Thần Cấp Ở Rể

Chương 583


trước sau

Chương 583:

Trương Long Trương Hổ cảm thấy lời này của Dương Chấn Hoa thực sự quá độc á, thế nhưng bọn họ cũng biết giờ phút này nếu không thể hiện sự quyết tâm của mình, thì ai mà biết được Diệp Vô Phong có đi dọn sạch Liêu Đông hay không.

Đúng lúc này, bác sĩ từ bên trong đi ra, mặt mày mệt mỏi, gật đầu với Dương Chấn Hoa: “Bệnh nhân đã thoát khỏi cơn nguy kịch, nhưng cánh tay trái tổn thương rất nghiêm trọng, có lẽ sau này sẽ không dùng cánh tay như bình thường được nữa.”

Diệp Vô Phong hờ hững nhìn đối phương, trong khi Dương Chấn Hoa biến sắc: “Bác sĩ, không có cách nào giúp bệnh nhân hồi phục được sao?”

Bác sĩ lắc đầu: “Tôi thực sự xin lỗi, chúng tôi đã cố hết sức.”

“Bác sĩ, ông có thể nghĩ cách được không, dù tốn bao nhiêu tiền chúng tôi cũng sẵn sàng trả!” Dương Chấn Hoa kéo tay bác sĩ lại, nhưng bác sĩ chỉ thở dài: “Không còn cách nào, tay của anh ấy bị thương rất nặng, nhất là tay trái đã bị trúng đạn, xương cốt bị đánh nát, nếu như không phải đưa tới bệnh viện kịp thời, tay của anh ấy sẽ bị phế bỏ.”

Bác sĩ đều đã nói được mức này, Dương Chấn Hoa biết nói nhiều cũng không có cách nào, chỉ có thể để bác sĩ rời đi.

Ông hổ thẹn nhìn Diệp Vô Phong, Diệp Vô Phong xua tay: “Ông đi làm chuyện của mình đi, ở đây có tôi rồi.”

Dương Chấn Hoa giờ mới rời đi.

Bởi vì một câu của Diệp Vô Phong, Dương Chấn Hoa dùng toàn lực đào sâu Liêu Đông tận ba tấc.

Hàn Kỳ được đưa tới phòng chăm sóc đặc biệt, nhưng anh vẫn trong tình trạng hôn mê không tỉnh, Lâm Thư Âm cũng đã tới bệnh viện.

Diệp Vô Phong nhìn Trương Long Trương Hổ đứng cách đó không xa, đây là người Dương Chấn phái tới bảo vệ Lâm Thư Âm, chỉ vì sợ chuyện lần trước sẽ xảy ra.

Nếu có thêm lần nữa, ông ta chết không nhắm mắt.

“Hàn Kỳ sao rồi?” Lâm Thư Âm lo lắng hỏi.

“Cậu ấy đã thoát khỏi nguy hiểm, không còn vấn đề gì, nhưng tay trái cậu ấy sẽ không sử dụng bình thường được.” Diệp Vô Phong bất đắc dĩ lắc đầu.

Anh rất cảm kích Hàn Kỳ, nếu lúc ấy Hàn Kỳ không đứng ra chặn đòn tấn công của bọn côn đồ, thì dù có xe chống đạn, cũng không thể an toàn tuyệt đối, những người kia hoàn toàn có thể đốt xe.

Đến lúc đó, Lâm Thư Âm ở bên trong cũng chỉ chờ chết

“Sau này Hàn Kỳ sẽ là phó tổng giám đốc công ty Hoa Cường tại chi nhánh Liêu Đông, đội trưởng bảo an để người khác làm đi.” Lâm Thư Âm rất nhanh quyết định công việc tương lai của Hàn Kỳ.

Có thể nói Lâm Thư Âm đã quyết định sống cuộc sống thoải mái, phó tổng giám đốc chi nhánh Liêu Đông công ty Hoa Cường là một chức vụ nhàn nhã nhưng tiền lương và phúc lợi đều rất cao.

 

Đương nhiên Diệp Vô Phong không có ý kiến gì cả, đừng nói là phó giám đốc chi nhánh công ty, kể cả là phó giám đốc tổng công ty anh cũng đồng ý cho.

Vì nếu Hàn Kỳ không ngăn những người đó lại, vợ của anh đã chết ở đó.

Đây là chuyện có xác suất xảy ra rất cao.

