Cô cảm kích liếc nhìn Lý Phàm, đối phương đã đưa cho cô một chủ ý rất có ích.
“Thật sao, nếu vậy thì quá tốt rồi.” Lúc này, Tần Tuyết Hàn mới có chút động lực.
Sau đó Tần Tuyết Hàn chợt suy sụp, nói: “Nhưng chưa chắc ông ta đã nghe theo, có lẽ ông ta sẽ không dám chống lại Long Môn.”
“Cô hãy đi thử một lần, nếu ông ta không đồng ý, thì có thể hẹn riêng ông ta đàm phán một chút.” Lý Phàm thản nhiên nói.
Tần Tuyết Hàn quyết định sẽ thử một chút, cô gọi điện cho tài vụ công ty, quả nhiên giống như cô đã dự đoán, ông ta sợ Long Môn nên không đồng ý.
Sau đó, Tần Tuyết Hàn bắt đầu dùng kế hoạch tiếp theo, đó chính là hẹn đối phương ra bàn một chút, nghĩ tới đây, cô không khỏi yên tâm, cô tin ông ta sẽ chấp nhận cuộc hẹn này.
Nghĩ vậy, Tần Tuyết Hàn cảm thấy an tâm.
Lý Phàm cũng không nói quá nhiều, anh vẫn rất tán thành suy nghĩ của Tần Tuyết Hàn.
Quả nhiên, tài vụ đó đã đồng ý gặp mặt bàn bạc.
Lý Phàm và Tần Tuyết Hàn đi tới chỗ hẹn, tài vụ là một người đàn ông trung niên, từ bề ngoài có thể thấy đó là một lão cáo già.
Khi thấy Tần Tuyết Hàn, tài vụ bắt đầu giả vờ diễn kịch nói: “Tổng giám đốc Tần, tôi cũng không có cách nào, dù sao bối cảnh Long Môn quá lớn.”
Tần Tuyết Hàn trừng mắt, thản nhiên nói: “Lần này tôi đến, không phải bàn với ông cái này, nhưng nếu ông đã nhắc đến, vậy tôi có thể nói cho ông, tôi chắc chắn có thể đối phó Long Môn, hơn nữa ông cũng sẽ không phải chịu liên luỵ, chờ sau khi chuyện thành công, tiền lương của ông có thể tăng gấp đôi.”
Cô nói một mạch tất cả những lời mà Lý Phàm dạy cho mình ra.
Nghe vậy, tài vụ thầm cảm thấy vui mừng, ông ta không nghĩ tới lại được lợi như thế, ông ta thật bị dao đông, nhưng ông ta vẫn do dự, ông ta không chắc lời Tần Tuyết Hàn có phải thật hay không.
Ông ta chủ yếu kiêng kị Long Môn, nếu không phải Long Môn có bối cảnh mạnh mẽ như vậy, ông ta chắc chắn sẽ lập tức đồng ý.
Tần Tuyết Hàn lại nói: “Cậu Lý đây là bạn của Sở Trung Thiên, hơn nữa Ngài Võ của Võ Thành cũng là bạn anh ấy, hai điểm này chắc cũng