Bên trong miệng núi lửa vĩ đại ở Bắc Mĩ, nham thạch nóng chảy huyết sắc không ngừng khởi động, thỉnh thoảng có từng khối cự thạch rơi xuống, nhấc lên gợn sóng trong nham thạch nóng chảy.
Tảng đá cứng giống như khối băng rơi vào trong nước sôi, tảng đá nhỏ đi rất nhiều trong nham thạch nóng chảy.
Chỉ trong phút chốc, tảng đá đã biến mất bên trong nham thạch nóng chảy, một vùng bọt khí bốc lên.
Một tảng đá to bị hòa tan hoàn toàn.
Bất chợt…
Vị mỹ nữ này nhíu mày, một ấn ký Phượng Hoàng lóe lên trên mi tâm bà ta.
Vị mỹ nữ này mở to mắt, trong mắt lóe lên sắc lạnh.
Ấn ký này là thần thông đạt được khi bà ta trở thành Phượng Hoàng ngũ cấp, có tên là Vạn Phượng Minh.
Chỉ cần gieo hạt giống này lên người, một khi kích hoạt hạt giống này bà ta sẽ cảm nhận được.
Bà ta có thể thông qua hạt giống này hàng lâm năng lực của bà ta, gần như tương đương với bà ta đích thân đến.
Bà ta chỉ cho mấy cấp cao có quan hệ tốt hơn trong Nguyệt Hạ Chi Dực hạt giống Vạn Phượng Minh này.
Hạt giống này chưa từng được kích hoạt, bởi vì những người bà ta cho hạt giống đều là người biến dị tứ cấp, lúc này lại có ba hạt giống cùng được kích hoạt.
- Có chuyện gì xảy ra vậy?
Bà ta chỉ do dự một lát thì nhắm mắt lại.
Đã có người triệu hoán bà ta, bà ta phải xuất hiện.
- Đi xem xảy ra chuyện gì trước đã?
“Chiêm chiếp…” Tiếng phượng kêu vang lên, hào quang huyết sắc sáng lên trên người bà ta, nham thạch nóng chảy phóng lên trời, phun thẳng ra sơn khẩu phóng lên trời, ngưng tụ thành một hư ảnh Phượng Hoàng trong không trung.
Hư ảnh Phượng Hoàng này mới xuất hiện, một khe hở vĩ đại trên bầu trời mở ra, hư ảnh Phượng Hoàng chớp lóe biến mất ở bên trong.
…
Cùng lúc đó, hư ảnh Phượng Hoàng trên người đám Paul phát ra tiếng phượng kêu, ba hư ảnh hợp lại thành một, biến thành dáng vẻ vị mỹ nữ kia.
Nhưng trên người có thêm lễ phục màu đỏ như lửa và áo khoác.
Vị mỹ nữ này mới xuất hiện, hỏa diễm như nham thạch nóng chảy lập tức lan tỏa xung quanh.
Đến chỗ nào, toàn bộ đều bị hóa thành tro tàn, sân thượng này cũng như hỏa lò.
Nhìn thấy hư ảnh này, sắc mặt đám Trần Phàm Không thay đổi, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng.
Đám Paul vốn rất lợi hại, khí tức hiện giờ còn cường đại hơn trước nhiều.
Mà hư ảnh này kh ủng bố hơn ba người cộng lại, chỉ nhìn thôi cũng khiến người ta có cảm giác bị đồng hóa.
- Đây là Phượng Hoàng ngũ cấp, tương đương với trên Thần Cảnh sao?
Trần Phàm Không nuốt nước bọt, nhíu mày nói.
- Thật cường đại.
Tuy Mạc Phàm cường đại nhưng ông tiếp xúc với Mạc Phàm vài lần rồi, cũng không đến mức này.
Nếu dùng từ gì đó để hình dung mỹ nữ tuyệt thế này, đó chính là mỹ nữ này như nữ vương trong hỏa diễm.
Quyến rũ, xinh đẹp, lại tràn ngập nguy hiểm.
Người như vậy tới đây, có khả năng Mạc Phàm không có biện pháp.
Mạc Phàm cũng nhướn mày, trong mắt lộ ra dị sắc.
Trong mắt hắn lóe lên lam quang, nhìn thoáng qua đám Paul.
Một lát sau lúc này lông mày hắn mới giãn ra, vẻ mặt không thay đổi mấy.
Đôi mắt lạnh lùng của hư ảnh mỹ nữ kia không thèm nhìn Mạc Phàm, mà liếc mắt nhìn đám Paul một cái.
- Ba người triệu hoán tôi sao?
- Đúng vậy, Phượng Hoàng đại nhân.
Paul cúi người, vô cùng cung kính nói.
Phượng Hoàng là người biến dị ngũ cấp duy nhất của Nguyệt Hạ Chi Dực, cho dù là thủ lĩnh và trưởng lão của Nguyệt Hạ Chi Dực bọn họ đều phải cung kính.
Lúc trước có một trưởng lão ỷ vào thân phận của mình tới chèn ép Phượng Hoàng, bị Phượng Hoàng đốt không còn cả cặn.
Anh ta thân là người biến dị tứ cấp, tất nhiên phải khách sáo với Phượng Hoàng một chút.
