- Ông còn quân bài gì chưa lật thì lấy ra đi.
Mạc Phàm nhướn mày, nhìn điện chủ Thần Điện nói.
Thần Điện truyền thừa nhiều năm như vậy, hẳn là không chỉ có những thứ này.
Hai tay điện chủ Thần Điện nắm lấy thần điển, hơi dùng lực một chút, thần điển bị ông ta xé nát, hóa thành từng mảnh.
Những mảnh nhỏ này không rơi xuống, trái lại sáng lên bạch quang thần thánh, chiếu lên người điện chủ Thần Điện.
Chỉ trong phút chốc, chiến giáp bạch kim che khuất toàn thân điện chủ Thần Điện, chỉ để lộ đôi mắt, ngọn lửa màu vàng không ngừng thiêu đốt bên ngoài người ông ta.
Chiến giáp lộng lẫy, khiến cho người ta có cảm giác không gì phá nổi.
- Áo giáp thần thánh?
Kamon và Thứ Thần nhìn áo giáp trên người điện chủ Thần Điện, vô cùng khiếp sợ nói.
Khi Thần Điện phát hiện ra Chúng Thần Sơn, ngoại trừ chiếm được lực lượng truyền thừa của Chúng Thần Sơn ra, cũng đạt được hai kiện Chân Thần Khí trên tượng đá thiên sứ, đó là áo giáp thần thánh và quyền trượng thần thánh.
Áo giáp thần thánh là chiến giáp của thiên sứ, được xưng là có thể ngăn cản toàn bộ công kích dưới thần, ngăn cản được toàn bộ những vật ô uế ô nhiễm, còn được chúc phúc của Đại Địa Chi Thần, người mặc vào có thể đạt được lực lượng vô cùng cường đại.
Quyền trượng thần thánh là lực lượng chế tài và xét xử của thiên sứ, lúc thế lực Thần Điện cường đại nhất, có không biết bao nhiêu người được định nghĩa là tà ác bị quyền trượng thần thánh đập nát đầu.
Mấy trăm năm trước, hai kiện pháp khí này đã bị hủy đi trong trận đấu tranh thế lực giữa Thần Điện và Hắc Ám Giáo Đình, Thứ Thần và mấy thế lực khác.
Áo giáp thần thánh bị dập nát hoàn toàn, quyền trượng thần thánh bị gãy thành ba phần Vinh Diệu Quyền Trượng, Thánh Linh Bảo Thạch và Thần Lệ, Vinh Diệu Quyền Trượng và Thánh Linh Bảo Thạch bị Hắc Ám Giáo Đình và Thứ Thần đoạt được, Thần Điện chỉ còn lại Thần Lệ.
Bởi vì hai đại thần khí bị hủy hết, thế lực của Thần Điện xuống dốc không phanh.
Nhưng mấy đại thế lực bọn họ vì hủy diệt hai kiện thần khí này, cũng gần như dồn hết tất cả cao thủ Thần Cảnh.
Không ngờ áo giáp thần thánh không bị hủy đi, còn xuất hiện lúc này.
Thân thể của điện chủ Thần Điện không so được với Mạc Phàm, nhưng có áo giáp thần thánh ở đây, sẽ càng mạnh hơn Mạc Phàm.
Hơn nữa điện chủ Thần Điện không chỉ có áo giáp thần thánh.
Áo giáp thần thánh vừa xuất hiện, tay còn lại của điện chủ Thần Điện vươn ra hư không, khi rút lại một thần trượng rực rỡ xuất hiện trong tay ông ta.
Quyền trượng này cao cỡ một người, toàn thân như ngọc, bên trên còn có một viên bảo thạch thủy tinh to bằng nắm tay, chất lỏng như chuyển động quanh bảo thạch này, không ngừng bơi lội.
- Đây là quyền trượng thần thánh sao?
Để tỏ thành ý cùng đối phó Mạc Phàm, Thứ Thần và Hắc Ám Giáo Đình trả lại hai bộ phận khác của quyền trượng cho Thần Điện, quyền trượng thần thánh được tạo ra lần nữa.
Mặc áo giáp thần thánh, tay cầm quyền trượng thần thánh, khí thế toàn thân điện chủ Thần Điện dâng cao, ánh mắt nhìn Mạc Phàm như chất lỏng của rắn độc.
- Mạc Phàm, không phải cậu không muốn hiến tế tiểu nha đầu này sao, vậy bản điện chủ thành toàn cho cậu.
Nói xong, quyền trượng thần thánh trong tay ông ta nhanh chóng đâm về phía Dạ Tình.
Cho dù Thần Điện bị mấy đại thế lực khác cùng bao vây tấn công, Thần Điện cũng không yếu kém như hôm nay.
Những thế lực hủy thần khí của Thần Điện, anh linh của tất cả cao thủ đều bị giam giữ trong Chúng Thần Sơn, trọn đời không thể an giấc ngàn thu.
Một tên tiểu tử như Mạc Phàm, vậy mà bức bọn họ tới đường cùng như vậy.
Không phải Mạc Phàm không muốn nha đầu này bị hiến tế sao, vậy nha đầu này đi chết đi.
Giết nha đầu này trước, lấy một chút lợi tức, rồi lại giải quyết Mạc Phàm.
Có Mạc Phàm còn lợi hại hơn cả trích tiên làm tế phẩm, vậy là đủ rồi.
