"Miểu Miểu, lại đây, cho anh ôm một lát."
Hạ Miểu đang bưng bánh quy bơ mới nướng hôm qua, nghe thấy Mục Trụ Thâm gọi mình còn làm bộ như rụt rè, chần chừ nói như nghiêm trang lắm: "Nhưng anh đang làm việc mà."
Mục Trụ Thâm nghe, vui vẻ, tiếp tục dỗ: "Không sao, bây giờ anh không có linh cảm, em cho anh ôm một lát anh sẽ có linh cảm."
"Thật ạ?"
Hạ Miểu nửa tin nửa ngờ thả bánh quy bơ xuống, ngoan ngoãn đi đến trước mặt Alpha.
Mục Trụ Thâm quen tay cầm cổ tay cậu, ôm cậu vào lòng. Hạ Miểu theo hắn, tách chân ra ngồi trên đùi Alpha, hai tay không mời đã đặt lên bả vai hắn, cụp mắt ngoan ngoãn nhìn chằm chằm gương mặt đẹp trai của hắn.
Mục Trụ Thâm ôm hông Omega, hôn môi Hạ Miểu, ám chỉ: "Miểu Miểu, áo ngủ hôm qua anh thay ra không thấy đâu, vừa nãy em có nhìn thấy không?"
Hạ Miểu không ngờ Mục Trụ Thâm bỗng nhiên nói đến đề tài này, giật mình né tránh vùi trán vào hõm vai của hắn, lỗ tai đỏ bừng lên, ấp úng nói: "Không... Không thấy. Chắc là cô chưa kịp giặt."
Mục Trụ Thâm nghe vậy, hứng thú nhướng mày, quả thực không nhịn được ý cười bên miệng.
Hắn nghĩ xem ra con mèo nhỏ ngốc nghếch trộm quần áo xây tổ bắt đầu từ chối tội danh.
"Ồ, thế à..." Mục Trụ Thâm ý vị sâu xa cảm thán một tiếng, nửa câu sau mơ hồ biến mất ở trên gáy Hạ Miểu.
Từ sau khi khám ra mang thai rất lâu rồi hai người không âu yếm súng thật đạn thật.
Bác sĩ khoa sản nói khoang sinh sản của Hạ Miểu ngắn hơn so với Omega khác một chút, trong giai đoạn chưa ổn định mà viên phòng sẽ nguy hiểm hơn người khác. Cho nên muốn đến đâu mấy tuần này Mục Trụ Thâm cũng phải nhịn, không thể xằng bậy.
Tử huyệt của Hạ Miểu là tuyến thể mềm trên gáy, lúc này được Mục Trụ Thâm nhẹ nhàng hôn, cậu chỉ cảm thấy cả người như nhũn ra, đến cả sức nâng cánh tay lên cũng không có.
"Làm... làm gì thế?" Gò má của cậu vẫn vùi ở hõm vai của Mục Trụ Thâm, lúc nói chuyện giọng ồm ồm.
"Không làm gì, tìm linh cảm. Xem xem có phải linh cảm của anh cất giấu ở trong cơ thể Miểu Miểu hay không." Mục Trụ Thâm nói ra vẻ đường hoàng, bàn tay hắn theo hông Hạ Miểu dò xuống, đầu ngón tay với vào trong quần ngủ rộng thùng thình của Hạ Miểu.
Lúc này Hạ Miểu đang tách chân ngồi ở trên đùi Mục Trụ Thâm, thấy hắn thò tay vào quần bóp m ông mình, cậu xấu hổ vội vàng giơ tay chặn lại: "Đừng... lát nữa cô về rồi..."
"Sao cô đi nhanh thế được, lúc này chắc vẫn đang đi siêu thị." Mục Trụ Thâm há miệng nói bừa.
Hạ Miểu khó xử, "Nhưng... nhưng lần nào anh cũng phải chuẩn bị rất lâu."
Mục Trụ Thâm không ngừng được cười, nín cười giả vờ tủi thân: "Vậy anh chỉ làm một lát, được không?"
Hắn nói xong, không đợi Omega phản ứng kịp, hai ba cái liền cậy mạnh cởi qu@n cậu, tách mông mềm mượt ra.
Mục Trụ Thâm đã cứng rồi, khi hắn ôm Hạ Miểu vào trong lòng, ngửi mùi phermone mật ong chanh ngọt ngào, gần như là theo bản năng nổi lên phản ứng – d*c vọng và h@m muốn chiếm hữu Hạ Miểu như là phản xạ có điều kiện ăn sâu vào máu thịt.
Hắn kéo quần ngủ của mình xuống, không lộ hơn, chỉ đủ lộ ra vài sợi lông xoăn xù xì và d**ng v*t to dài cứng ngắc.
Alpha hít sâu một hơi, dùng bàn tay nắm lấy hai cánh mông mềm mại của Hạ Miểu, nắn b óp vân vê, đến khi dương v*t chui vào rãnh mông mới mới lão luyện hai tay ép chặt hai bên mông thịt, kẹp dương v*t vào giữa.
Hắn nhắm mắt lại, thoải mái hít vào một hơi, hô hấp cũng trầm xuống mấy phần. H@m muốn cao độ làm cho cơ bụng của Alpha thắt lại, gân xanh trên cánh tay cũng nổi lên rõ rệt.
Tay hắn không nhàn rỗi, hông cũng vậy. Không Alpha nào nhịn được bản năng l@m tình, vài giây sau hắn đã thẳng hông cọ xát vào trong.
Hắn thật sự lâu lắm không chạm vào Hạ Miểu.
Thậm chí hắn sinh ra cảm giác hoài niệm, hắn hoài niệm tư vị như này, hắn hoài niệm mùi thơm của cơ thể Hạ Miểu, hoài niệm độ ấm của Omega nhà hắn khi ngoan ngoãn nằm trong lòng hắn, hoài niệm lúc cậu dịu ngoan, mặc hắn đùa nghịch.
Trong chớp nhoáng này, Mục Trụ Thâm hoàn toàn buông lỏng, tiếng r3n rỉ và thút thít của Hạ Miểu đều là những bài hát độc nhất vô nhị trong đời hắn.
Thời gian mang thai pheromone thay đổi làm cho Hạ Miểu cần sự an ủi và vuốt v e của Mục Trụ Thâm nhiều hơn lúc trước.
Nói đúng ra là Omega mang thai sẽ càng thêm không muốn xa rời Alpha của họ, càng khao khát pheromone Alpha.
Cho dù hai người ở trên ghế salon không hề riêng tư ở phòng khách, lúc này đây Hạ Miểu cũng phối hợp so với bình thường không ít.
Mùi hồng trà trong không khí càng lúc càng nồng đến mức đăng đắng, hưng phấn tình d*c làm cho pheromone Alpha đạt tới ngưỡng cao nhất, lúc này Hạ Miểu cảm thấy thiếu dưỡng khí không hít thở nổi, làm cơ thể cậu như nhũn ra, đầu óc mơ màng.
Mục Trụ Thâm véo mông cậu, ưỡn hông, không ngừng cọ xát v@t cứng rắn vào mông Omega.
Hạ Miểu bị đâm lắc lư, vật nhỏ tủi thân chọc vào cơ bụng của Mục Trụ Thâm, lắc lư như gật đầu, phun ra một ít t1nh dịch.
Vốn là thời kỳ mang thai nhạy cảm, hai người lại hồi lâu không l@m tình, va chạm bắt chước l@m tình khiến cho Hạ Miểu có phản ứng, lỗ nhỏ bắt đầu ch ảy nước, nhưng chậm chạp không đợi được quy đ@u lẽ ra đã đâm vào từ lâu.
Khi nước chảy từ lỗ nhỏ theo khe mông chảy xuống d**ng v*t đầy gân, lại bị d**ng v*t ma xát thấm ướt rãnh mông, Hạ Miểu tủi thân tựa cằm vào đầu vai rộng của Mục Trụ Thâm, r3n rỉ như mèo con, nhưng vẫn không đợi được Alpha đâm vào trong.
Cảm giác không được thương yêu làm cho Hạ Miểu tủi thân khóe mắt ẩm ướt, lúc ân ái khóe mắt Omega sẽ hơi ửng hồng, chỉ chốc lát sau nước mắt lăn dài rơi xuống bắp thịt ở lưng Mục Trụ Thâm.
Mục Trụ Thâm cảm giác lưng thấm ướt, vội