Những người khác giết người của Nguyệt Hạ Chi Dực bọn họ sẽ phải chết không thể nghi ngờ, nhưng nếu người của Nguyệt Hạ Chi Dực bọn họ bị người nhà giết, vậy phải xem địa vị.
Nếu Phượng Hoàng giết bọn họ, chắc chắn không có ai ở Nguyệt Hạ Chi Dực dám tìm Phượng Hoàng gây phiền phức.
- Tìm tôi có chuyện gì?
Vị mỹ nữ này lạnh lùng nói, trên gương mặt tuyệt mỹ không có biểu cảm.
- Vị
này chính là Mạc tiên sinh Hoa Hạ, hiện giờ cậu ta không chỉ là người cầm linh thụ kia, còn gi ết chết Charlieson và Rudy, bây giờ cậu ta muốn giết chúng tôi, cho nên lúc này chúng tôi mới mời đại nhân xuất hiện, hi vọng đại nhân ra tay giải quyết Mạc tiên sinh.
Paul liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, chỉ Mạc Phàm cười âm hiểm nói.
Không phải Mạc Phàm rất hung hãn sao, cho dù bọn họ không phải đối thủ của Mạc Phàm, vậy thì mời Phượng Hoàng xuất hiện.
Mạc Phàm chỉ là ở giữa tứ cấp và ngũ cấp, Phượng Hoàng thừa sức đối phó được Mạc Phàm.
- Mạc tiên sinh?
Mỹ nữ kia nhìn theo ngón tay Paul, ánh mắt nhìn về phía Mạc Phàm, trong đôi mắt lạnh lùng lóe lên dị dạng, rồi nhanh chóng khôi phục như thường.
Tuy bà ta là người biến dị ngũ cấp, bình thường vẫn luôn tu luyện trong núi, nhưng biết một số thông tin trên thế giới rất nhanh, Mạc Phàm là một trong số những người không nhiều mà bà ta chú ý.
Chỉ trong chớp mắt bà ta thoải mái hơn, chỉ có người như Mạc Phàm mới đáng để cùng kích hoạt ba hạt giống.
- Cậu là Mạc tiên sinh Hoa Hạ sao?
Ánh mắt vị mỹ nữ này lạnh lẽo, hỏi.
- Đúng vậy.
Mạc Phàm gật đầu, thản nhiên nói.
- Đưa linh thụ cho tôi, tự đánh gãy một tay, nể mặt cậu có chút danh tiếng trên thế giới, chuyện này sẽ bỏ qua như vậy, cậu làm Mạc tiên sinh Hoa Hạ của cậu, Nguyệt Hạ Chi Dực chúng tôi vẫn là Nguyệt Hạ Chi Dực, không liên quan gì tới nhau, nhưng nếu cậu lại giết người của Nguyệt Hạ Chi Dực, tôi sẽ khiến cậu chết không có chỗ chôn.
Vị mỹ nữ này lạnh lùng nói.
Giọng điệu quyết tuyệt, khiến người ta có cảm giác không thể làm trái.
- Đại nhân, như vậy có phải lợi cho Mạc tiên sinh quá hay không?
Paul nhíu mày nói.
Mạc Phàm giết Charlieson và Rudy, dựa theo cách nói của Hoa Hạ là tội không thể tha thứ.
Ngoài ra Mạc Phàm còn chưa tới 20 tuổi đã có tu vi như vậy, không lâu sau, sớm muộn gì cũng trở nên đáng sợ hơn Phượng Hoàng.
Phượng Hoàng nhìn như 25, 26 tuổi, thực ra đã hơn 80 tuổi mới có tu vi như bây giờ.
Đợi Mạc Phàm đến 80 tuổi, diệt tinh cầu này đều không thành vấn đề.
Nhỡ đâu đợi Mạc Phàm quật khởi, có khả năng Nguyệt Hạ Chi Dực bọn họ là đối tượng bị trả thù đầu tiên.
Nhưng nếu bây giờ có thể diệt trừ được, vẫn nên diệt trừ thì hơn.
- Chuyện tôi làm cần cậu phải dạy sao, Paul?
Vị mỹ nữ kia nhíu mày, trên mặt lộ vẻ bất mãn, nghiêng đầu nhìn chằm chằm Paul.
Trong đôi mắt lạnh lùng, hỏa diễm nuốt nhả bất định.
- Không dám, không dám.
Sắc mặt Paul thay đổi, vội vàng nói.
Lần trước anh ta thấy Phượng Hoàng có biểu cảm này, đúng là lúc Phượng Hoàng gi ết chết vị trưởng lão kia.
Nếu anh ta còn dám làm trái Phượng Hoàng, có khả năng sẽ có kết cục như trưởng lão kia.
- Vậy được rồi, nếu lại để tôi nghe thấy cậu nói nửa chữ, tôi sẽ giết cậu.
Phượng Hoàng lạnh lùng nói.
- Dạ, dạ…
Lúc này ánh mắt lạnh thấu xương của Phượng Hoàng mới nhìn về phía Mạc Phàm, sắc bén bắ n ra bốn phía.
- Bây giờ cậu có mười giây để lựa chọn, dựa theo lời tôi nói mà làm, hoặc chết.
Giọng điệu hùng hổ dọa người, khiến hô hấp của không ít người ở xung quanh bị kiềm hãm.