Tiểu Tuyết mới đi hai bước, nghe thấy người đàn ông nói vậy, lông mày cô hơi nhíu lại, lập tức dừng bước.
Sở dĩ cô tới Nhật quốc, chính là vì những người Bạch gia bị bắt đi.
Nhưng hai bọn họ đến đây mấy ngày.
Abe Seimei và Miyamoto Osamu không hạn chế tự do của bọn họ, cũng không nói thả những người Bạch gia.
Cho nên đến bây giờ bọn họ còn chưa gặp được người Bạch gia.
- Thế nào, Yagiu Jun có biện pháp để tôi gặp người nhà tôi sao?
Tiểu Tuyết nghiêng đầu hỏi.
Người đàn ông cầm kiếm thấy Bạch Tiểu Tuyết cảm thấy có hứng thú, hơi nhếch miệng cười đắc ý.
- Đương nhiên, quên nói với hai người, những người đó đều bị thập quỷ chúng tôi bắt từ thủ đô tới Nhật quốc, để Bạch tiểu thư gặp mặt bọn họ, chúng tôi vẫn có thể làm được.
- Các người!
Bạch Tử Hàn nhíu mày, tức đến mức toàn thân run rẩy.
Cho dù những người bắt người Bạch gia bọn họ, bọn họ lại không thể làm gì được những người này.
- Đúng rồi, quên giới thiệu hẳn hoi, tôi tên là Yagiu Hachidan, rất hân hạnh được biết Bạch tiểu thư, Bạch tiểu thư muốn đi gặp những người đó không.
Yagiu Hachidan cười thân sĩ hỏi.
- Điều kiện gì?
Tiểu Tuyết hỏi.
Bỗng nhiên đám người này tới đây, còn muốn mang cô đi gặp người Bạch gia bị bắt, chắc chắn sẽ có điều kiện.
- Hô hô, Bạch tiểu thư không hổ là đại tiểu thư của Bạch gia, không cần chúng tôi nói Bạch tiểu thư đã biết nên làm gì, thực ra rất đơn giản, chúng tôi đến đây có hai chuyện, chì cần Bạch tiểu thư có thể thỏa mãn điều kiện của chúng tôi, chúng tôi sẽ lập tức mang Bạch tiểu thư đi gặp người Bạch gia.
Yagiu Hachidan nói.
- Điều kiện gì?
- Thứ nhất sao, chúng tôi chỉ thấy đàn ông Bạch gia mở Bạch Đồng Tử, chúng tôi nghe nói Bạch tiểu thư và vị tiểu thư bên cạnh đã mở Bạch Đồng Tử rồi, cho nên chúng tôi muốn xem Bạch Đồng Tử của hai người, thỏa mãn lòng hiếu kỳ một phen, chỉ đơn giản vậy thôi.
Người đàn ông ôm kiếm vươn một tay ra nói.
Đôi mắt Bạch Tử Hàn híp thành đường ngang, lửa giận trong mắt lại dày hơn nhiều.
Tu vi của bọn họ bị Abe Seimei phong ấn, nếu có thể mở Bạch Đồng Tử, vốn dĩ không cần phí nhiều sức như vậy, trực tiếp giết là được.
Đám người này biết rõ bọn họ không làm được, còn nói điều kiện.
- Chuyện này tạm thời không có biện pháp để các người nhìn, cho nên Yugia Jun nói điều kiện thứ hai đi.
Tiểu Tuyết nhíu mày, thản nhiên nói.
Abe Seimei và Miyamoto Osamu đều không để bọn họ đi gặp người bị bắt, những người này có thể để bọn họ gặp hay không thì không nói, cho dù thật sự để bọn họ đi gặp những người bị bắt, chắc chắn sẽ không nói điều kiện đơn giản như thế.
- Thứ hai sao, nếu Bạch tiểu thư không có biện pháp để chúng tôi nhìn Bạch Đồng Tử của mình, chúng tôi nghe nói toàn thân Bạch tiểu thư như ngọc, có thể cho chúng tôi nhìn thân thể như ngọc của Bạch tiểu thư không?
Trong đám người này, một người đàn ông gầy như que củi, xấu xí cười dâm nói.
Tuy bọn họ bắt không ít phụ nữ Bạch gia, bọn họ hoàn toàn có thể bắt những người phụ nữ Bạch gia để chơi đùa.
Nhưng Bạch Tiểu Tuyết thì khác, Bạch Tiểu Tuyết là vị hôn thê của Mạc Phàm.
Mạc Phàm là cao thủ số một Hắc Bảng, ngủ một tối với Bạch Tiểu Tuyết, sẽ như ngủ với hoàng hậu của hoàng đế cổ đại Hoa Hạ, khác hoàn toàn ngủ với người phụ nữ Bạch gia bình thường.
Mục đích bọn họ tới nơi này, chính là vì chuyện này.
Không phải Mạc Phàm muốn diệt nhà Miyamoto sao, ngủ với người phụ nữ của Mạc Phàm trước, xem lúc Mạc Phàm tới Nhật quốc sẽ có sắc mặt thế nào.
- Khốn nạn, các người nói gì?
Bạch Tử Hàn nghiến răng nghiến lợi nói.
