Editor: Thienyetkomanhme
"A! Thơm chết mất!" Gia Gia dùng tay nâng gương mặt, ngay sau đó gấp không chờ nổi duỗi tay ra.
"Từ từ chờ tớ chụp bức ảnh đã." Trương San cùng nước nước miếng nhưng vẫn ngăn cô lại, cầm lấy di động chụp tấm anh, sau đó gắp ba con tôm hùm đất ra cái nắp cho cô.
"Không phải chứ!" Gia Gia chớp đôi mắt nhìn cô bạn, "Lại cho tớ thêm mấy con đi mà!"
"Tổng cộng cũng có chút này thôi, tôm hùm đất này lớn, ba con cũng không ít đâu." Trương San nói xong, bất chấp cô bạn lại mè nheo, mà nhặt lên một con tôm hùm đất ăn.
Tôm hùm đất ngửi thấy thơm, ăn lên càng thơm hơn, mùi vị cay rát cùng hương vị vốn có của thịt tôm hỗ trợ lẫn nhau, độ mặn nhạt cũng rất vừa phải.Thế gian tại sao lại có món ngon tới như vậy!Ăn xong một con tôm Trương San ɭϊếʍ vỏ tôm con dính sốt hồng hồng, cả người đều có chút lâng lâng.
Nhìn đến cô bạn ăn ngon tới mức sắp khóc, Gia Gia cũng không rảnh lo so đo nhiều ít, nhanh cầm lấy một con tôm lên ăn, quyết định chờ ăn xong lại xin thêm.
Tôm hùm đất này thật sự quá mức mỹ vị, ăn ngon tới mức cô luyến tiếc một ngụm nuốt hết, cầm cái chén nhỏ xin Trương San chút nước sốt, chấm con tôm thấm đẫm nước sốt cắn từng miếng nhỏ, lặp đi lặp lại, như thế ba bốn miếng mới ăn xong một con tôm.
Đồng nghiệp khác trong khu làm việc lúc ngửi được mùi thơm đã rất thèm, nhìn các cô ăn ngon lành như vậy, thật sự có chút nhịn không được.
"Tiểu San, tôm hùm đất của cô quá thơm, cho tôi một con nếm thử được chứ?"
Mở miệng chính là một đồng nghiệp lúc trước đã giúp cô không ít việc, Trương San mặc dù luyến tiếc, lại cũng không cự tuyệt, trực tiếp gắp một cái cho cô đồng nghiệp.
Có người bắt đầu, những đồng nghiệp khác lập tức đều giống như mèo ngửi được mùi cá vây lại đây.Mọi người đều ở chung một bộ phận, mỗi ngày ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, cho người nay, không cho người kia thì cũng không tốt lắm, Trương San chỉ có thể chịu đau phân cho mỗi người một con.
Chia như vậy, một hộp tôm hùm đất tức khắc vơi đi một nửa, Trương San hối hận muốn chết vì sao mình lại đặt vào buổi trưa, sớm biết như vậy còn không bằng chọn thời gian giao hàng vào buổi chiều tan tầm.
Một người ăn một phần tôm hùm đất xào cay, một mình ngồi ở trong nhà, không cần bận tâm hình tượng, một bên xem kịch một bên ăn uống không hạnh phúc sao?
Ở đây các đồng nghiệp ăn xong con tôm hùm đất trong tay, đem vỏ tôm đều ʍút̼ thêm mấy lần, ngược lại càng thêm thèm.Bất quá bọn họ nhiều người như vậy đã chỉ hết nửa hộp tôm của người ta, cũng ngượng ngùng lại đi xin thêm, chỉ có thể hạ quyết tâm cũng phải đi tranh một phần.
Trương San nghe được bọn họ hạ quyết tâm, lập tức nói: "Vậy nếu mọi người cướp được, đừng quên chia cho tôi một con!"
Nghe được lời này, cũng không ai nói cô keo kiệt, rốt cuộc hương vị tôm này thật sự ăn quá ngon, ăn nhiều một cái đều thấy vui vẻ.
"Yên tâm, nếu tôi cướp được, trực tiếp chia cô hai con." Một vị nam đồng nghiệp ngữ khí thập phần hùng hồn.
Trương San thập phần vừa lòng với những lời này, vươn bàn tay dính đầy dầu giơ ngón tay cái với hăn.Nam đồng sự thấy vậy, lập tức bưng lên hộp cơm trắng của mình trêи mặt bàn thò qua nói: "Cô lại cho tôi xin chút sốt trộn cơm ăn nha."
