Vòng eo thon thả, đôi tay mềm mại như không xương, bờ vai như ngọc, hai chân thon dài, dáng vẻ thướt tha, không dung tục, trong vẻ thanh tú lộ ra khí chất khác biệt.
Hai người phụ nữ mỗi người một vẻ và toát lên khí chất riêng, nhưng lúc này trong lòng Tần Minh chỉ có Nhiếp Hải Đường Anh cảm thấy hai người phụ nữ này không đẹp bằng Nhiếp Hải Đường, cho dù Nhiếp Hải Đường chỉ mặc đồ chợ thì trong lòng Tần Minh cũng cảm thấy cô là đẹp nhất.
Ba người vừa đi vừa nói chuyện, Bạch Ngọc Thuần bảo: “Anh, lần đầu tiên em tham gia kiểu sự kiện này, phải bỏ ra bao nhiêu tiền mới hợp?”
Người đàn ông nói: “Chẳng phải ba cho em hai triệu à? Em thích tiêu thế nào thì tiêu, tóm lại không thể làm mất danh tiếng của nhà họ Bạch chúng ta được.
Chúng ta có thể so được với các anh em họ hàng đấy, nhắc đến nhà họ Bạch ở Bắc Kinh thì người ta sẽ nghĩ đến chúng ta trước.
Ba vất vả kinh doanh nhiều năm mới giúp nhà họ Bạch giành lại chỗ đứng vững chắc ở Bắc Kinh.
Em cũng sống ở bên ngoài nhiều năm, cho nên lời nói và hành động phải khác với mọi người.
Bạch Ngọc Thuần như hiểu như không, gật đầu, vậy rốt cuộc tối nay có nên tiêu bao nhiêu tiền mới được?
Cô gái bên cạnh cười nói: “Anh Bạch nghiêm khắc quá, chẳng phải Tiểu Thuần mới quay về mấy tháng thôi sao? Anh phải cho cô ấy thời gian để thích nghi với cuộc sống nhà giàu chứ."
Người đàn ông lên tiếng: “Cô...!Thư Đồng này, anh sợ con bé làm sai chuyện gì sẽ khiến ba không vui rồi phạt con bé, thế chẳng phải càng khó chịu hơn sao? Em gái phải chịu phạt vậy thì coi như do người anh trai Bạch Tĩnh Thần này không tốt rồi.”
Ba người nói cười vui vẻ đi đến cửa, đúng lúc đối mặt với Tần Minh.
Hai bên gặp nhau, Tần Minh một lần nữa trải nghiệm cảm giác gọi là gặp lại mà không quen, đổi thân phận rồi, người quen đều phải giả vờ là không quen.
“A Triệu Chính Ngôn” Bạch Ngọc Thuần lên tiếng trước: “Cậu cũng ở đây à.
Rất rõ ràng, Bạch Ngọc Thuần giống với