Đám người này muốn nhìn Bạch Nhãn là giả, điều kiện sau này mới là thật.
Sắc mặt Tiểu Tuyết cũng vô cùng khó coi.
- Thế nào, không phải Bạch tiểu thư muốn gặp những người Bạch gia sao, ngay cả chút trả giá này cũng không muốn, nếu những người Bạch gia biết, chắc chắn sẽ vô cùng thương tâm?
Yagiu Hachidan thấy vẻ mặt Bạch Tiểu Tuyết hơi lo lắng, nhếch miệng cười nói.
- Tiểu Tuyết đừng nghe ông ta, đợi Mạc Phàm tới, cậu ấy sẽ giết sạch những tên khốn
nạn này.
Bạch Tử Hàn tức giận nói.
- Nếu Bạch tiểu thư đợi Mạc Phàm tới, cũng có thể, vậy chúng tôi xem từng người phụ nữ Bạch gia có toàn thân như ngọc không.
Người đàn ông trung niên ôm kiếm cười bỉ ổi nói.
- Tốt nhất là quay video clip, để đàn ông toàn Nhật quốc nhìn thân thể những người phụ nữ Bạch gia này.
Người đàn ông xấu xí cười ha ha nói.
- Chỉ có nhiều phụ nữ thì không thú vị, không bằng thêm một số đàn ông vào nữa?
….
Mười mấy người ngươi một câu ta một lời, càng nói càng khó nghe.
- Dừng, các người!
Bạch Tử Hàn nắm chặt tay, ánh mắt như lợi kiếm hàn băng nhìn chằm chằm những người này, ước gì có thể dùng mắt giết sạch bọn họ.
Bạch Tiểu Tuyết cau chặt mày, đôi mắt khẽ đảo, cũng lộ ra do dự.
Nếu những người này dám đến đây, chắc chắn cũng có thể đến nơi người Bạch gia khác.
Nếu cô không làm theo lời những người này, chắc chắn bọn họ sẽ đi bắt nạt những người Bạch gia khác.
Nhưng cô làm theo lời những người này, những người này chưa chắc sẽ không bắt nạt người Bạch gia khác, chỉ biết càng không kiêng nể gì hơn?
Giống như xé một miếng thịt trên đùi dê cho sói ăn, sói sẽ không nhớ đùi dê còn thừa sao?
Chuyện này không có khả năng.
- Bạch tiểu thư, cô suy nghĩ thế nào, nếu cô cảm thấy điều kiện này hơi quá đáng, chúng tôi có thể đổi điều kiện khác, ví dụ như nếu cô tháo cái nhẫn kia đưa cho chúng tôi, chúng tôi có thể mang cô đi gặp người nhà mình.
Yagiu Hachidan nhìn lướt qua nhẫn trên tay Bạch Tiểu Tuyết, trong mắt chớp lóe dâm quang, tỏ ra mình rất hào phóng.
Sở dĩ ông ta cầm kiếm đối phó Bạch Tiểu Tuyết và Bạch Tử Hàn, là vì ông ta đánh cược thắng những người còn lại.
Nếu có thể bắt được Bạch Tiểu Tuyết, ông ta có thể là người đầu tiên ngủ với Bạch Tiểu Tuyết, ai biết lại bị cái nhẫn này chặn.
Nếu không vì cái nhẫn này, lúc này ông ta đã mặc sức giục ngựa rong ruổi.
- Tiểu Tuyết đừng nghe bọn họ, bọn họ dám động vào người Bạch gia chúng ta, chắc chắn Mạc Phàm sẽ khiến bọn họ không thành quỷ được.
Bạch Tử Hàn lạnh lùng nói.
Đám người này bảo Tiểu Tuyết tháo nhẫn ra, chỉ vì muốn phá màn hào quang bảo hộ các cô.
Đã không còn màn hào quang này, chắc chắn không đơn giản chỉ nhìn toàn thân như ngọc.
Yagiu Hachidan không thèm nhìn Bạch Tử Hàn, ông ta thấy Bạch Tiểu Tuyết mãi mà không nói gì, cũng không sốt ruột.
- Nếu Bạch tiểu thư cần thời gian suy xét, vậy chúng tôi đi tìm mấy cô gái Bạch gia khác chơi trước, Bạch tiểu thư suy nghĩ kỹ, nhớ nói cho chúng tôi biết một tiếng, điện thoại này có thể liên lạc với chúng tôi.Yagiu Hachidan ném một chiếc điện thoại ra nói.
Nói xong, một đám người đi ra ngoài biệt viện.
Làm việc tốt rất gian nan, phụ nữ lại càng phải dạy dỗ từ từ, chơi như vậy mới càng thú vị.
Dù sao bọn họ có thời gian, chơi người phụ nữ Bạch gia khác trước, sớm muộn gì cũng đến tay.
Còn Mạc Phàm, một người Hoa Hạ, mặc kệ tu vi của cậu ta rất cao, sao có thể đến Nhật quốc nhanh như vậy?
Bạch Tiểu Tuyết nhíu mày, trong mắt đều là phức tạp.
Một tay cô vươn ra, vừa định mở miệng, một giọng nói quen thuộc lạnh như băng vang lên.
- Đến rồi, thì đừng đi nữa.