Hồ Trọng cười lạnh: “Chỉ có 50 nghìn đô la Mỹ, tôi cũng không buồn để ý, nhưng nếu cậu có thể đánh thắng 16 người này, tôi sẽ cho cậu thêm 50 nghìn đô nữa.”
Tách, Diệp Vô Phong búng tay: “Hồ Trọng, là chính anh nói đấy nhé! Tôi thắng rồi anh đừng có quỵt nợ!”
Hồ Trọng gật đầu: “Cứ quyết định như vậy đi! Bắt đầu đi!”
Lúc đó, chín tên vệ sĩ khác của Hồ Trọng cũng lặng lẽ từ xa tiến lại gần, chuẩn bị tới để chi viện.
Diệp Vô Phong biết rõ sáu tên vệ sĩ này được anh ta thuê từ Ấn Độ đến, võ công của ai cũng vô cùng cao cường, hơn nữa lại có sở trường trong tấn công phối hợp, lại được rèn luyện trong bộ đội, trải qua sự kiểm nghiệm của sự sống và cái chết.
Võ công của sáu người này nhất định đã đạt đến trình độ Lô hỏa thuần thanh.
Kỹ thuật tấn công phối hợp của sáu người này vô cùng ảo diệu, hơn nữa động tác cũng vô cùng đơn giản.
Những người bình thường hoàn toàn không thể có được những động tác như thế.
Kể cả là Giả Ba Nhĩ, nếu cho anh ta đánh với sáu người này, anh ta cũng chỉ có thể miễn cưỡng đối phó được với ba người trong số này, nếu là bốn người, anh ta nhất định sẽ thua chắc.
Diệp Vô Phong nhìn ra được một chút mánh khóe lúc sáu người này tiếp cận anh.
Diệp Vô Phong không khỏi nhíu mày: “Ấn Độ cổ đúng là có những thứ vô cùng khó hiểu, mấy tên này không lẽ đều là truyền nhân tập yoga sao?”
Hai người trong số đó lộn nhào tới, hai người khác lại phối hợp với nhau, anh ôm tôi cao hơn đầu, sau khi tiếp đất tôi lại ôm anh qua đầu, cứ như thế ồ ạt ào tới.
Còn hai người nữa có tư thế vô cùng lạ lùng, giống như đang xuyên hoa vậy, tiến gần về phía anh bằng một cách phương thức khiến người khác phải hoa mắt chóng mặt.
Diệp Vô Phong biết rõ, người luyện yoga có xương khớp rất khác với người thường.
Bọn họ có thể uốn cong ở những bộ phận mà người bình thường không thể uốn cong được.
Trong lúc đối địch, có rất nhiều chiêu thức vượt ra ngoài tưởng tượng của đối phương, khiến đối thủ bất ngờ không kịp đề phòng mà trúng chiêu.
Lần đầu tiên Diệp Vô Phong phải đối mặt với những động tác hết sức lạ lùng của sáu người này, anh chật vật một lúc, đánh nhau một lát không ngờ đã phải nhận mười mấy quyền cước của đối phương.
Cũng may khả năng chịu đòn của Diệp Vô Phong cũng không phải tầm thường, nếu không chỉ vài chiêu đó cũng đủ để người khác nằm bò ra đất.
Đột nhiên Diệp Vô Phong nhảy ra khỏi vòng tròn đó, trong đầu anh thấp thoáng hiện lên những chiêu thức vừa rồi của đối phương.
Phải nói rằng công lực của sáu người này cũng không quá cao, về cơ bản đều là Cấp đại sư đỉnh phong, hơn nữa động tác của bọn họ cũng không quá nhanh, nhưng khi kết hợp lại với nhau lại đạt hiệu quả đến mức huyền diệu.
Ví dụ như trong lúc hai người của đối phương tấn công trước mặt Diệp Vô Phong, trong lúc anh đang phải phòng thủ, đột nhiên lại có hai người khác đột ngột xuất hiện ở dưới đũng quần.
Hai người còn lại lại vòng xung quanh tấn công vào hai bên trái phải, Diệp Vô Phong cho dù có giỏi đến đâu nhưng cũng không có được ba đầu sáu tay nên thường xuyên phải chịu đòn.
Sáu người đó liên tục bao vây lấy Diệp Vô Phong, thi triển những kỹ thuật phối hợp tấn công vô cùng biến ảo và khó đoán.
Diệp Vô Phong lùi dần lại về phía sau, anh cũng thấy mình đã lùi đến góc tường.
Hồ Trọng thầm cười lạnh: “Diệp Vô Phong, võ thuật của Trung Quốc có mạnh hơn nữa thì cũng làm gì được chứ? Không phải vẫn trở thành bao cát cho đám vệ sĩ của tôi như thường sao?”
Giả Ba Nhĩ từ từ hồi phục lại, cuối cùng anh ta cũng đứng được vững.
Chín người vệ sĩ còn lại thấy bên của mình đã chiếm được thế thượng phong nên chỉ ôm tay đứng nhìn, dáng vẻ vô cùng thoải mái.
Hồ Trọng nói: “Diệp Vô Phong, nếu trận này cậu thua thì nộp cả 50 nghìn đô la trước đó ra đây! Ha ha, nhưng nếu cậu bị thương thì tôi cũng không quan tâm!”
Đúng là Diệp Vô Phông không quen với việc dùng yoga để đối phó với võ thuật của Trung Quốc.
Giống như trong đánh bóng bàn, nếu để tuyển thủ tay trái đánh với tuyển thủ tay phải, tuyển thủ tay trái nhất định có thể làm quen với cách đánh của tuyển thủ tay phải nhưng tuyển thủ tay phải lại cảm thấy rất khó để đánh lại đối phương.
Sáu gã cao thủ yoga này tiếp tục đánh những chiêu thức mà Diệp Vô Phong không thể ngờ tới nên anh tiếp tục là người chịu thiệt.
Chịu hơn mấy chục chiêu, Diệp Vô Phong cảm thấy xương cốt trên người mình gần như bị đối phương đánh tan.
Sau khi lùi đến góc tường, tay chân của sáu người kia lại càng ập đến như