Mà lúc này, những người đó đều đang bối rối, lòng cực kỳ hoảng.
Người đàn ông mặc vest hờ hững lên tiếng: “Tôi nghi ngờ trong số chúng ta có nội gián.”
Khi người ấy vừa cất lời, những người có mặt đều anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, thoáng chốc đều mờ mịt, với bọn họ mà nói điều này khiến họ hết sức bất ngờ.
Nếu không phải tận tai nghe thấy, bọn họ cũng không dám tin là thật, bọn họ sững sờ hồi lâu, không biết người đàn ông mặc vest có ý gì.
“Có nội gián? Sao có thể?”
“Ai lại ngu ngốc phản bội Long Môn như thế chứ! Đây là tội chết đấy.”
“Đúng thế, nếu có nội gián thì sẽ là ai đây?”
“…”
Những người của Long Môn được gọi tới đều nhìn nhau, ai cũng lộ vẻ phòng bị.
Bọn họ không tin là sự thật, họ cho rằng Long Môn không thể có nội gián, dù sao lai lịch của Long Môn cũng rất lớn, dù là ai cũng không dám chế nhạo Long Môn, họ kết luận rằng chắc chắn có người nói linh tinh.
Người đàn ông mặc vest không nói gì, bởi vì sự việc đã xảy ra.
Anh ta lạnh lùng nhìn lướt qua một lượt những người đang có mặt, có thể xác định những người này đều có thể là nội gián.
Dù ai là nội gián, anh ta sẽ không để những người đó sống sót đi ra.
Những người nói vị trí cho Trương Đức Võ đều hoảng sợ, bọn họ hết sức lo lắng, dù sao nếu tìm ra bọn họ thì sẽ rắc rối lớn, bọn họ vô cùng sợ hãi trước kết quả ấy.
Bọn họ đột nhiên hoảng sợ, không biết nên làm thế nào, bởi vì đây không phải là tin tức tốt, lòng bọn họ ngổn ngang, vô thức nhìn người đàn ông mặc vest với ánh mắt hơi né tránh.
Người mặc vest cười bảo: “Tôi hy vọng mọi người hãy chủ động đứng ra thừa nhận, nếu không đến khi tôi phát hiện ra ai là người tung tin, tôi sẽ cho người đó biết tay đấy.”
Những lời này của anh ta đã doạ rất nhiều người, đặc biệt là những