"Anh không phải vừa ăn cơm xong sao?" Trương San nhớ rõ hắn đặt cơm hộp từ sớm, mới vừa tan tầm liền ăn xong rồi, ăn một nồi cơm niêu.
"Là lại đói bụng ấy mà." Trêи thực tế, phần cơm trắng trong tay này là hắn đặt cơm được tặng thêm, vốn dĩ vì không để lãng phí nên định buổi chiều mang về làm cơm chiên ăn, kết quả vừa rồi ăn một con tôm hùm đất của cô xong, hiện tại lại thèm.
Một chút nước sốt mà thôi, Trương San vẫn là bỏ được, bưng lên hộp cơm đổ một chút cho hắn.Mới vừa rồi đã ăn cơm xong nhưng xin được chút sốt của cô, ngửi mùi thơm nồng đậm, cầm chiếc đũa và một mồm cơm to.
"Ăn ngon, ăn ngon thật, sốt tôm này trộn cơm trắng thôi cũng ngon hơn cơm niêu tôi mới vừa ăn."
"San San, cũng cho tôi chút sốt đi." Thấy hắn dùng cơm trắng trộn sốt cũng ăn ngon lành đến như vậy, một nữ đồng nghiệp đnag ăn cơm cũng nhịn không được thò qua.
Vì thế, chờ Trương San ăn xong đừng nói tôm hùm đất xào cay, ngày cả một giọt sốt đều không dư lại, đều bị đồng nghiệp ở đây giải quyết sạch sẽ.
Ăn quá ngon!Mới vừa ăn xong Trương San ɭϊếʍ ngón tay, đã bắt đầu hy vọng khi nào có thể lại cướp được một phần.
Hai điểm rưỡi, tiệm cơm chiên Hạnh Phúc đóng cửa, Chu Linh quét tước xong rời đi, Nguyễn Miên Man rốt cuộc có thời gian ăn một chén tôm bóc vỏ kia.
Cô mới vừa bưng chén bước ra phòng bếp, đã bị mèo béo ngồi canh ở lối đi nhỏ bám theo.
"Mieo ô, mieo ô ~"
Mèo béo mặt tròn, thân hình cũng như hình bầu ɖu͙ƈ kêu một tiếng mềm mại, thậm chí còn lui ra phía sau vài bước, đứng lên dùng chân trước làm mấy cái động tác như chắp tay thi lễ.
Nguyễn Miên Man kinh ngạc qua đi, dở khóc dở cười mà nhìn nó: "Em thật đúng là có bản lĩnh xin ăn, trách không được gần đây chị Chu nói thường xuyên không ngăn được khách hàng cho em ăn."
"Mieo ô ~"Mèo béo một bên kêu một bên tiếp tục hướng cô chắp tay thi lễ.
Vốn rất thích nó, Nguyễn Miên Man thấy nó đáng yêu như vậy, nơi nào nhẫn tâm làm nó thất vọng, xoay người dùng nước lọc rửa sạch gia vị một con tôm cho nó, sau đó lột ra bỏ tôm đặt vào chậu cơm.
Thỏa mãn nguyện vọng nó xong, Nguyễn Miên Man bưng ghế dựa ra ngoài cửa ngồi xuống, cái miệng nhỏ ăn tôm bóc vỏ.
Tôm hùm đất nguội rồi vẫn rất ngon, thậm chí bởi vì trực tiếp đem tôm bóc vỏ ngâm trong nước sốt mà càng thêm ngon miệng.
Tuy rằng cô muốn ăn thì lúc nào cũng có thể làm ra một nồi to, nhưng chén tôm bóc vỏ này có ý nghĩa vẫn là không giống nhau.Trong trí nhớ, đây vẫn là lần đầu có người đem đồ ngon để phần cho cô, mặc dù là món cô tự làm.
Từng ngụm, từng ngụm nghiêm túc ăn xong chén tôm bóc vỏ xong, cô đang muốn đi bên trong rửa chén, liền thấy cô gái so với cô thì cùng lắm hơn vài tuổi lôi lôi kéo kéo đi tới.
"Có chuyện gì sao?" Thấy các cô tựa hồ muốn đi tới cửa hàng nhà mình, Nguyễn Miên Man mở miệng nói.
"Ngại quá bà chủ, tôi muốn hỏi một chút trong tiệm hiện tại còn có thể ăn cơm không?"
Cô gái tóc ngắn nói xong, cô gái tóc dài bên cạnh bổ sung: "Chúng tôi là vừa dọn đến nơi đây, vốn dĩ chuẩn bị giữa trưa lại đây ăn, kết quả làm vệ sinh cùng bố trí phòng bận rộn nên quên thời gian."
