Tần Minh hỏi: “Ông cụ đã không sao vậy chúng tôi có thể đi rồi nhỉ? Hay là đợi ông cụ làm một số kiểm tra rồi mới để chúng tôi đi?"
Bà Tôn vội nói: “Đại sư muốn đi thì tất nhiên không ai dám cản, nhưng để tỏ tấm lòng.
hãy để người của tôi đưa đại sư và cô gái này về nhé.
Tần Minh lập tức không vui, bà không đích đưa về mà cử thuộc hạ, đây là đang xem thường anh à? “Đợi đã!” Lúc này, một người đàn ông mặc vest từ trong xông ra nói: “Ba muốn nói chuyện với cô ta, không được đi.
Tần Minh lập tức đứng trước Nhiếp Hải Đường để bảo vệ, nói: “Tôi đã cứu người sống lại rồi, tôi còn chưa tính phí với các người, các người muốn thế nào nữa? Được đẳng chân lần đằng đầu, cẩn thận gặp họa.
Người đàn ông mặc vest cười nói: “Ha ha, đại sư, chúng tôi không biết đại sư là bậc cao nhân, có đắc tội thì mong đại sư tha thứ.
Xin đại sư đừng làm phép, chúng tôi cũng quen biết với Trương chân nhân, dịp lễ tết tặng không ít quà cáp.
Chỉ là ba tôi nhất định muốn gặp cô gái này, có chuyện muốn nói, tôi làm con trai.
Nhiếp Hải Đường lên tiếng: “Được thôi, ông cụ đã không sao, đó là chuyện tốt nhất rồi, ông cụ muốn hỏi gì tôi thì tôi cũng không
Tần Minh kéo Nhiếp Hải Đường lại, nói: “Nếu là lừa cậu thì sao?”
Nhiếp Hải Đường nhẹ nhàng đẩy tay Tần Minh ra, bảo: “Triệu Chính Ngôn, cảm ơn sự giúp đỡ của cậu, nhưng dù sao thì đây cũng là chuyện của tôi.
Haiz, Tần Minh nhìn hành động Nhiếp Hải Đường đẩy tay anh ra, tỏ vẻ vô cùng xa lạ, anh vừa vui lại vừa buồn rầu.
Tất nhiên vui là vì Nhiếp Hải Đường rất có giới hạn và nguyên tắc, buồn là vì anh không phải Triệu Chính Ngôn mà, thân mật với Nhiếp Hải Đường một chút cũng bị bài xích nữa.
Hai người lại đi vào, một nhóm người nhìn chằm chằm cả hai, Nhiếp Hải Đường hỏi: “Ông tìm cháu ạ?”
Ông cụ Tôn vừa thấy Nhiếp Hải Đường thì nói: “Phải phải phải, cháu gái, may mà có cháu.
Lúc đó tim tôi khó chịu, choáng váng muốn gục, thấy cháu vứt cả xe điện xông đến đỡ tôi nên tôi mới không ngã.
Tôi nợ cháu một câu cảm ơn, với cả tôi sợ cháu bị hiểu lầm nên vội tìm cháu tới đây.
Vừa rồi mấy đứa con không ra gì này của tôi không gây khó dễ cho cháu chứ?"
Mọi người nghe xong, hóa ra Nhiếp Hải Đường thật sự không