Mạc Phàm còn chưa kịp ra tay, chỉ nghe “phập” một tiếng, xem ra quyền trượng không sắc bén đã đâm vào ngực Dạ Tình.
Lông mày Dạ Tình hơi nhíu lại, trong chớp mắt máu đỏ tươi nhuộm đỏ người cô, một đám lửa màu vàng dấy lên trên người cô.
Trong ngọn lửa có thể nhìn thấy mơ hồ, linh hồn còn lại của Dạ Tình như giấy nhanh chóng bị đốt đi.
Chỉ trong phút chốc, ngọn lửa tắt, linh hồn Dạ Tình hết.
Theo ngọn lửa tắt, bỗng nhiên
Ma Pháp Trận to lớn trên bầu trời lấy Mạc Phàm làm trung tâm tối sầm lại, nghi thức cũng bị tạm dừng.
Không ít người ở đây sửng sốt, dù thế nào cũng không ngờ điện chủ lại ra tay với Dạ Tình.
Nhưng rất nhanh mọi người đều nhếch miệng, cười vui vẻ.
Sở dĩ điện chủ Thần Điện gi ết chết Dạ Tình, không chỉ vì tử chiến đến cùng, hiển nhiên là dựa vào hai kiện thần khí có tin tưởng đối phó cả Phật, nếu không sao dám không để cho mình chút đường lui?
- Thật thú vị, chỉ sợ lần này còn không biết hươu chết về tay ai đâu.
Có người cười nói.
Cách đó không xa, mắt Mạc Phàm mở to, ngơ ngẩn nhìn Dạ Tình mất linh hồn, hiếm khi lộ ra vẻ khó mà tin.
- Đã chết sao?
Một đời này hắn trọng sinh, quả thật hắn thay đổi rất nhiều thứ, thay đổi vận mệnh Mạc gia, cuối cùng cũng ở bên Tiểu Tuyết, phế đi vị hôn phu của Dạ Tình, chữa khỏi bệnh trên người cô.
Nhưng hắn không ngờ tới, bởi vì hắn mà làm liên lụy tới Dạ Tình.
Ngay sau đó hắn nhíu mày, lửa giận mạnh hơn trước đâu chỉ mười lần dấy lên trên người hắn, khí kình long toàn phong khàn giọng gào thét xung quanh hắn, năng lượng kh ủng bố dao động khiến người ta hít thở không thông.
- Mạc Phàm tôi không diệt Thần Điện các người thì tuyệt đối không về Hoa Hạ, bắt đầu từ điện chủ Thần Điện các người đi.
Nếu điện chủ Thần Điện đâm vào người hắn, hắn không có một chút ý kiến nào.
Điện chủ Thần Điện lại ra tay với một trong những bạn tốt của hắn, một cô gái bình thường, Thần Điện phải bị diệt, điện chủ Thần Điện sẽ phải chết, cho dù thiên sứ tới cũng không cứu được.
Dưới chân hắn vừa động, thân thể cháy sáng ngọn lửa huyết sắc như sao băng xẹt qua không trung, tiếng sấm đinh tai nhức óc vang lên, một quyền kinh thiên động địa đánh về phía điện chủ Thần Điện.
Trong chớp mắt, hắn đã đến trước người điện chủ Thần Điện.
- Chết, bây giờ người chết sẽ là cậu, thần nộ!
Điện chủ Thần Điện không sợ hãi, quyền trượng thần thánh mang theo ánh sáng thánh khiết không do dự đâm về phía Mạc Phàm.
Tuy áo giáp thần thánh và quyền trượng thần thánh đều được chữa lại, chỉ có thể dùng một lần cuối cùng, ông ta vốn không định sử dụng, nếu dùng, dựa vào mình Mạc Phàm thì có năng lực gì?
Quyền trượng đánh ra, hai đạo sáng trong gương mặt thần linh trên bầu trời cũng bắn về phía Mạc Phàm.
Mạc Phàm làm như không nhìn thấy, quả đấm đánh về phía đầu điện chủ Thần Điện.
Bên trong mũ giáp, điện chủ Thần Điện thấy Mạc Phàm điên rồi, thì cười lạnh lùng, không thèm nhìn quả đấm của Mạc Phàm, quyền trượng vẫn đâm về phía trái tim Mạc Phàm.
“Bùm!”
Quyền trượng đâm vào ngực Mạc Phàm, hai đạo ánh sáng cũng chiếu lên vai trái vai phải hắn.
Trên người Mạc Phàm chớp lóe hồng quang, đỡ quyền trượng và ánh sáng.
Nhưng theo quyền trượng đâm về phía ngực Mạc Phàm, hồng quang trên người Mạc Phàm tối dần đi.
Một quyền bá đạo của Mạc Phàm đập trúng mặt điện chủ Thần Điện, lại bị vùng ánh sáng trắng trên áo giáp thần thánh ngăn lại.
Theo chấn động của hư không, bão bay về hai phía, hai người đều lùi về sau.
Một kích của điện chủ Thần Điện không thể làm Mạc Phàm bị thương, nhưng ông ta nở nụ cười.
- Hô hô, tôi nói này Mạc Phàm, bây giờ người chết chỉ có cậu, bản điện chủ muốn xem cậu có bao nhiêu huyết dịch để đốt.