng trọng.
"Sát Hồn Như Ý, Kiếm Ý Vô Dạng.
"
Lưỡi kiếm của Khảm Nguyên tản ra tử sắc và huyết vụ như hóa lưỡi kiếm thành vô hình, một kiếm đẩy bay Mạc Can lên không trung.
"Thật mạnh, ngươi chính là người ta muốn tìm đấy, Khảm Nguyên!"
Mạc Can đáp xuống mặt đất ánh mắt tràn đầy vui mừng, hắn từ lúc trở thành bán quỷ tới nay vẫn chưa được đánh với ai mạnh đến vậy.
"Thiên Quyền, Vạn Quyền Quy Nhất!"
Mạc Can hai tay liên tục đấm ra quyền pháp, tốc độ cao tới mức Thánh Nhân thôi động nhãn lực vẫn không theo kịp, vạn quyền được đấm ra như hóa thành một, một quyền đơn giản nhưng làm ai cũng khiếp sợ.
"Sát Hồn Như Ý, Sát Phạt Hoàng Uy!"
Thanh kiếm rỉ sét hóa thành ra kim quang chói sáng cùng với kiếm ý trùng thiên, hai bên chuẩn bị va chạm thì một đạo thân ảnh xuất hiện ở giữa.
Hàn Diệp toàn thân tản ra hàn khí đóng băng cơ thể hai người lại tại chỗ, nét mặt của hắn có chút không vui nói:
"Các ngươi đi quá giới hạn thì phải?"
Khảm Nguyên ôm quyền thi lễ, còn Mạc Can thì quỳ một chân ôm quyền cúi đầu không dám ngẩn lên, Hàn Diệp nhìn về phía Mạc Can nói:
"Đừng có làm ồn trước mặt ta, nếu còn lần nữa thì ngươi sẽ không được phép sống.
"
Mạc Can đột nhiên thất khiếu chảy máu, hắn trừng mắt run rẩy, nhưng không có chút nào là dám phản kháng, miệng vẫn không ngừng chảy máu nói:
"Thuộc hạ đã rõ.
"
Hàn Diệp thu lại ý niệm thì Mạc Can mới ngừng chảy máu, hắn lui về sau đứng cùng đám người như ý, Hàn Diệp nhìn một đám tu sĩ hội tụ thì híp mắt nói:
"Bản cung chủ cũng cho các ngươi một cơ hội, nếu còn làm loạn thì chết.
"
Hắn phất tay đánh bay đám người trở về quân doanh, không một ai có thể chống đỡ nổi một đòn tiện tay của Hàn Diệp.
— QUẢNG CÁO —
Event
"Các ngươi đừng tùy tiện hành động, cứ ngồi yên một chỗ đợi lệnh đi.
"
"Rõ.
"
Ba vị bán quỷ cung kính lui về lêu trại của mình, Hàn Diệp cũng quay người trở về quân doanh, mọi thứ đã yên ổn như cũ.
"Cung chủ Vạn Niên, những kẻ mang đầy huyết khí kia là ai?"
Khảm Nguyên từ bên ngoài bước vào vẻ mặt có chút khó coi, lần đầu tiên hắn gặp một kẻ quái dị như Mạc Can, thể chất và khôi phục lại vượt xa người bình thường rất nhiều.
Khảm Nguyên dùng kiếm rất có tự tin cắt đôi cánh tay của Thiên Thánh, cũng sẽ không thể nào khôi phục trong thời gian ngắn như Mạc Can.
"Chuyện của Vạn Niên Cung, ngươi cũng muốn quản?"
Hàn Diệp ngồi ở bảo tọa vẻ mặt thản nhiên nói, Khảm Nguyên cau mày nói:
"Nếu không làm rõ chuyện này, thì Khảm Nguyên ta xin rút khỏi trận chiến, ẩn cư tu luyện vậy.
"
Hàn Diệp nhẹ gật đầu không chút bận tâm, chuyện đã thành ra như thế này thì hắn không cần quản nữa.
Kẻ nào muốn rời đi thì cứ rời, hắn chỉ quan trọng yêu tộc sẽ tiến quân vào lúc nào mà thôi, Khảm Nguyên quay người trong mắt có chút không vui rời khỏi lều trại.
Vạn Niên Cung, chính cung là Giao lão đang bận rộn thu xếp tài nguyên để đưa đến Nam Hải, lão ta từ biên giới Hoàn Thi trở về vẫn không có nghỉ ngơi một ngày, sắp xếp Tiêu Hạo tới Nam Hải cũng là ý của lão.
"Tiểu Hổ, ngươi khôi phục rồi sao?"
Giao lão thấy Hàn Tôn bước tới từ bên ngoài liền cười chào hỏi, Hàn Tôn nhìn sang chỗ khác nói:
"Tên đó của ta, không phải để cho lão già như ông tùy tiện gọi.
"
Hàn Tôn tuy bề ngoài tức giận, nhưng trong lại không chút để tâm, dù sao thì Giao lão cũng được hắn xem như bằng hữu, chỉ là một cái tên không cần phải tính toán.
Sơn dương chiến thú của Giao lão thu phục được cũng đã hóa thành hình người, tu vi Thiên Thánh cũng không kém cạnh trưởng lão, tên là Anh Vân.
Anh Vân nhìn như một thiếu niên, nhưng lại tràn đầy sinh lực và ý chí sắt đá