Ma Khuyển Hắc Ám (Cấp 20) (Tinh anh)
HP: 10.000
MP: 1.000
Kỹ năng: Cắn Xé, Vuốt Cào , Nhào Tới, Hắc Ám Ăn Mòn.
Ma Khuyển Hắc Ám thuộc loại quái nhanh nhẹn với lực công kích cao trong khi phòng thủ thì lại thấp, mặc dù là quái Tinh Anh cấp 20 nhưng nó cũng chỉ có 10.000 điểm sinh lực mà thôi.
Loại quái không có hình người nhỏ bé này không chịu được quyền cước của Vương Vũ được trang bị kỹ năng đầy đủ này.
Đá Tống Ngang, Băng Quyền, Siết Cổ!
Một bộ liên kích hạ xuống làm cho Ma Khuyển Hắc Ám bị đánh đến thoi thóp, Vương Vũ thuận thế phóng thêm một chiêu Niệm Khí Ba ra, đánh cho Ma Khuyển thành một bộ thi thể.
Bọn người Vô Kị đần người ra... Ôi đệt mợ, lần này tiêu đời rồi.
Minh Đô chỉ vào Vô Kị mắng: “Đều tại ngươi hết, để cho hắn đánh tùy thích, giờ thì được rồi, Gasol của phụ bản Thường đã đủ khó đánh, nay lại còn phụ bản Tinh Anh...”
[Nhắc nhở: Bạn đã bị đội trưởng Vô Kị cấm nói.]
“Đệt!” Minh Đô buồn bực.
“Sao vậy?” Thấy bộ dạng này của các đồng đội, Vương Vũ hơi khó hiểu.
Trong những người này chỉ có Vương Vũ chưa đánh phụ bản này bao giờ, cho nên hắn hoàn toàn không biết tại sao phải tránh Ma Khuyển Địa Ngục.
Xuân Tường nói: “Ngưu à... Lần sau trước lúc ngươi ra tay nhớ dùng đầu óc giùm một chút, hoặc là hỏi bọn ta, bây giờ ngươi tùy tiện đụng vào quái là sẽ chết cả lũ đó.”
“Chuyện gì vậy?” Vương Vũ lơ ngơ, quái nhỏ không phải để tiêu diệt sao? Giết nó còn có thể bị trừ điểm kinh nghiệm à?”
“Bởi vì đánh BOSS đầu không dễ, mất thời gian lắm.” Bao Tam giải thích cho Vương Vũ biết lý do vì sao không đánh Gasol.
Vương Vũ đăm chiêu nói: “À, thì ra là thế, ý của ngươi là năng lực chiến đấu của các ngươi không bằng con chó kia sao?”
“Ặc...” Đám người “các ngươi” này lại cảm thấy lòng tự tôn của cao thủ đã bị giày xéo một lần nữa.
Mặc dù không bằng chó là sự thật, nhưng nghe xong lại thấy không đúng thế nào ấy.
“Không phải là không bằng mà là lười đánh, tính ra người thắng chó cũng mất mặt lắm, đúng không...” Vẫn là Vô Kị da mặt dày, chống chế.
Mọi người rối rít phụ họa: “Đúng đúng đúng, Vô Kị nói đúng, chó cắn ngươi một cái, chẳng lẽ ngươi còn cắn lại nó sao?”
Xem ra chẳng ai trong bọn họ muốn vớ phải cái danh tiếng là không bằng chó cả.
“Ha ha.” Vương Vũ cười ha hả nói: “Các người ngốc thế, đây là trò chơi, coi là thật làm cái gì chứ? Chu dù nó là chó thì ít nhất cũng là BOSS, sẽ rơi ra đồ tốt đó...”
Mọi người khóc không ra nước mắt: “Mẹ kiếp, con mẹ nó là ngươi coi là thật trước cơ mà.”
Vô Kị nói: “Được rồi được rồi, đã mở quái rồi thì đánh đi, chờ một hồi Thiết Ngưu ngươi nhất định phải kéo chân BOSS cho tốt, đừng để nó tấn công chúng ta.”
“Ừ, biết rồi!” Vương Vũ siết cổ tay, nói với vẻ đầy tự tin, thân là một người học võ, Vương Vũ thích nhất là khiêu chiến loài sinh vật mạnh mẽ.
Dưới sự phối hợp của tám người, ba con Ma Khuyển Hắc Ám còn lại cũng nhanh chóng bị tiêu diệt.
Sau khi con Ma Khuyển Hắc Ám cuối cùng chết đi, nó cùng với xác của ba con Ma Khuyển Hắc Ám khác trên đất hóa thành một làn hơi màu đen, bay lên không trung.
Ngay sau đó, khí tức u ám dâng lên từ bốn phương tám hướng, từ từ hợp lại thành một con quái vật to lớn.
Tứ chi con quái kia chạm đất, cao xấp xỉ hai mét, răng nanh to đùng, đôi mắt như ngọn lửa, đuôi dài như rắn, hoàn toàn không nhìn ra con hàng này là một con chó.
Ma Khuyển Địa Ngục Gasol (Cấp 25)
HP: 200.000
MP: 5.000
Kỹ năng: Cắn Xé, Vuốt Cào , Nhào Tới, Hắc Ám Ăn Mòn, Khát Máu.
“Trời ạ, lại có con chó to như vậy... Giống gì thế?” Vương Vũ vô cùng ngạc nhiên.
“Lắp ghép mà thôi, đầu giống chó Béc giê, thân thể như chó Ngao Tây Tạng, móng vuốt như chó Bull...” Ký Ngạo nói với vẻ vô cùng chuyên nghiệp.
“Ồ, người trong nghề!” Nó biến thành như vậy cũng có thể nhận ra, Vương Vũ càng thêm kinh ngạc và khen ngợi.
Ký Ngạo đắc ý nói: “Nhà ta nuôi rất nhiều chó đó...”
Vô Kị ngắt lời cuộc tán dóc của hai tên Võ sư: “Bây giờ không phải là lúc thảo luận vấn đề về giống chó này, Thiết Ngưu, ngươi có chắc kéo được nó không?”
“Thử xem đã!!” Vương Vũ hoạt động chân tay xong liền nhào tới.
Nói thật với con chó to lớn như vậy, Vương Vũ vẫn là lần đầu tiên thấy, trong lòng thật sự có chút không chắc chắn, nhưng mà nó càng lớn thì sơ hở càng nhiều, Vương Vũ vẫn hiểu được đạo lý này, kéo nó cũng không thành vấn đề.
“Grừm!!”
Lúc Vương Vũ vọt đến trước người Gasol, rốt cuộc nó cũng ngưng tụ xong thành hình, gào một tiếng nói: “Là lũ ti tiện các ngươi...”
“Ầm!!”
-1173
Không chờ Gasol đọc xong lời thoại, Vương Vũ nhấc chân đá một cú vào cằm của Gasol, một cước này đạp đầu Gasol ngửa lui về phía sau, suýt chút nữa đã làm nó cắn đứt