Chương 638:
“Chẳng lẽ thật sự bị tôi nói trúng rồi? Cuối cùng thì cô vẫn tính cho tôi một điệu nhảy thần tiên?” Đối với chuyện này Diệp Vô Phong cực kỳ khó hiểu.
Dù sao thì trong ấn tượng của anh, A Mịch hẳn là sẽ không làm ra loại chuyện như thế này, anh cũng đã xác nhận thân phận của A Mịch khi ở trong cục cảnh sát rồi.
Xác thực là cảnh sát.
A Mịch chỉ trầm mặt xuống, cũng không nói chuyện, mà năm người đàn ông tiến vào, Chung Trấn Đào nhuộm cái đầu màu xanh lá cây tức giận nói: “A Mịch, em có ý gì? Không phải em vẫn luôn biết tâm ý của anh sao? Hơn nữa anh cũng đã nói qua, anh thích em, em là người phụ nữ của anh, ai cũng không được động vào em.”
A Mịch chỉ lạnh nhạt vắt chéo hai chân, ngay lập tức bày ra khí thế của một tên côn đồ, chỉ thiếu mỗi điếu thuốc: “Loại chuyện này là anh tình tôi nguyện, tôi thích mẫu người như thế này, mà không phải mẫu người như anh. Hơn nữa, anh luôn miệng nói thích tôi, vậy khi tôi bị bọn người Lý Thích đưa đi thì anh đang ở đâu?”
Chung Trấn Đào vội vàng giải thích: “Lúc đấy anh thật sự không biết em bị đưa đi, anh đang ngủ mà.”
A Mịch cười nhạo: “Vừa thôi, anh cho rằng tôi thật sự không biết sao? Đám đàn em của anh không phải tin tức rất nhanh sao? Các anh sẽ không biết tôi bị Lý Thích đưa đi sao?”
Chung Nhất Đào tự dưng không biết phải trả lời A Mịch như thế nào, cuối cùng anh ta chỉ mũi nhọn về phía Diệp Vô Phong: “Thằng khốn này, mày có biết cô ấy là phụ nữ tao không mà dám ở cùng một chỗ với phụ nữ của tao?”
Diệp Vô Phong vẫn kinh ngạc nhìn A Mịch như cũ, chỉ thấy A Mịch cho anh một cái nhìn, giống như cầu xin Diệp Vô Phong diễn tiếp cảnh này.
Nhìn bộ dạng của Chung Trấn Đào, anh cũng không cáu kỉnh lắm, cho nên lạnh nhạt nói: “Mọi người đều là bạn tình tôi nguyện, cũng không phải là tôi bức bách cô ấy làm loại chuyện này.”
Chung Trấn Đào căm phẫn chỉ vào Diệp Vô Phong: “Tao không cần biết mày là ai, hôm nay tao sẽ giết mày.”
Mấy đứa đàn em phía sau lưng anh ta xông lên về phía Diệp Vô Phong, ở căn phòng nhỏ này có vẻ có chút chật chội, nhưng đối với Diệp Vô Phong mà nói thì căn bản là không có ảnh hưởng nhiều lắm.
Quyền cước nhanh chóng xuất ra, chỉ thấy bốn tên đàn em đều bay ngược
Mà cuối cùng chỉ còn lại Chung Trấn Đào là còn có thể đứng lên, vẻ mặt Chung Trấn Đào trở nên kinh hãi, hoàn toàn không ngờ rằng Diệp Vô Phong có thể giải quyết đám đàn em của anh ta dễ dàng như thế.
Diệp Vô Phong đặt một tay lên bả vai của anh ta, ngay tức khắc cả người anh ta đều run lên, biểu cảm trên mặt biến từ hung ác thành sợ hãi.
Hai tay anh ta chắp lại: “Đại ca, em có mắt không thấy Thái Sơn, thực ra người phụ nữ này không phải của em, anh tha cho em đi.”
Diệp Vô Phong lạnh nhạt hỏi: “Mày nói tao tha cho mày thì tao tha cho mày chắc, như vậy không phải rất mất mặt sao?”
Chung Trấn Đào bày ra bộ mặt đau khổ, cũng không có bất cứ ý kiến nào, giờ phút này anh ta chỉ muốn rời khỏi nơi này, những chuyện còn lại cũng không muốn quan tâm cái gì hết.
“Đại ca, em cút ra ngoài, em quỳ ra ngoài được không, anh tha cho em đi.”
Diệp Vô Phong nở nụ cười: “Vừa nãy tao nghe nói tin tức của mày rất nhanh đúng không?”
Chung Trấn Đào nhanh chóng gật đầu.
“Vậy đưa phương thức liên lạc của mày cho tao, đến lúc tao cần mày cung cấp tình báo thì tao sẽ tìm mày.” Diệp Vô Phong nói.
Chung Trấn Đào vội vàng lấy giấy và bút, viết số điện thoại lên giấy, chỉ là lúc này Diệp Vô Phong lại nói thêm một câu: “Nếu như cái số điện thoại này mà không liên lạc được với mày thì tao sẽ đặc biệt đi tìm mày, chẳng qua đến lúc đó mày đừng nói là tao không tha cho mày.”
Chung Trấn Đào vội vàng gạch số điện thoại, sau đó lại viết lại một cái mới.
Lúc này Diệp Vô Phong mới hài lòng cất tờ giấy: “Được rồi, không còn chuyện gì nữa thì chúng mày có thể rời đi, sau này A Mịch chính là người phụ nữ của tao, chúng mày không được tìm đến cô ấy nữa.”
Đương nhiên mấy người Chung Trấn Đào sẽ không đến đây nữa, bây giờ bọn họ coi như là biết được thực lực của Diệp Vô Phong rồi, dễ dàng hạ gục bọn họ như thế, hiển nhiên là đã từng luyện qua.