Nghe được tin này, lòng Trần Khiêm rất hụt hãng.
Rõ ràng chuyện của Triệu Nhất Phàm là do anh giải quyết.
Đúng là Trần Khiêm không muốn qua lại với Triệu Nhất Phàm, chỉ định giúp một chút mà thôi, cũng vì nể mặt Mã Hân Nhiên.
Nhưng bây giờ, hiển nhiên Triệu Nhất Phàm đã hiểu lầm, cô ta tưởng là Trang Cường giúp cô ta, Trang Cường rất giỏi rất cừ gì đó.
Cuối cùng còn đồng ý tới với Trang Cường nữa.
Triệu Nhất Phàm rất xinh đẹp, chưa từng yêu đương, rất có khí chất của nữ thần.
Nếu anh nói anh không hề thích cô gái xinh đẹp như vậy, là nói dối.
Có phải mình nên tìm một cơ hội nói sự thật cho Triệu Nhất Phàm nghe, cho dù cô ta không cảm ơn mình thì chí ít cũng tốt hơn việc quyết định ở bên cạnh người khác chỉ vì hiểu lầm!
Trần Khiêm thầm nghĩ.
Đoàn người nói nói cười cười lên taxi, đến nhà hàng Minh Hoàng ở phố thương mại Kim Lăng.
Lễ khai trương của nhà hàng Minh Hoàng tất nhiên sẽ cực kỳ nào nhiệt nhờ mối quan hệ trong giới của cha con nhà họ Trang,.
Toàn bộ sảnh chính ở lầu một đã chật kín người.
Những người ra ra vào vào đều là người quyền quý.
“Cậu Trang cừ thật đó! Nhất Phàm, có phải sau này nhà hàng Minh Hoàng của phố thương mại Kim Lăng sẽ thuộc. quyền sở hữu của nhà họ Trang không? Tụi em có thể đến chơi thường xuyên không?”
Lâm Kiều hỏi.
“Tất nhiên rồi, cũng không nhìn thử xem Nhất Phàm nhà ta là ai, chắc chắn sẽ không hề mới có anh Trang Cường là bỏ bạn bỏ bè ngay, đúng không Nhất Phàm?”
Sau khi bước vào, nhóm nữ sinh nhìn khắp nơi, kích động muốn chết.
“Ừ ừ, tụi mình là chị em mà, tất nhiên là được rồi!" Triệu Nhất Phàm khế gật đầu:
“Thật ra có vài tin chắc là mọi người chưa biết, nhà hàng. Minh Hoàng này, không phải hoàn toàn thuộc quyền sở hữu của nhà họ Trang!”
Nhóm Triệu Nhất Phàm vừa đi dạo trong buổi tiệc, cô ta vừa nói.
“Cái gì? Không phải đã bị cậu Trang mua rồi hả?”
“Không, nhà Trang Cường chỉ mua được quyền quản lý nhà hàng Minh Hoàng mà thôi, người kiếm được tiền thật sự, là ông chủ đứng sau phố thương mại Kim Lăng! Bởi vì toàn bộ
phố thương mại này đều thuộc quyền sở hữu của ông chủ đói"
Triệu Nhất Phàm nói, sảc mặt cũng thay đổi theo.
“Của riêng một người? Chẳng lẽ không phải do