Tri Vi về đến nhà thì đã là chạng vạng tối, sau khi dùng xong bữa tối nàng mới phát hiện hình như có gì đó không đúng lắm - - tiếng sáo như có như không bên cạnh vậy mà hôm nay lại không còn nữa.
Tuy rằng tiếng sáo kia không lớn, không nghe kỹ thì không thể nào nghe thấy được, thế nhưng đột nhiên không còn âm thanh gì nữa khiến cho Tri Vi cảm thấy hơi không quen lắm.
Kế bên nhà bọn họ có một cậu bé khoảng chừng mười sáu tuổi, gần đây hắn đang bắt đầu tìm cách biến một cây sáo thành pháp khí, vô cùng siêng năng chăm chỉ luyện tập.
Nghe nói hắn cũng muốn có thể sớm ngày đột phá sơ giai tầng ba, bởi vì trước đây hắn đã tham gia thi bốn lần mà vẫn chưa vượt qua được nên khá là khó chịu, thế nên mới muốn đổi sang một cái pháp khí mới để thử xem sao.
Lục Tiêu và Đường Doanh chuẩn bị rất nhiều thức ăn phong phú vì Tri Vi, hai đôi mắt to sáng ngời tràn ngập mong đợi nhìn chằm chằm nàng.
Thế nhưng bọn họ lại không hề nhắc gì đến chuyện thi cử ngày mai, chắc là bởi vì không muốn gây áp lực tâm lý cho nàng.
Điều này cũng vô tình gây ra sự im lặng hiếm thấy trên bàn cơm, Tri Vi thử tìm đề tài để trò chuyện với cha mẹ: "Đồng Đồng bên cạnh