Phần thưởng dành cho người đầu tiên giết BOSS đặc biệt vô cùng phong phú.
Con Niên Thú này tổng cộng tuôn ra bốn món trang bị cùng với một tấm bản vẽ.
Suối Nguồn Pháp Lực (Dây chuyền) (Bạch Ngân)
Vật công: 2 – 15
Ma công: 27 – 35
+ 11 trí lực
+12 tinh thần
Ma Pháp Tuôn Trào: Tăng 10% sát thương ma pháp của bản thân.
Khởi Nguồn Ma Pháp: Tăng 10% nội lực bản thân
Nghề nghiệp yêu cầu: Ma pháp sư, Mục sư
Cấp độ yêu cầu: 20
Nhẫn Hiền Giả (Nhẫn) (Tay trái) (Bộ trang phụcBộ trang phục)
Vật công: 5 – 15
Ma công: 15 – 22
+10 tinh thần
+12 thể chất
Bộ trang phụcBộ trang phục Hiền Giả 1/2
Thuộc tính Bộ trang phục
Nhẫn Hiền Giả (Nhẫn) (Tay Trái) 1/1
Nhẫn Hiền Giả (Nhẫn) (Tay Phải) 0/1
Hiền Giả Hồi Hoàn: Mỗi giây phục hồi 1% nội lực (Đã kích hoạt)
Sức Mạnh Hiền Giả: Tốc độ phóng kỹ năng tăng 5%
Nghề nghiệp yêu cầu: Thông dụng
Cấp độ yêu cầu: 1
Hai món này đều là đồ trang sức, trong Trọng Sinh, đồ trang sức là đồ vật tương đối khó kiếm.
Dây chuyền dành cho người chuyên tấn công nên bị Minh Đô lấy đi, Nhẫn Hiền Giả thì bị Vô Kỵ cầm lấy.
“Bộ trang phục Hiền Giả , cuối cùng cũng gom đủ rồi!” Vô Kỵ cầm lấy chiếc nhẫn, xúc động lệ rơi đầy mặt.
Đám người nhao nhao lườm nguýt, thì ra Vô Kỵ cũng là tên có được bộ trang phục.
Chỉ còn một đôi giày.
Tịch Chi Chiến Ngoa (Giày) (Bạch Ngân)
Vật phòng: 30 – 30
Ma phòng: 30 – 30
+11 nhanh nhẹn
+6 sức mạnh
Tịch Chi Cuồng Bạo: Tốc độ tấn công tăng 15%
Tịch Chi Dược Thiên: Trong phút chốc nhảy tới vị trí chỉ định trong phạm vi 5 mét. Thời gian hồi chiêu 60 giây.
Nghề nghiệp yêu cầu: Thông dụng
Cấp độ yêu cầu: 1
“Trời ơi!”
Khi nhìn thấy đôi giày, nước miếng của mọi người đều chảy ròng ròng.
Vật phòng và ma phòng đều cao, tốc độ đánh cũng cao thì không nói, chiếc giày Tịch Chi Dược Thiên này gần như là Di Chuyển Trong Nháy Mắt bản suy yếu vậy!
Hiện nay trong Trọng Sinh có hai kỹ năng được biết đến là thuộc loại này, đó là Truyền Tống Tâm Linh và Thiểm Hiện, nhưng đây đều là kỹ năng m xuất hiện vào giai đoạn sau của Pháp sư. Trong giai đoạn đầu của trò chơi mà xuất hiện loại kỹ năng này thì đúng là quá mạnh, huống chi kỹ năng Tịch Chi Dược Thiên còn xuất hiện trên một trang bị thông dụng.
Thử nghĩ xem, Thích khách biết di chuyển trong giây lát, Chiến sĩ biết di chuyển trong giây lát, Võ sư cũng biết di chuyển trong giây lát... Cảnh tượng này quả thực không dám tưởng tượng.
“Giày này chia thế nào đây?”
Vô Kỵ là hội trưởng công hội, hắn ta cũng khó xử, chiếc giày này cho ai cũng đều làm mất lòng những người còn lại, nhất là trong đoàn thể như Toàn Chân Giáo này, làm mất lòng ai cũng không dễ chịu.
Vương Vũ nói: “Chia gì chứ, quy tắc cũ, ra giá đi, ai trả cao là được!”
“Ngươi lượn mẹ nó đi!”
Đám người mắng nhiếc, người nào không biết bây giờ Vương Vũ có đầy tiền trong túi nên trong lòng không hoảng, đại gia như Danh Kiếm Đạo Tuyết cũng phải e ngại ba phần.
“Vậy phải làm sao bây giờ?” Vương Vũ hỏi.
“Phó mặc cho số phận!” Vô Kỵ nói xong, bèn lấy ra một viên xúc xắc lớn: “Tung xúc xắc đi!”
“Nếu như vậy thì ai chưa có trang bị chẳng phải sẽ thua thiệt sao?” Vương Vũ tốt bụng nhắc nhở.
Vô Kỵ đáp: “Ai tung được điểm cao thì mua lại theo giá thị trường!”
“Điều này có hợp quy củ không?” Vương Vũ có ngây ngô đến mấy, hắn cũng biết quy tắc của tung xúc xắc, nếu tung được điểm cao nhất là không phải mất tiền.
Vô Kỵ ngạo nghễ nói: “Toàn Chân Giáo chúng ta chính là một công hội không hợp quy củ!” Dứt lời hắn ta lập tức thuận tay tung xúc xắc, được 15 điểm.
“Ha ha ha!” Minh Đô thấy Vô Kỵ được 15 điểm, cười to: “Ai bảo ngươi tinh tướng! Hệ thống cũng ngứa mắt, coi ông Lý ta đây!”
17 điểm.
Cũng không cao hơn bao nhiêu.
Ngoại trừ bốn cô gái, những người còn lại cũng nhao nhao ném xúc xắc.
Cao nhất là Xuân Tường với 82 điểm, thấp nhất là Ký Ngạo với 2 điểm... Thật là bi kịch.
“Sao các em không ném xúc xắc?” Vương Vũ hỏi bốn cô gái.
Bốn cô rối rít lắc đầu: “Chiến đấu là việc của đám đàn ông các anh, chúng em không xen vào đâu.”
Thật ra trong lần chiến đấu này, các cô gái thật đúng là không góp sức nhiều, trừ Lý Tuyết ra thì ba người khác đều là đánh cho có, bọn họ thu được nhiều điểm tích lũy và tiền như vậy đã là điều mà các cô không dám tưởng tượng rồi, nào dám mơ đến trang bị.
“Thiết Ngưu, bớt nói nhảm đi, nhanh chóng ném xúc xắc nào, ngươi không ném thì nói để bần đạo cầm giày đi!” Xuân Tường thúc giục.
Hắc Ám Giáng Xuống có thời gian hồi chiêu quá dài, Xuân Tường ngồi trên tảng đã cả buổi rất xấu hổ, nếu mà hắn ta có được đôi