" Ác súc! Nếu lời khai này là bức cung, ngươi đem vết thương trên người ngươi ra đây!" Lưu Tuấn trừng mắt, Ly Băng liền rụt đầu, lại nằm rạp xuống đất.
Cũng may Vũ Đức không có phản ứng gì.
Tiên nhân bất bình thay lại đứng ra: " Các ngươi xác nhận Vũ Đức là hung thủ, vậy chứng cứ ngoại trừ tên phản đồ Ly Băng này ra thì còn có gì?"
Không thể không nói, Vũ Đức trên Thiên Đình làm người tương đối thành công, lời này vừa nói ra liền có đến bảy, tám người đứng ra lên tiếng ủng hộ, trong đó không thiếu người đức cao vọng trọng.
" Chứng cứ đương nhiên là có." Mộ Cửu cúi người hành lễ với họ, " Vũ Đức Chân Quân lấy danh nghĩa trừng phạt đưa Ly Băng tới giam giữ ở Mạc Ưu hồ, chúng ta lần theo, phát hiện ra Ly Băng không bị nhốt, mà là tiếp tục gây án. Đến khi ta theo hắn đến Hỏa Vương sơn liền phát hiện ra trong động có vô số pháp khí tiến giới, trong đó có không ít pháp khí nằm trong danh sách bị mất của Phạm Khâu Sơn.
Hiện tại toàn bộ sơn động đã được Lưu đại nhân niêm phong, bên trong còn có khí tức của đám người Ly Băng, nếu chư vị thượng tiên còn nghi vấn, Tuần Sát Ty còn có thể dẫn đường đi tới tìm hiểu thật giả."
Các tiên nhân đều cả kinh, nhìn về phía Vũ Đức trước sau chưa từng lên tiếng, sau đó dường như không có cách nào đối mặt với hắn liền quay đầu hỏi Mộ Cửu: " Tại sao hắn phải làm như thế?"
Dưới cái nhìn của họ, Vũ Đức Chân Quân đang hoàn toàn tự hủy đi tương lai!
Nhưng họ hiển nhiên đã quên, Vũ Đức khi còn là Thanh Bình còn tự nhảy xuống Tru Tiên Đài!
" Tại sao phải làm như thế, vậy phải nói đến trận chiến hôm nay của Vũ Đức Chân Quân và Cách Hàng Chân Nhân rồi." Mộ Cửu di chuyển đến trước mặt hai người này, " Ta từng nghe nói, kiếp trước Vũ Đức Chân Quân chính là Thanh Bình Tinh Quân sống tại núi Thanh Nhuận, mà Thanh Bình Tinh Quan có một vị hồng nhan tri kỉ, vừa vặn là phu nhân của Cách Hàng Chân Nhân đây, có đúng không?"
Hai phần ba người trong điện đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Vũ Đức quỳ dưới đất, ngoại trừ ánh mắt có chút thay đổi thì không có chút biến hóa gì.
Cách Hàng tuy cũng chưa lên tiếng nhưng liền nhanh chóng liếc nhìn Mộ Cửu.
Mộ Cửu ngày đó tại Cách Hận Thiên đã thay đổi tướng mạo, lúc này đương nhiên không lo bị hắn nghi ngờ. Thế nhưng Cách Hàng vẫn nhìn nàng chằm chằm, trong mắt còn có ý nghiên cứu tìm tòi.
" Các ngươi không cần nghi ngờ." Vũ Đức lúc này tự mình từ dưới đất đứng lên, " Hung án Thanh Khâu là ta gây ta. Pháp khí Phạm Khâu gì đó cũng là ta trộm, Thanh Xà tinh là ta gϊếŧ, ba cửu vĩ hồ Thanh Khâu là ta gϊếŧ hai, hồ đan của Tứ điện hạ họ lúc này đang ở chỗ ta."
Nói xong, hắn lấy từ trong lòng ra một viên nguyên đan to bằng hạt đậu tương: " Các ngươi đều biết, bằng sức mạnh của ta không thể liều mạng cùng Cách Hàng, ta không đấu lại hắn. Thế nhưng tội của hắn không thể tha thứ. Xiển giáo nhiều năm nay đã sớm khiến nhiều người tức giận, nếu không phải do họ gây chuyện trước, ta cũng tuyệt không thể thành công gây xích mích."
Hồ Vương vụt tới đoạt lấy hồ đan, cùng Vương Hậu cẩn thận kiểm nghiệm, sau khi chứng minh được chính là đồ thật liền tức giận chỉ vào Vũ Đức: " Ngươi có thù oán gì thì hãy đi mà tìm Xiển giáo, đến Thanh Khâu ta làm gì? Hôm nay ta nhất định phải kết liễu ngươi, thay cửu vĩ hồ chúng xả hận!"
Dứt lời, lão đánh ra Huyền Minh Thiên La chưởng, ý đồ muốn một chưởng đánh Vũ Đức hồn phi phách tán.
Ngọc Đế vội vàng ngăn cản: " Hồ Vương chậm đã!"
Chúng tiên bên cạnh cũng bận rộn khuyên nhủ: " Thẩm án quan trọng, sau đó sẽ có phép tắc của Thiên Đình xử trí."
Hồ Vương lúc này mới thu tay về, căm giận lùi lại.
Vũ Đức từ đầu đầu cuối không động mảy may, dường như có hồn phi phách tán một lần nữa cũng không phải chuyện gì quan trọng.
Mộ Cửu phiền chết với đám người này. Vụ án này nếu không có