"Trời ạ! Không biết ai chọc phải tên ác ôn Từ Đại Nguyên này, phỏng chừng hôm nay người kia gặp họa rồi
Lúc này tài xế vẫn chưa hết hoảng sợ.
Rõ ràng là anh ta biết Từ Đại Nguyên, cũng từng nghe danh Từ Đại Nguyên.
Mà ở đây chỉ có Trần Khiêm hơi mờ mịt: "Rốt cuộc tên Từ Đại Nguyên này có lai lịch gì? Còn ghê gớm hơn cả Lý Phi Hồng phố thương mại Kim Lăng sao?"
Trần Khiêm hỏi tài xế.
Anh nhìn ra đằng sau, hình như tên Từ Đại Nguyên kia không đuổi theo, bấy giờ mới yên tâm.
"Khụ khụ, nói thế nào đây ta. Lý Phi Hồng cũng là người máu mặt ở Kim Lăng, chỗ dựa là tập đoàn thương mại Kim Lăng. Còn chỗ dựa phía sau Từ Đại Nguyên là nhà họ Từ, trùm đại gia ở Kim Lăng. Ông ta là em họ của Từ Hải Sơn, tổng giám đốc tập đoàn bất động sản Hải Sơn. Mặc dù tập đoàn thương mại Kim Lăng là tập đoàn đứng đầu, nhưng dù sao cũng là xí nghiệp từ tỉnh khác chuyển tới, mới thành lập ở Kim Lăng mười năm. Còn tập đoàn bất động sản Hải Sơn thì khác, có từ bốn mươi năm trước rồi. Hơn nữa, trước kia nhà họ Từ đã thâm căn cố đế ở Kim Lăng, tuyệt đối là rằn bản địa!"
"Chẳng phải người xưa có câu "rồng mạnh cũng không áp. chế được rần bản địa" sao? Có điều ngoài mặt thì tập đoàn Hải Sơn và tập đoàn thương mại Kim Lăng rất hài hòa, hai bên đều giữ thể diện cho nhau!"
Có vẻ như tài xế là người hay nói, hễ mở miệng là nói không dừng được.
Mà Trần Khiêm nghe tài xế giới thiệu về nhà họ Từ, đặc biệt là Từ Hải Sơn cũng nhớ ra.
Có một lần mình từng đấu đá gián tiếp với nhà họ Từ.
Lúc nào nhỉ?
Tại sao hai người anh