Thì ra, thay trời mà Trịnh Duyệt đã nói là sau khi Lý Chấn Quốc rời khỏi, chị mình sẽ giao lại quyền quản lý phố thương mại Kim Lăng cho người khác.
Còn việc giao cho ai, Trần Khiêm không hỏi, chị anh Trần Hiểu cũng không nói chuyện này.
Đợi sau này hỏi là được.
Mà Trịnh Duyệt, cũng bởi vì nguyên nhân này nên mới đang làm ở sơn trang lại bị điều đến đảm nhiệm vị trí tổng giám đốc của Bếp Gia Viên.
Nhìn như đã được thăng chức nhưng thật ra lại là một hình thức cách chức.
Tính ra, cũng vì liên quan đến Trần Khiêm.
Lúc này, Trần Khiêm lại nhìn về phía cô gái bên cạnh, nói thật, không riêng gì thương hoa tiếc ngọc mà Trân Khiêm còn đồng cảm, nhìn cô gái này làm Trần Khiêm nghĩ đến mình của trước kia.
Lúc đó mình rất nghèo, nghèo đến mức không được ăn cơm, bình thường cuối tuần sẽ đi làm thêm ít việc, bị đánh bị măng là chuyện thường tình.
“Trịnh Duyệt, chị cứ làm việc của chị đi, chẳng phải là một bát canh Phật nhảy tường thôi à, đâu làm người khác bị thương, chị bảo phòng bếp làm bát khác là được!”
Trần Khiêm sắp xếp.
Trịnh Duyệt không dám không nghe, sau khi liếc cô gái này xong thì đi dặn dò phòng bếp.
Tất nhiên Trịnh Duyệt biết Hàn Tư Dư là cô streamer Trần Khiêm thích nên mới xem cô ta là khách quý trong số những khách quý. Nếu không, tại sao cậu Trần Khiêm lại dùng một trăm triệu để lấy lòng Hàn Tư Dư.
Việc này làm Trịnh Duyệt hâm mộ ghen tị, bực mình mà không thể nói.
“Cảm ơn... Cảm ơn cậu!”
Cô gái cúi đầu, lễ phép với Trần Khiêm.
“Đừng khách sáo!”
Trần Khiêm cười nhạt.
Thật lòng rất muốn bảo cô gái này ngẩng mặt để Trần Khiêm có thể thưởng thức toàn bộ vẻ đẹp của cô ấy. Bởi vì nhìn từ bên cạnh, cô gái này thực sự rất xinh đẹp, một vẻ đẹp bị lãng quên.
Nhưng nhìn bộ dạng gượng gạo của cô ấy, Trần Khiêm không muốn trêu chọc người ta.
Sau khi nói xong, anh bước lên lầu.
Trên lầu, nhóm Hàn Tư Dư đã bắt đầu lên món.
Không cần nghỉ ngờ gì hơn, Trần Khiêm được xếp vào góc khuất nhất trên bàn, ngồi chung với đám