“Anh sẽ cho người tới đây để bảo vệ anh ta nhưng vẫn còn một số chuyện phải giải quyết. Tỉnh Liêu Đông xem ra cũng không an toàn lắm, hay là anh đưa em trở lại thành phố Tam Giang nhé.” Diệp Vô Phong không mong Lâm Thư

Âm ở lại Liêu Đông bên này và sẽ gặp nguy hiểm.

Thế nhưng Lâm Thư Âm lại lắc đầu: “Không được, anh ở đâu thì em sẽ ở đó. Hơn nữa em không thấy sợ chút nào, công ty Hoa Cường vẫn cần em giải quyết một số chuyện, kể cả có về thành phố Tam Giang thì em cũng phải làm xong những công việc đó rồi mới bàn tiếp được.”

Diệp Vô Phong không làm được gì hơn trong chuyện này, anh biết rõ vợ mình không phải là một người thích trốn chạy.

Anh ôm Lâm Thư Âm: “Được, nhưng em vẫn phải đảm bảo sự an toàn của mình, nếu như gặp nguy hiểm, em phải gửi định vị cho anh ngay lập tức, anh sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để tới bên cạnh em.”

Lâm Thư Âm nở nụ cười hạnh phúc và gật đầu.

Buổi tối, trong phòng khách nhà mình, Diệp Vô Phong đang ngồi ung dung trên sofa thì Đường Trảm hồng hộc xông vào: “Đại ca, tôi đã tìm ra được thằng khốn nạn đã ra tay với chị dâu rồi.”

Sau khi giải quyết Parker xong, đám người Đường Trảm giống như hoàn toàn biến mất, đến bây giờ mới xuất hiện trở lại, Diệp Vô Phong còn tưởng rằng anh ta gặp phải chuyện gì.

Không ngờ là anh ta đi điều tra chuyện này.

Đường Trảm còn tìm ra được kẻ đứng đằng sau nhanh hơn cả Dương Chấn Hoa, Diệp Vô Phong không hề bất ngờ bởi chuyện này vì dù sao năng lực điều tra của Đường Trảm cũng là mạnh nhất trong số Tứ Đại Thiên Vương.

Chỉ cần có một chút dấu vết thì Đường Trảm cũng có thể căn cứ vào những manh mối đó để tìm hiểu ra mọi chuyện. Mặc dù thực lực của Đường Trảm không phải là mạnh nhất trong số Tứ Đại Thiên Vương nhưng là người có tốc độ hoàn thành nhiệm vụ nhanh nhất và tất cả đều là nhờ khả năng thăm dò kỹ càng của anh ta.

“Nói đi.”

Khuôn mặt Đường Trảm lộ ra vẻ đắc ý rõ ràng, anh ta ngồi xuống bên cạnh Diệp Vô Phong: “Đại ca, anh có biết không, thực ra những người đó đều bị một người tên Hồ Quý chỉ đạo. Sau lần thất bại trước, Hồ Qúy trốn thoát được là nhờ vào sự bảo vệ của đàn em, nhưng trước khi rời khỏi Liêu Đông, anh ta đã treo một giải thưởng, trị giá 300 tỷ, nói anh giết được anh hoặc Lâm Thư Âm có thể lấy được 300 tỷ tiền thưởng của Hồ Quý đưa ra trên trang web.

Đương nhiên Diệp Vô Phong biết trang web treo giải thưởng để thuê sát thủ giết người nhưng anh không ngờ Hồ Quý lại hèn hạ như vậy, dám nhằm vào Lâm Thư Âm.

Nếu như anh ta chỉ nhằm vào một mình anh thì chẳng có vấn đề gì cả, anh tin tưởng rằng mình có thể xử lý được tất cả những tên muốn lấy mạng của anh. Nhưng Lâm Thư Âm chỉ là một người phụ nữ yếu đuối, không biết một chút võ nào, nếu sát thủ ra tay với cô, về cơ bản cô chỉ có còn con đường chết.

Mọi người đều biết được thực lực của anh, cũng biết giết chết anh là chuyện không thể làm được nên mới chuyển mục tiêu sang người Lâm Thư Âm.

Đối với những sát thủ đó, 300 tỷ là một số tiền vô cùng hấp dẫn, không chỉ là với những sát thủ mà với cả một số thế lực nhỏ sống ngầm ở Liễu Đông cũng vô cùng có sức hấp dẫn.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện