“Ừ” Anh hờ hững đáp lại.
“Tạm biệt!”
Phong Thiên Tuyết cúp máy rồi xoá số anh đi.
Nghĩ đến thái độ hờ hững vừa rồi của anh, trong lòng cô lại thấy tức giận, trước đây dịu dàng ân cần, nhiệt tình như lửa là thế, lẽ nào đều là giả vờ?
Cô trả tiền cho anh, anh còn không biết khách sáo một chút?
Đồ đểu!
Bây giờ cả nhà cả cửa Phong Thiên Tuyết chỉ có bảy trăm, còn chẳng đủ tiền mua sữa bột…
Đi làm chưa được một tháng, còn rất lâu mới tới ngày nhận lương, làm sao đây?
Phong Thiên Tuyết lật tung các hộp và tủ, cố gắng tìm xem có đồ trang sức nào có thể bán được để lấy chút tiền đáp ứng nhu cầu bức thiết không…
Cô tìm một lượt phát hiện ngoài chiếc vòng cổ ruby Dạ Chẩn Đình tặng cô thì không còn gì nữa.
Cầm sợi dây chuyền ruby trị giá một trăm triệu này,
Phong Thiên Tuyết cảm thấy không có đường nào xoay sở, không chỉ không bán được mà còn phải tìm cách trả lại cho ma quỷ Dạ…
Thật là đau đầu!
Phong Thiên Tuyết đang suy nghĩ lung tung thì điện thoại đột nhiên vang lên, là một dãy số lạ, cô do dự một chút mới nghe máy: “A lô!”
“Thiên Tuyết, tôi là A Lục đây, cô không sao chứ?”
“A Lục?” Phong Thiên Tuyết ngây ra một lúc mới nhớ là đồng nghiệp ở bộ phận hành chính: “Tôi không sao, sao cô biết số của tôi?”
“Tôi kiểm tra ở bộ
phận nhân sự. Nghe nói hôm nay cô xin nghỉ phép, tôi lo lắng cho cô nên gọi điện hỏi thăm”
“Cảm ơn.”
Phong Thiên Tuyết lịch sự đáp lại nhưng trong lòng đầy cảnh giác, đến giờ nghĩ lại chuyện hôm qua cô vẫn thấy sởn gai ốc, cô không hiểu tại sao Thẩm Vân lại muốn hại mình, rốt cuộc cô đã đắc tội cô ta chỗ nào?
“Tối qua xảy ra chuyện gì vậy? Sau khi cô và Thẩm Vân ra khỏi phòng rồi sao không thấy đâu nữa? Bạn trai cô đi tìm cô cũng không về luôn. Mọi người còn lo hai người bỏ trốn, may là quản lý Dạ Sắc nói bạn trai cô đã ký vào hoá đơn…
“Không sao, tôi uống say thôi” Phong Thiên Tuyết nhẹ nhàng nói: “Hôm qua không chào mọi người đã đi, thật xin lỗi.”
“Không sao, không sao, đừng bận tâm điều này. À hôm nay Thẩm Vân cũng không đi làm, công ty đưa ra thông báo cô ta là đồng bọn với giám đốc Hạ, có hành vi phạm tội nên đã bị đưa vào đồn cảnh sát. Mọi người đều thấy sợ hãi.”
Truyện convert hay :
Ngạo Thế Đan Thần