Nguyễn Miên Man vừa nghe, lập tức liền đoán được, các cô đại khái chính là người thuê nhà của bà Lưu.Cô hô: "Vào đi, hai chị muốn ăn cái gì?"
"Cảm ơn bà chủ." Co gái tóc ngắn nói lời cảm tạ sau nói, "Món ăn nhà cô chúng tôi đều thích ăn, cô xem tùy tiện chiên hai phần cơm là được."Dù sao cũng là thời gian đóng cửa, các cô cũng ngại lựa chọn nhiều.
"Cơm chiên trứng khổ qua thịt bò được không?" Nguyễn Miên Man hỏi xong, thấy các cô không có ý kiến, đổ ly chè đậu xanh cho các cô ngồi uống, lúc này mới đi vào trong phòng bếp.
"Chè đậu xanh này uống ngon thật."
"Đã sớm nghe nói khách hàng tới ăn trong tiệm có chè đậu xanh mỹ vị uống, rốt cuộc cũng được hưởng loại đãi ngộ này."
"Hơn nữa cũng thật tốt bụng."
"Đúng! Quả thực
chính là người đẹp thiện tâm, tiểu tiên nữ, cảm giác chúng ta chuyển đến nơi này là một quyết định quá chính xác!"
"Tớ cũng cảm thấy như vậy."
Chờ Nguyễn Miên Man vào bếp, hai cô gái nhỏ giọng nói chuyện, lời nói tràn đầy khen ngợi với cô.
Không bao lâu, Nguyễn Miên Man bưng khay từ phòng bếp ra tới, trêи khay trừ bỏ hai phần cơm chiên, còn có một đĩa tôm hùm đất.Hai cái cô gái nhìn đến phân tôm hùm đất kia, trong mắt lộ ra vài phần không xác định.
"Tôm hùm đất xem như tôi tặng cho hai người làm quà dọn nhà." Nguyễn Miên Man thấy các cô nhìn qua, mỉm cười nói.
"A! Như thế thì thật không biết xấu hổ rồi!"
"Không được, không được."Các cô tuy rằng ngửi được hương vị cảm thấy rất thèm, lại ngượng ngùng ăn không của người ta.
"Không sao, coi như là thủ đoạn của tôi để giữ khách, hai người có rảnh thường lại đây chiếu cố sinh ý là được rồi." Nguyễn Miên Man nói.
Đại khái là chịu ảnh hưởng của kiếp trước, bình thường cũng sẽ không gặp được nhiều người khác phái, cho nên cô càng am hiểu cùng giao lưu với phụ nữ hơn, thậm chí còn có thể nói vài câu vui đùa.
"Lấy thủ nghệ của cô, chỉ cần ăn qua một lần, nơi nào cần giữ khách, đuổi đều đuổi không đi rồi!"
"Đúng vậy! Giống chúng ta, chuyển đến nơi này, chính là bởi vì cơm nhà cô ăn quá ngon, muốn gần quan được ban lộc."
Nguyễn Miên Man nghe được các cô nói, cười một chút sau nói: "Thích thì thường tới thăm, hai người dùng từ từ."
Nói xong, cô một lần nữa trở lại phòng bếp, dứt khoát tranh thủ thời gian này trước tiên chuẩn bị cho buổi chiều buôn bán.Chờ cô đi rồi, hai cô gái mới phát hiện tôm hùm đất xào cay vẫn còn để lại.
"Làm sao bây giờ?" cô gái tóc ngắn một bên nuốt nước miếng một bên hỏi bạn mình.
"Bằng không cứ ăn đi, đợi lát nữa đem tiền đè ở phía dưới đĩa."
"Cũng được."
Thương lượng tốt, các cô đồng thời duỗi tay về phía đĩa tôm hùm đất.
"Ăn quá ngon, sao tôm hùm đất có thể ăn ngon tới vậy!" Ăn xong một con tôm, cô gái tóc ngắn một bên cảm thán một bên lại lần nữa khẳng định, dọn đến nơi đây là một quyết định sáng suốt.Người bạn bên cạnh mãnh liệt gật đầu, ăn ngon đến mức không nói nên lời.
Ở góc cửa, mèo béo ăn xong con tôm trong chậu cơm ɭϊếʍ lông mao bên miệng, nhìn xung quanh một phen, nhảy nhảy đến cái bàn đang tản ra mùi hương mê người.
"Mieo ô ~"
Nó phát ra tiếng kêu mềm mại, muốn hấp dẫn sự chú ý của người trêи bàn, sau đó dựa vào mặt mình lừa ăn lừa uống.
Con gái giống nhau đều rất thích mèo con, chó con, hai cô gái này cũng không ngoại lệ, nhưng mà lúc này các cô đã đắm chìm trong tôm hùm đất thơm ngon, đừng nói mèo, tới nam thần của hai cô đứng ở trước mặt, cũng không nhất định có thể hấp dẫn lực chú ý của hai cô.
Qủa Quýt Nhỏ thèm thì thèm, bất quá bị Nguyễn Miên Man dạt bảo rất tốt, trừ phi khách hàng cố tình cho nó, nếu không cũng sẽ không nhảy lên bàn, càng sẽ không tùy tiện thò móng vuốt vào trong chén khách hàng hoặc là trực tiếp đoạt đồ ăn.
Nó kêu một hồi, phát hiện "Mị nhãn vứt cho người mù xem", hung dữ hướng các cô "Mieo" một tiếng liền xoay người nhảy xuống, ra cửa nằm sấp xuống.
Hai cô gái ăn xong tôm hùm đất, đến sốt tôm dư lại dưới đấy đĩa cũng không lãng phí, trộn cùng cơm chiên ăn sạch sẽ.
Các cô cả một buổi sáng làm vệ sinh cùng bố trí phòng, lúc này đã sớm đói cực kỳ, hơn nữa Nguyễn Miên Man chiên cơm vốn rất thơm, không tới một hồi liền ăn xong rồi.
Ăn uống no đủ, cô gái tóc ngắn theo bản năng định gọi bà chủ tính tiền, lại bị cô bạn "ê" một tiếng.
Sau đó, cô gái tóc dài trực tiếp móc ra tiền mặt trêи người, dựa theo thực đơn trêи app cơm hộp đem tiền đè ở phía dưới đĩa, lôi kéo bạn mình đi ra tới cửa mới hướng vào bên trong nói: "Bà chủ, chúng tôi ăn xong rồi, tiền để trêи bàn."
"Được." Nguyễn Miên Man lên tiếng, không có lập tức đi ra.
Thấy vậy, cô gái tóc ngắn liền không vội rời đi, mà là chỉ con mèo béo ở cửa nói: "Cậu xem, con mèo này cũng rất đáng yêu nha!"
Nói xong, cô nhịn không được khom lưng, muốn sờ sờ nó.
Nhưng mà, mèo béo vốn dĩ đang lười biếng nằm sấp trong nháy mắt nhảy dựng lên, hung dữ hướng cô "Mieo" một tiếng.
"Ha! Nguyên lai tính tình còn hung dữ như vậy." Cô gái tóc ngắn thu hồi tay, cầm lấy di động chụp nó một tấm, ngay sau đó mới lôi kéo cô bạn chạy lấy người.
Chờ Nguyễn Miên Man ra tới, phát hiện các cô vẫn trả tiền cho đĩa tôm hùm đất, bất đắc dĩ lắc đầu, thu chén bàn đặt trong bồn nước, đóng cửa đi lên lầu nghỉ ngơi.
Bởi vì có món mới - tôm hùm đất xào cay, khu bình luận tiệm cơm chiên Hạnh Phúc hôm nay cũng rất náo nhiệt. 【 là ** sơn: Tôm hùm đất xào cay nhà này quả thực là mỹ vị nhân gian! Tôi trước nay chưa ăn qua tôm hùm đất ngon như vậy! Lại nói tiếp mọi người có khả năng không tin, một phần tôm hùm đất lớn như vậy, ăn xong trừ bỏ vỏ tôm, nước sốt cũng chưa dư lại, đều bị đồng nghiệp của tôi chia sạch, đặc biệt có nam đồng nghiệp, trực tiếp dùng sốt trộn cùng một chén cơm trắng, hơn nữa còn trong tình huống hắn vừa ăn qua cơm trưa. [ hình ảnh ] [ hình ảnh ] 】
【4**b: Tôm hùm đất xào cay tôi phải cho 201 điểm, nhiều hơn 101 điểm cũng không sợ bà chủ kiêu ngạo, thật là ăn quá ngon, ăn ngon đến mức nào sao? Husky nhà chúng tôi ngửi được mùi thơm thế nhưng từ lồng sắt vượt ngục, cũng đoạt đi một con tôm hùm đất cuối cùng trêи tay bạn gái tôi. [ hình ảnh ] [ hình ảnh ] 】
Hình ảnh đi kèm của bình luận này không phải tôm hùm đất, mà là một con Husky mang theo cái miệng dính sốt hồng hồng, cùng bóng dáng một cô gái cầm dép lê.【 cái ** thứ: Ha ha ha ha, quả nhiên là Husky có thể làm nên chuyện! 】