Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chắc chắn là như vậy!


trước sau

Nhưng khi ông ta nhìn thấy Lý Phi Hồng bước vào thì đổi sang ánh mắt nịnh hót.
“Ôil Là Phi Hồng à, tôi còn tưởng là ai cơ? Ha ha, người một nhà mà không biết nhau sao?”
Tiếng tăm của Lý Phi Hồng ở phố thương mại Kim Lăng, đứng sau Lý Chấn Quốc thì đúng là dưới một người trên vạn người.
Trương Đại Sơn thường hay tới Kim Lăng, sao lại không biết Lý Phi Hồng là một người tàn nhẫn ở Kim Lăng được chứt
“Biến mẹ ông đi, ngồi mà đợi chết!”
Lý Phi Hồng đạp vào chân Trương Đại Sơn.
Thấy Mạnh Thái Như nửa tỉnh nửa mê trên giường, đành phải cung kính nói:
“Chị Mạnh, để chị hoảng sợ rồi, có người cử chúng tôi đến cứu chịt"
Lý Phi Hồng nói xong thì xua tay.
Lập tức có một nữ bác sĩ đi vào, cũng không biết vòng cái gì cho Mạnh Thái Như, rồi lấy khăn ướt lau mặt cho Mạnh Thái Như.
Chưa tới nửa tiếng Mạnh Thái Như đã tỉnh táo hơn phân nửa.
“Anh Lý, cảm ơn anh!”
Mạnh Thái Như vừa sợ hãi sửa sang lại quần áo của mình vừa nghỉ hoặc hỏi:
“Anh Lý, là ai bảo anh đến cứu tôi vậy?”
Mạnh Thái Như đứng lên, vừa căng thẳng lại vừa phấn khích hỏi
Đương nhiên là phấn khích rồi!
Vào lúc nguy cấp thế này, Lý Phi Hồng tiếng tắm lừng lẫy lại dẫn theo một toáng đàn em xông vào đây để cứu mình.
Hơn nữa Lý Phi Hồng lại còn cung kính với mình như thế.
Hắn nhận lệnh của ai, hoặc là nói người ra lệnh cho. hẳn chắc chắn là một nhân vật tai to mặt lớn.
Còn người bạn thân Xảo Xảo của cô ta đã bị Mạnh Thái Như tự động cho qua rồi.
Mình đối mặt với nguy hiểm thế này, Xảo Xảo cô ta cũng không tránh được liên quan đâu.
Vả lại cho dù lương tâm cô ta phát hiện ra muốn cứu mình, thì chäc chắc cũng không có đủ năng lực để khiến Lý Phi Hồng cung kính với mình thế này được!
Cho nên, việc đầu tiên Mạnh Thái Như làm sau khi đã tỉnh táo lại chính là hỏi cho ra lẽ.
“Về việc đó là ai, thứ lỗi cho tôi không thế nói, chỉ là cậu ấy có dặn dò, nếu cô hỏi đến chuyện này, thì cứ nói với cô anh ấy chỉ là một người thích bình bình thường thường!"
Lý Phi Hồng nói.
“AI Là cậu Bình Phàm?”
Lúc này Mạnh Thái Như mới bỗng nhiên

tỉnh ngộ, phấn khích nhảy cẵng lên.
Người thích bình thường, chẳng phải là cậu Bình Phàm đó sao?
Hơn nữa mình cũng không biết nhân vật nào tai to mặt lớn ngoài Bình Phàm cả!
Theo cách này thì hình như tất cả mọi chuyện đều đúng rồi.
Chẳng phải trước đây có người đoán cậu Bình Phàm là cậu Trần sao?
Rất nhiều người không tin.
Xem ra bây giờ, chỉ có cậu Bình Phàm hay còn gọi là cậu Trần mới có thể khiến cho Lý Phi Hồng như thế này. được.
Chắc chắn là như vậy, hôm nay quán bar mở cửa, Bình Phàm cũng đến chơi, sau đó nhìn thấy mình bị ức hiếp
Vì vậy mới lập tức gọi điện cử người đến cứu mình.
Chắc chắn là như vậy!
Việc xảy ra lúc này làm cho sự tuyệt vọng và hoảng loạn của Mạnh Thái Như vừa mới nấy dường như hoàn toàn tan thành mây khói.
“Chị Mạnh, bên trên đã dặn dò, bảo bọn tôi phải đưa chị về trường an toàn, chị vẫn nên quay về trước đã. Về phần còn lại, cứ giao cho cấp dưới của bọn tôi giải quyết!”
Mặc dù không biết Mạnh Thái Như có quan hệ gì với cậu Trần, nhưng cậu Trần đã cứu cô ta vậy thì chắc chân quan hệ không tồi. Mình cẩn thận lấy lòng cũng không phải chuyện sai!
Lý Phi Hồng thầm nghĩ.
“Vâng, anh Lý. Nhưng trước khi đi, có thể giúp tôi một việc không?”
Mạnh Thái Như đột nhiên lạnh lùng liếc nhìn Trương Đại Sơn ở góc tường.
Lý Phi Hồng gật đầu: “Chị cứ nói!”
“Bảo đàn em của anh cho tôi mượn dùi cui điện của anh ta một lát!”
Mạnh Thái Như vừa nói vừa liếc nhìn thân dưới của Trương Đại Sơn, khiến trái tim của Trương Đại Sơn như rơi xuống đáy vực...
“Cô cô cô... Cô muốn làm gì?”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện