Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Anh điên à!


trước sau

Nhưng nếu là hạng vô danh tiểu tốt thì bọn họ chẳng sợ.
Thấy Tân Phỉ và Lâm Duyệt thật sự xinh đẹp.
Ít nhất hai anh chàng phải xin được wechat.
"Ồ B, bọn anh không biết Lý Duệ, nhưng hôm nay trời nóng thế này, các em đứng chờ ở đây coi chừng làn da đẹp sạm đen mất. Thế này nhé, bên cạnh có quán cà phê, anh dẫn các em tới đó vừa uống cà phê vừa chờ? Nào, lên xe đi!"
Nói thật là Lâm Duyệt khá là muốn lên xe.
Thoạt nhìn hai anh chàng có vẻ giàu có, nhưng lại nghĩ có thể Lý Duệ còn giàu hơn bọn họ, vả lại dù sao mình cũng đi cùng Tân Phi.
Cho nên thấy Tân Phi lắc đầu, Lâm Duyệt cũng lắc đầu theo.
"Các em khách sáo cái gì, mau lên xe đi, coi như kết bạn!"
Một tên vừa nói vừa cả gan định kéo tay Tần Phi.
"Anh làm gì thế! Anh điên à!"
Hai nam sinh bị Tân Phỉ hất mạnh tay sang một bên.
Còn bị quát to một câu.
Trước mặt bao nhiêu người khiến hai anh chàng kia mất mặt vô cùng. Bọn họ từng tiếp cận không ít nữ sinh, làm gì có chuyện bị người ta cự tuyệt trước mặt mọi người như vậy?
Ngay sau đó, bọn họ nhìn nhau rồi cười lạnh: "Người đẹp à, quá là không nể mặt nhau rồi đó? Không ai đánh người đang cười cơ mà?”
Nói xong còn định động tay động chân.
"Định mệnh!"
Nhưng lần này bọn họ chưa chạm kịp chạm vào.
Đã nghe thấy tiếng "bịch", tên nam sinh cầm đầu bị đạp bay ra ngoài như diều đứt dây.
Lý Duệ, Dương Huy và Trần Khiêm xông đến.
Khi ba người ra tới cổng trường thì trông

thấy hai nam sinh đang động tay động chân với đám Tần Phi.
Thế là bọn họ nổi giận đùng đùng, lập tức xông đến.
"Mẹ nó, dám động vào người phụ nữ của anh Duệ, muốn chết àI"
Dương Huy cũng mắng một câu rồi cùng Trần Khiêm đánh nhau với tên còn lại.
"Đệch, ba đứa chúng mày chán sống rồi à? Lại dám đánh tao?"
'Tên nam sinh cầm đầu chửi bới, che cái eo đau đến toát mồ hôi lạnh.
"Đánh mày? Ai cho mày quấy rối bạn gái của tao? Tao tẩn chết mày!"
Lý Duệ nổi giận thật rồi.
Có thể nhìn ra anh ấy cực kỳ quan tâm Tần Phi. Sau đó lại nhào tới đánh tiếp.
Trần Khiêm và Dương Huy cũng bất chấp.
Hai tên kia bị đánh không nhẹ.
"Thằng nhãi, sau này nhớ kỹ cho tao, nhìn thấy người phụ nữ của cậu Lý thì lêu cút xa một chút nghe chưa?”
Trần Khiêm lạnh lùng quát lên. "Cậu Lý? Được, tao nghe thấy rồi, nhớ rồi!"
Hai nam sinh không đánh lại bọn họ, đành phải chuồn đi như nhận thua.
Mặc dù bọn họ chưa nghe danh Lý Duệ bao giờ, nhưng người có hai đàn em trung thành như thế chắc chắn không phải dạng vừa.
Cứ nghe ngóng trước đã rồi tính sau ha? Trong khi đó, Trần Khiêm và Dương Huy đã bàn bạc với Lý Duệ đâu vào đó. Cách của Trần Khiêm là hai người đóng vai đàn em của Lý Duệ, giúp anh ấy chống đỡ qua ngày hôm nay.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện