Đại đội trưởng không thích nhất là giải quyết mấy chuyện lông gà vỏ tỏi của mấy mụ đàn bà này, bình thường nếu gặp mấy chuyện khác thì chỉ cần trực tiếp đánh 50 gậy, quát lớn vài tiếng xong việc.Chương Hà Hoa được hời, không nói đến chuyện đánh được bà ta một trận, ngay cả trong ngón tay bà còn nắm một đống tóc của bà ta nữa! Với tư cách là người thắng, bị nói một câu cũng… còn được!Bà cũng rộng lượng hơn hẳn: “Đại đội trưởng nói đúng, vậy tôi đây không chấp nhặt với bà ta nữa! Thể chất của tôi không mạnh như người này đâu.”Bà Đào bị đánh một trận nghe thấy lời này liền cảm thấy tức một bụng máu! Đều là người trong thôn, ai mà không biết chứ! Nhưng dù, đã chứng kiến sức chiến đấu của Chương Hà Hoa vô số lần, nhưng mỗi lần nhìn thấy bà nổi giận vẫn làm người ta cảm thấy trong lòng run lên, nói chi đến những người lần đầu tiên thấy.Đúng vậy, lần đầu tiên nhìn thấy.Tối hôm qua Tiểu Đường Đường tạm thời bị ôm tới đại phòng, sáng nay đi theo chị họ Tiểu Ngư ra đào đồ ăn cũng phải thốt lên, đây thật sự là lần đầu tiên!Tuy cô vẫn biết bà nội mình là một người dũng mãnh, nhưng cùng lắm ở nhà cũng chỉ thấy bà đánh đầu, đá mông thôi.
Thật sự nghìn lần cũng không ngờ, sức chiến đấu của bà lại cao như thế!Lợi hại lắm bà nội!Không hổ là người có thể làm mẹ chồng của nữ chủ!“Đại đội trưởng, anh đi xem chút kìa, Xuân Ni Nhi nương làm loạn muốn ly hôn đấy!” Một người đàn bà trung niên nông gia vội vàng chạy tới, đội trưởng vừa nghe thế liền xuýt một cái, không nói gì thêm, vội vã rời đi.Bà Đào còn đang định nói với đại đội trưởng muốn bồi thường một chút! Ai biết ông ta lại xử đại rồi chạy thế chứ, chuyện này càng khiến bà ta tức giận lắc người mấy cái, phi phi phi nhổ sạch đất trong miệng.
Lúc này liền nhìn thấy một đứa con nít nhỏ gầy đang đứng ccahs đó không xa nhìn mình.Bà ta liếc mắt một đã nhận ra đây là con gái của Tang môn tinh nhà họ Khương kia.Người đàn bà lại trợn tròn mắt, gân cổ lên nói: “U! Đây là cháu gái nhỏ nhà họ Khương đúng không? Sao lại tới đây thế? Mẹ mày sắp không trụ được nữa à? Đáng thương u, sắp thành con nít không mẹ rồi!”Chương Hà Hoa mới vừa đi chưa được mấy bước, lúc này nghe thấy miệng