Trường Thạch ngồi cả buổi sáng cũng không có tên nào đến hỏi , đang ngáp thì chẳng may có con ruồi đâm trúng mồm hắn .Hắn bất ngờ quá , hay có thể hiểu là hắn " sốc " .Lập tức hai hàm trên dưới dập vào , đóng cửa động làm con ruồi đang cố sức dãy dụa trong mồm Trường Thạch. Con ruồi bị Trường Thạch dùng cái lưỡi nhớp nháp khua loạn xạ trong miệng đá trúng , hắn dùng lưỡi đẩy con mồi vào chính giữa răng hàm , " PHẬP " con ruồi ra đi , còn Trường Thạch lại hả hê vì suốt buổi sáng hắn chưa được môn đồ nào nên trong lòng ngay lúc này được giải tỏa .Bất ngờ từ đằng xa có thanh niên 16 17 chạy đến . Trường Thạch chưa nhìn rõ mặt , người thanh niên đã chạy đến trước biển " Thạch Tâm Phái " đã vội cúi đầuTrường Thạch hớn hở tỏ vẻ cao nhân " Ài zà , ngươi đứng lên đi chứ ta chưa có thu người làm đồ đệ đâu "Thanh niên kia thôi gập người đứng lên tay cầm quả táo đỏ .Thì ra hắn chạy đến nhặt quả tao mình làm lăn .Một pha vừa rồi làm Trường Thạch buồn bã hắn giải cái chiếu mục rách vài chỗ lên cỏ rồi nằm ngủ một mạch đến gần chiều tối .Nếu không nhờ có một nữ hài tử tuối khoảng 5 , 6 đến vỗ cho hắn một phát vào má hắn ngủ đến sáng ngày mai cũng được .Cái tên Trường Thạch này không có cốt khí Chưởng môn gì cả .Trường Thạch còn lơ mơ chưa tỉnh ngủ hẳn , như thằng ngốc ngồi giữa mảnh đất hoang vắng gãi gãi mặt má vẫn còn hỏi " Ớ , mọi người đâu hết rồi , đồ đệ ta đâu "Trường Thạch ngồi trong đại điện môn phái tiếp tục luyện công .Hắn làm bộ đang tu luyện nhưng nếu là người tu hành thì sẽ thấy hoàn toàn không có chút linh khí nào tập chung xung quanh cơ thể hắn cả.Nói thật , không phải vì Trường Thạch không muốn tư luyện đề cao thực lực mà do hắn không có chút tư chất nào . Đành chịu thôi , một thiếu niên trẻ lại ở thôn quê . Phụ mẫu và phụ thân thiếu niên Trường Thạch không có chút tư chất nào .Thiếu niên nhà quê này không biết thông tin gì nhiều về thế giới này .Không thể trách hắn được , không có tư chất thì hắn còn nghĩ đến tu tiên làm gì nữaTư chất của mỗi người không chỉ dựa vào độ may mắn mà còn dựa vào cha mẹ. Tư chất đời trước sẽ được truyền một phần cho con cái .Đặc biệt chín phần mười sẽ được một phần tư chất truyền từ người bố ,Qua mấy hôm trước đi thám thính biết được thành trì gần nhất hắn là Bắc Giang Thành. Tiếp đó là Ninh Bắc Thành , Hắc Lâu Thành và nhiều thành khác .Hắn không tu luyện được nên hắn trực tiếp nằm xuống chiếu đắp mền đi ngủ .Ngày hôm sau hắn lại đến nơi chiêu mộ đồ đệ . Hôm sau nữa hắn vẫn kiên trì đến tiếp , hôm sau nữa hắn cũng lại đến tiếp .Thời gian sự kiện chỉ kéo dài 1 tuần lễ .Ngày nào Trường Thạch cũng đến nhưng không tên nào để ý đến Trường Thạch ngoại trừ mấy tên đen hôi của của Bạch Hổ Phái và Thiết Ngưu phái bên cạnh.Có vài lần đồ đệ của hai môn phái còn đến trêu hắn phỉ báng hắn ." Sư đệ à ngươi gia nhập môn phái ta đi , Chưởng môn nhà ta không ngược đãi đệ đâu , Hahaha, ta chết cười mất , sư đệ xin lỗi ta không nhìn được , có ai dừng ta lại được không "Trường Thạch vẫn mặc kệ mấy tên trẻ trâu và vẫn kiên quyết nằm ngủ chờ người có duyên đến.Nhưng người có duyên không thấy lại trong lúc hắn ngáp chui thêm con ruồi nữa vào mồm hắn hại hắn phải sát sinh.Hôm đó hắn kết thúc sự kiện chiêu mộ sớm hơn mọi ngày , Trường Thạch đi