Sắc trời dần dần đen xuống, Tiểu Đường Đường ôm một ít củi đi vào, vừa đi mấy chặng đã thở hồng hộc.Cũng không còn cách nào khác, hôm nay vận động hơi nhiều thì phải!Cũng có thể là do sợ quá!Dù sao cô cũng coi như kẻ trộm gà!Tiểu Đường Đường chột dạ đưa mắt nhìn con gà rừng giấu dưới sạp giường.
Nhìn nhìn một lát, lại nhìn thêm mấy lần nữa, nhấp môi nhất thời cảm thấy mỹ mãn.Vì con gà rừng mà cảm thấy sung sướng!“Tiểu Đường Đường.” Giọng nói của người phụ nữ đột nhiên vang lên, Tiểu Đường Đường nhanh nhẹn giấu con gà vào trong góc sâu hơn, lúc này mới nhẹ nhàng lên tiếng: “Tới đây!”Cái sân này ai cũng có thể vào được, cô đứng lên: “Bà nội!”Nhà mẹ đẻ nhà bà nội Khương họ Chương, tên là Hà Hoa.
Vừa nghe thấy tên này đã biết vô cùng nghèo khổ, tổ tiên ba đời xuất thân bần nông.
Nhà mẹ đẻ Chương Hà Hoa là đại đội thứ năm của thôn Hướng Dương, sinh được đôi long phượng thai, còn một em trai nữa tên Chương Hà Diệp.
Thật ra phong thái người nhà họ Chương không tốt lắm, cũng không phải ham ăn biếng làm, mà là hung dữ, thật sự quá dữ dằn! Mà hai chị em nhà này cũng không phải người bình thường, nói về đánh nhau thì từ nhỏ đã không có đối thủ.
Chương Hà Hoa vì cũng thanh danh cọp mẹ này nên mới ế chổng chơ đến năm hai mươi tuổi, cuối cùng vất vả lắm mới gả cho Khương lão khờ không cha không mẹ đại đội ba.
Đừng thấy mới hai mươi mà nghĩ không lớn, những năm đó toàn 13-14 tuổi đã kết hôn, bà lúc đó quả thật là một thanh niên lớn tuổi.Đến bây giờ, mấy cô gái đến tuổi cũng hiếm khi hai mươi mà chưa xuất giá.Tuy Khương lão khờ là người trung thực, không có họ hàng gì.
Nhưng Chương Hà Hoa lại vô cùng tranh đua, vừa vào cửa không bao lâu đã phụt phụt giống như đẻ trứng, sinh được bốn đứa con trai.
Con nhà người ta sinh ra đều yếu ớt cực kỳ, còn mấy đứa con của bà khỏe như nghé con, lần này coi như tự đứng môn hộ luôn.Trên dưới nhà hộ Khương, bà lão này như Thiên Lôi sai đâu đánh