Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị

"Muốn Chạy Một Vòng Với Tôi?"


trước sau

Mặt Quản Trạch Nguyên biến sắc: "Tiền cược sửa thế nào? Không chỉ phải thua chúng tôi ta hai trăm vạn, mà còn phải quỳ xuống xin chúng tôi tha lỗi!" Tiêu Sách thản nhiên nói.

"Cậu..." Quản Trạch Nguyên biến đổi sắc mặt.

Nhưng rất nhanh, anh ta lại hung hăng nói:

"Được! Nếu lần này tôi lại thua nữa sẽ lập tức cho các cậu bốn trăm vạn, còn quỳ xuống xin các cậu tha lỗi! Nhưng nếu các cậu thua, vậy các cậu phải quỳ xuống liếm giày cho tôi!"

Nói xong, Quản Trạch Nguyên mặt lạnh đi ra ngoài, sang một bên gọi điện thoại, có lẽ là liên hệ cao thủ.

Vẻ mặt Tiêu Sách bình tĩnh, không hề lo lắng, nhưng Cổ Minh lại nhíu mày nói:

"Anh Sách, Quản Trạch Nguyên tự tin như vậy, em vẫn cảm thấy có chút bất an..."

Tiêu Sách cười nhạt: "Lúc nãy anh ta cũng rất tự tin, cậu cũng rất bất an, nhưng kết quả cậu cũng thấy đấy."

"..."

Tiêu Sách không để ý tới Cổ Minh nữa, mà là xoay người nhìn về phía cách đó không xa, nơi người phụ nữ xinh đẹp đến mức làm người khác kinh ngạc đang chăm chú nhìn anh.

Thấy Tiêu Sách cũng nhìn về phía cô, cô đột nhiên cất bước đi về phía Tiêu Sách.

“Xin chào Tiêu Sách, tôi tên Úc Bội Hân." Người phụ nữ bước đi phóng khoáng đến trước mặt Tiêu Sách, đưa tay ra bắt chuyện.

Tiểu Sách có chút ngạc nhiên nhìn cô ta, không nghĩ đến cô ta sẽ chủ động đi về phía mình, còn có thể nói ra tên của anh, trong nhất thời cảm giác có chút kỳ lạ.

Nhưng anh vẫn nắm lấy đầu ngón tay của Úc Bội Hân nói: "Xin chào, cô quen biết tôi sao?"

"Lúc trước không biết, có điều bây giờ thì biết." Úc Bội Hân cười nhẹ nói, khóe miệng cong lên một đường nhẹ nhàng, lập tức con người cũng toát lên nét xinh đẹp.

Cổ Minh và Phương Bác cũng ngơ ngác nhìn qua Úc Bội Hân.

Lúc trước bọn họ bởi vì chú ý Tiêu Sách, ánh mắt luôn nhìn chằm chằm màn hình lớn, khoảng cách lại hơi xa, cho nên không có nhìn thấy Úc Bội Hân, lúc này đột nhiên nhìn thấy, lập tức đã bị kích động.

"Úc Bội Hân, tại sao cái tên này quen thuộc thể..."

Cố Minh líu ríu nói, vẻ mặt đột nhiên hốt hoảng, kích động nói: "Úc Bội Hân, tôi nhớ ra rồi, cô chính là Nữ thần Hàng Thành, Úc Bội Hân?"

Nhìn thấy biểu hiện khoa trương của Cố Minh, Tiêu Sách bỗng nhiên có hơi ngạc nhiên.

Nghe ý tứ của Cố Minh, Úc Bội Hân này cũng là một người nổi tiếng nha, nhưng mà cũng rất bình thường, so ra thì cô ta hoàn toàn không thua kém nhan sắc bốn người đẹp của Giang Lăng, nói không phải người nổi tiếng cũng không ai tin.

Úc Bội Hân nhìn sơ qua Cố Minh, rõ ràng cũng không quen biết cậu ấy.

Cô ta cười nói: "Cái gì mà Nữ thần Hàng Thành, đó đều do một số người nhàm chán, tùy tiện gọi lung tung, tôi chỉ là một người phụ nữ bình thường mà thôi."

Nói xong, cô ta lại nhìn qua Tiêu Sách nói: "Tôi đã xem qua cuộc thi vừa nãy của anh, kỹ thuật của anh rất tốt, đặc biệt là đường đèo cuối cùng, rất lợi hại."

"Cám ơn, cũng thường thường thôi."

Tiêu Sách bình thản nói, tuy rằng Úc Bội Hân rất xinh đẹp, nhưng Tiêu Sách cũng đã ở lâu Với bốn người đẹp của Giang Lăng, cho nên tuy rằng anh kinh ngạc, nhưng không có thất lễ giống với Cố Minh như thế.

Anh không rõ Úc Bội Hân tìm anh có chuyện gì, cho nên mở miệng nói: "Cô tìm tôi có chuyện gì không?"

Úc Bội Hân khi thấy Tiêu Sách đối diện với cô ta có vẻ mặt bình tĩnh dửng dưng, trong lòng có hơi kinh ngạc, cô ta rất hiếm thấy có người đàn ông khi đối diện với cô ta có thể bình tĩnh như thế.

Nhưng trên mặt cô ta lại không có biểu hiện ra ngoài, cười nói: "Không có việc gì, chỉ là cảm thấy được kĩ thuật của anh rất tốt, muốn chạy đua một vòng với anh."

"Anh yên tâm, không có đặt cược gì, trao đổi kĩ thuật đơn thuần." Úc Bội Hân giải thích một câu.

"Muốn chạy một vòng với tôi?" Tiêu Sách có chút kinh ngạc.

Anh nghĩ ngợi rồi lắc đầu từ chối: "Xin lỗi, tôi còn phải chạy thêm một đợt nữa, cho nên không có thời gian, hơn nữa. Tôi không muốn ức hiếp phụ nữ."

Tiêu Sách nói xong, nhếch miệng cười.

Úc Bội Hân nghe vậy cũng ngẩn ra, Tiêu Sách nói anh ta không muốn ức hiếp phụ nữ? Chẳng lẽ anh ta cho rằng bản thân có thể thắng chắc mình? Hay là anh ta cố ý dùng cách thức dí dỏm từ chối cô ta, thậm chí trêu đùa cô ta?

Úc Bội Hân nhíu mày, có vẻ không hiểu rõ ý tứ của Tiêu Sách,

Nhưng cô ta rất ngạc nhiên như trước đó, không nghĩ tới Tiêu Sách sẽ từ chối dứt khoát như thế, đã rất lâu không có ai từ chối cô ta rạch ròi gọn gàng như vậy.

Truyện convert hay : Đô Thị Siêu Cấp Tà Y
Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện